Lục Dữ cổng khu tập thể, tay xách theo quà tặng, vì căng thẳng mà hít sâu vài , chờ đợi Thịnh Ngọc Châu ngoài dẫn .
Vào bên trong, tường nhà quét sơn trắng lóa, nền nhà khảm gạch men, phòng ốc sáng trưng vẫn bật đèn điện, khác phòng ở nông thôn, cũng khác phòng bọn họ đang thuê ở thủ đô.
Cha Thịnh trong phòng khách, thấy Lục Dữ , sắc mặt lập tức sa sầm xuống.
Người thanh niên , còn bọn họ thấy ?
Lần còn tưởng rằng là bạn đại học của Thịnh Ngọc Châu, Thịnh Ngọc Châu tiếp xúc để quên đinh bạn trai chân đất ở nông thôn …
Ai ngờ…
“Cậu chính là Lục Dữ ?” Cha Thịnh xụ mặt, phát khí thế hung dữ dọa , nhưng mà với dáng vẻ mập mạp, mặt mũi hiền lành của , mặt Lục Dữ, khí thế của ông đủ .
Lục Dữ bối rối, vội thả quà tặng trong tay xuống, hai mặt. Vì căng thẳng mà nghiêm mặt , qua còn lạnh lùng hơn cả cha Thịnh.
Lúc Thịnh mới nghiêm túc đánh giá Lục Dữ, vì việc nhà nông, da thịt phơi thành màu đồng cổ, khi tới thủ đô gần một tháng trắng lên ít.
“Vâng…” Lục Dữ ngây một lúc lâu mới đáp một tiếng, cũng nên xưng hô với Thịnh thế nào mới .
Gọi ? Chắc chắn thích hợp.
Gọi bác gái? Nhìn khuôn mặt chăm sóc cẩn thận của Thịnh, là chị gái của Thịnh Ngọc Châu cũng quá…
“Ngồi .” thấy dáng vẻ chân tay luống cuống của Lục Dữ, Thịnh buồn .
Đợi Lục Dữ ngoan ngoãn xuống, cha Thịnh mới bắt đầu hành vi điều tra hộ khẩu, từ gia đình, thu nhập… Các phương diện.
Tổ tiên là địa chủ?
Thành phần gia đình là điểm duy nhất khiến cha Thịnh nhíu mày. Tuy rằng hiện tại cải cách, nhưng mà thành phần chính trị vẫn là cái gai, ai còn đổi gì .
Thịnh Ngọc Châu ở bên cạnh gì, chỉ hì hì Lục Dữ. Trong mắt cô, chỉ cần cha chấp nhận Lục Dữ, một nhà vui vẻ bên là đủ .
“Lục Dữ, Ngọc Châu nhà yêu thương chiều chuộng từ nhỏ, thấy dựa thể cưới Ngọc Châu nhà chúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-290-ra-mat-cha-me-vo-5.html.]
Cha Thịnh lạnh lùng Lục Dữ, vẻ ngoài trai thì ? Đâu thể mài mà ăn.
Chăm chỉ, năng lực thì thế nào? Chưa… Chưa chắc yêu thương vợ con!
Cố ý tới thủ đô, chắc vì Ngọc Châu nhà bọn họ, còn khả năng vì điều kiện gia đình nhà bọn họ, ăn bám cũng nên.
“Cháu… Cháu sẽ cố gắng… Mấy ngày gần đây cháu vẫn luôn nỗ lực kiếm tiền, tranh thủ… thể nuôi nổi…” Khi lời , thi thoảng còn liếc về phía Thịnh Ngọc Châu.
mà , năng lực của căn bản thể so với cha Thịnh, cho nên giọng yếu ớt, chột .
“ cháu hứa, nhất định cháu sẽ đối xử với Ngọc Châu.” Lục Dữ thề thốt, giọng điệu vô cùng chân thành.
Cha Thịnh cũng , thề hứa gì đó, đương sự thích thì sẽ , thích thì chỉ trời mới quản .
“Nhà , chỉ Ngọc Châu, nỡ để con bé theo chịu khổ…” Mẹ Thịnh mở miệng, thể bà hài lòng với Lục Dữ.
Lục Dữ khiêm tốn dạy bảo, bất kính chút nào, cha Thịnh còn khó , từ nấu cơm, rửa bát, đến dọn dẹp…
Thấy đúng là Lục Dữ chăm chỉ y như lời Thịnh Ngọc Châu , Thịnh mới đổi cái về , cũng thêm chút ấn tượng .
Cha Thịnh thì vẫn lạnh lùng như cũ, khi ăn cơm xong, còn gọi Lục Dữ đến phòng việc một chuyến.
Thịnh Ngọc Châu phát hiện, khi hai khỏi phòng việc, sắc mặt cha Thịnh hơn nhiều.
“Lục Dữ, gì với ba em thế? Sao thái độ của cha em đổi nhiều như ?” Thịnh Ngọc Châu chu miệng, nũng nịu hỏi, mặt đầy tò mò.
Lục Dữ nhớ khi phòng việc với cha Thịnh, hai chuyện đàn ông với , điều giúp Lục Dữ lấy điểm trong mắt cha Thịnh chính là, khi đứa trẻ trong bụng Thịnh Ngọc Châu trào đời, sẽ để nó theo họ cô.
Cố Diệp Phi
Cũng chính là họ Thịnh.
Nghe thấy điều , cha Thịnh còn kinh ngạc . Hiện tại, tư tưởng của vẫn bảo thủ, sinh con để nối dõi tông đường, theo họ cũng là điều vô cùng quan trọng.
Vì thế, cha Thịnh mới cái khác về Lục Dữ.
Đương nhiên, vấn đề quan trọng hơn cả là, hiện tại con gái ông mang thai con của Lục Dữ .
Sau đó, cha Thịnh còn bảo cảnh vệ viên điều tra tin tức liên quan đến Lục Dữ ở nông thôn, ông , Lục Dữ là thế nào.