Xuyên Không Vào Nhà Nát, Dựa Vào Hệ Thống Ta Phát Tài Làm Giàu - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:43:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng đặt cuốn "Thực đơn món ngon" và "Hướng dẫn sinh hoạt cổ đại" sang một bên, phịch xuống đất, bắt đầu lật xem cuốn "Đồ giải Trung thảo dược".

Để tiết kiệm thời gian, nàng dứt khoát lật thẳng đến chương thảo d.ư.ợ.c mùa thu ở phương Nam.

Nàng tiên lật lật xem mấy từng trang hình ảnh trong chương , cứ thế xem xem , cuối cùng cũng chút ấn tượng về chủng loại và hình dáng của các loại thảo dược, đó mới khỏi " gian", tiếp tục dạo trong núi.

Mỗi khi phát hiện một cây trông giống loại thảo d.ư.ợ.c vẽ trong sách, nàng lập tức cúi xuống, tỉ mỉ nhận dạng.

Tuy nhiên, việc cũng dễ dàng như , mấy nàng nhận nhầm.

công sức bỏ hề uổng phí! Sau , nàng gặp một loại thực vật lá trông quen mắt, nàng vội vàng đến đối chiếu, xác định đó là kê cốt thảo.

Loại kê cốt thảo lá kép lông chim, dáng vẻ giống lá cây trinh nữ.

Kê cốt thảo chỉ là một loại thảo d.ư.ợ.c bình thường, nó còn nhiều công dụng!

tác dụng thanh nhiệt lợi thấp, sơ can chỉ thống.

Ngoài , kê cốt thảo còn thể dùng để hầm canh, như canh kê cốt thảo thịt nạc, canh kê cốt thảo cá diếc, hương vị tươi ngon tuyệt vời!

Lâm Thu Quả nghĩ đến những món canh ngon lành đó, khỏi nuốt nước miếng, cảm thấy miệng bắt đầu thèm thuồng.

nàng cũng , bây giờ là lúc để thưởng thức những món ngon . Nghĩ , nàng hái hết kê cốt thảo ở khu vực , một phần cất trữ để dùng khi cần, phần còn thì bán cho thương thành để đổi lấy chút tiền.

Cứ thế, Lâm Thu Quả bận rộn trong núi một hồi lâu, đến khi mệt rã rời, nàng liền " gian" bắt đầu tính toán xem hai ngày nay kiếm bao nhiêu tiền.

Hôm nay lên núi chỉ riêng thảo d.ư.ợ.c bán tổng cộng ba trăm năm mươi văn tiền!

Cộng thêm tiền bán sơn của Lâm Nhị Cẩu, trừ chi phí hai ngày nay, nàng vui mừng phát hiện, tiền tiết kiệm của vặn vượt quá bốn lạng bạc!

Sau đó, nàng tách riêng tiền bán sơn cho một túi tiền khác, tiền còn thì cẩn thận cất căn nhà đất trong " gian".

Cất tiền xong, nàng bận rộn thu hoạch bộ đậu phộng đất. Thu hoạch xong đậu phộng, nàng suy tính, mấy loại rau ăn mãi mấy món đó cũng , đổi món ăn.

các loại rau lấy cũng thể quá nổi bật, phù hợp với cảnh ở đây. Vì , nàng liền mua hạt giống cải bó xôi, bông cải xanh, rau muống từ thương thành.

Nàng nhớ rằng, rau muống là dễ trồng nhất, khi chúng lớn lên, chỉ cần ngắt bỏ rễ, nó vẫn thể mọc tiếp!

Tuy nhiên, nàng tìm kiếm trong ký ức một vòng, hình như ở nơi bao giờ thấy loại rau .

, nàng mua thêm hai gói hạt giống rau muống, để dành cho Phan Xảo Liên trồng ở nhà.

Nàng từ từ để Phan Xảo Liên "trồng" những "thứ mới mẻ" , như mỗi ngày sẽ đủ loại rau để ăn một cách hợp lý.

Lâm Thu Quả chia ba loại hạt giống trồng ba mảnh đất riêng biệt, mảnh đất còn , trồng đậu phộng nữa mà trồng bông vải.

Số bông vải cần bán cho Lý Lương Tài đủ , trồng thêm những thứ , nàng đợi hai ngày nữa chợ phiên, "mang" bông vải về, để Phan Xảo Liên sớm áo bông cho các nàng.

Trồng xong tất cả, tưới nước suối linh, nàng mệt ít, đợi đến khi chúng nhanh chóng sinh trưởng và chín, nàng nghỉ một lát, mới đổ hết cải bó xôi, bông cải xanh, rau muống chín gùi.

Đợi nàng trở về nhà thì mặt trời lặn.

Nhị Nha đang bận rộn nhóm lửa nấu cơm trong bếp, ngọn lửa trong lò chiếu sáng khuôn mặt Nhị Nha hồng hào.

Tam Nha đang giúp Phan Xảo Liên bó cỏ, trong sân, một đống rơm rạ, củi gỗ to nhỏ dài ngắn, cùng một ít đất vụn, những thứ đó chắc là để dựng căn nhà nhỏ.

Tam Nha thấy Lâm Thu Quả trở về, lớn tiếng gọi:

"Nương, tỷ tỷ về !"

Mấy thấy, lập tức bỏ việc đang chạy tới.

Phan Xảo Liên nhanh chóng đưa tay, giúp Lâm Thu Quả hạ cái gùi nặng trịch xuống, miệng còn lẩm bẩm:

"Ôi chao, Thu Quả, chắc con mệt lắm ."

Nhị Nha chạy lúp xúp từ trong nhà bưng một cốc nước, đưa đến mặt Lâm Thu Quả,

"Tỷ, mau uống nước , khát lắm ."

Tam Nha cũng rảnh rỗi, nhanh nhẹn khiêng ghế đến, kéo Lâm Thu Quả xuống, dáng vẻ bé nhỏ đó thật chu đáo thể tả.

Lâm Thu Quả ghế, trong lòng ấm áp như lò lửa nhỏ.

Mình ở ngoài bận rộn như , trong nhà mong ngóng trở về, cảm giác thật tuyệt vời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-nha-nat-dua-vao-he-thong-ta-phat-tai-lam-giau/chuong-71.html.]

Nàng uống mấy ngụm nước, mặt đầy vẻ vui mừng thu hoạch, kéo cánh tay Phan Xảo Liên : "Nương, mau đến xem, hôm nay con thật sự phát hiện lớn đó!"

Nói , nàng đổ hết rau dại trong gùi đất.

Phan Xảo Liên cúi xuống xem, ôi chao, đống rau dại , bao giờ thấy qua, nàng kìm tấm tắc khen ngợi, "Thu Quả , con mấy thứ cỏ dại, mà thể ăn ?"

Lâm Thu Quả , mắt đảo một vòng, bắt đầu bịa câu chuyện của :

"Nương, hôm nay con ở trong núi, gặp một lão ông. Lão ông đó con từng thấy bao giờ, lẽ trong thôn chúng . Ông đang hái những loại rau dại , còn cho con những loại rau thể ăn . Hơn nữa, ông còn chỉ cho con những hướng khác còn rau dại nữa. Tiếc là trời sắp tối , con tìm thêm, đợi con sẽ xem."

Phan Xảo Liên mặt đầy vẻ ngạc nhiên, giọng cao lên mấy phần: "Thế thì quá , bên cạnh vườn rau nhà tranh, đây một cái hầm đất nhỏ, chuyên dùng để tích trữ rau ăn mùa đông, nhiều năm ở đây, chắc là sập kín , mấy ngày nữa sẽ đào , chúng hái rau gì thì từ từ tích trữ đó, như mùa đông cũng đồ ăn ."

Ngay khi mấy đang chuyện, chỉ thấy "ầm ầm ầm", vỗ vỗ cánh cửa gỗ mục nát của sân.

Thì là Lâm Nhị Cẩu dẫn theo Thạch Đầu và Đại Ngưu đến. Ba họ bước sân, ném gùi và bao gai xuống đất, tạo tiếng động nhỏ.

Lâm Nhị Cẩu mặt mày đầy phẫn nộ, đỏ bừng cả lên. Y mấy bước đến mặt Lâm Thu Quả, lớn tiếng :

"Thu Quả, đừng vội những thứ thu hoạch , đoán xem, là kẻ đáng nghìn đao nào phá hoại hết sơn tra ?"

Lâm Thu Quả bộ dạng y, liền y hỏi rõ chuyện. Nàng khẽ nhíu mày, thăm dò hỏi: "Là Trương Thúy Hoa ?"

"Muội ?!" Lâm Nhị Cẩu trừng mắt thật lớn, như thể thấy chuyện gì khó tin lắm, giọng đột nhiên cao vút, lửa giận như phun từ trong mắt:

" ! Chính là con đàn bà độc địa đó! Bọn đường về hỏi thăm rõ ràng, tận mắt thấy Trương Thúy Hoa phá hoại sơn tra núi đầu thôn! Ả thể thất đức đến chứ!"

Phan Xảo Liên bên cạnh đang chuẩn rót nước cho họ uống, cầm bát lên, Lâm Nhị Cẩu , đột ngột dừng .

Ngay đó, nàng nhanh chân bước tới, mắt trợn tròn: "Thật sự là ả ?!"

Phan Xảo Liên tức đến giọng cũng run run: "Con Trương Thúy Hoa ! Cái loại chuyện thất đức , cũng chỉ ! Chắc chắn là thấy chúng dùng sơn tra kẹo hồ lô kiếm tiền, ả thèm thuồng c.h.ế.t, ăn, liền đến giở trò ! Thật là vô liêm sỉ!"

Nhị Nha cũng tức đến đỏ bừng mặt, phẫn nộ :

"Ả quá xa! Tuy những quả sơn tra đó là cây nông sản do chúng trồng, nhưng đó cũng là thứ ăn mà, thể phá hoại trắng trợn như chứ?"

Tam Nha cũng lắc lắc nắm tay nhỏ, như một tiểu đại nhân mà phụ họa theo, tức giận : "Ta mà, khi tỷ tỷ giáo huấn một trận, ả vẫn còn ấm ức trong lòng, chắc chắn chẳng nghĩ chuyện lành gì, xem kìa, giờ thì chuyện đấy!"

Lâm Nhị Cẩu ánh mắt như đuốc, quét qua bốn bọn họ, sắc mặt đặc biệt nghiêm trọng, nghiêm chỉnh hỏi: "Gia đình các ngươi, thật sự đoạn tuyệt quan hệ với ba nhà đường thúc ? Không còn dính dáng gì nữa chứ?"

Phan Xảo Liên phẫn nộ đáp: "Đoạn ! Đoạn sạch bách, chúng và nhà bọn họ còn chút quan hệ nào nữa!"

Lâm Nhị Cẩu xong, nghiến răng ken két: "Được! Hôm nay nếu khiến con Trương Thúy Hoa thể ngóc đầu lên , cho ả nếm mùi ê chề, thì còn là Lâm Nhị Cẩu nữa!"

Thạch Đầu bên cạnh cũng tức đến giậm chân, mặt mày phẫn nộ theo: " , Nhị Cẩu ca đúng, Trương Thúy Hoa quá đáng ghét, chúng tuyệt đối thể bỏ qua chuyện !"

Đại Ngưu nắm chặt nắm đấm, thô giọng phụ họa:

"! Chúng... chúng tìm ả đòi một lời giải thích, thể cứ thế bỏ qua!"

Lâm Nhị Cẩu vẻ mặt kiên quyết gật đầu, vung tay lớn một cái, gọi Thạch Đầu và Đại Ngưu chuẩn .

Lâm Thu Quả định mở miệng thì Lâm Nhị Cẩu dường như chợt nhớ điều gì, y dừng bước, đầu tiếp:

"Thu Quả, cứ yên tâm ở nhà kẹo hồ lô . Còn nữa, cái loại lá mùi thơm mà , mang về cho cả một bao gai đầy ắp đó. Muội cứ yên tâm một trăm phần trăm , đây cũng là loại gây chuyện lung tung. con Trương Thúy Hoa quá đáng , ả phá hoại sơn tra, nếu hôm nay cho ả nếm mùi đáng nhớ, đây? Sang năm ả chừng còn đến quấy phá, công sức của chúng chẳng sẽ đổ sông đổ biển ? Chúng thể dung túng cái thói hư tật của ả !"

Nói , y dẫn Thạch Đầu và Đại Ngưu lao khỏi sân. Ấm ầm kéo đến sân nhà Trương Thúy Hoa. Lâm Nhị Cẩu tức điên , liền đạp một cước "rầm" một tiếng, trực tiếp đá tung cánh cửa gỗ đang hé mở. Cánh cửa gỗ lung lay, phát một tràng tiếng "kẽo kẹt kẽo kẹt".

Lâm Nhị Cẩu gào lớn: "Trương Thúy Hoa, cái con đàn bà lòng hiểm ác , mau đây! Những chuyện mà ngươi , hôm nay thể tính rõ ràng!"

Trương Thúy Hoa đang thoải mái ở trong nhà khâu đế giày, mắt híp híp, miệng còn thỉnh thoảng ngân nga mấy khúc nhạc líu lo lạc điệu.

Tiếng hét chói tai đột ngột vang lên, khiến ả run b.ắ.n cả , đế giày trong tay suýt chút nữa thì đ.â.m tay .

"Ối chao ôi!" Ả kinh hãi kêu lên, "Cái đồ trời đ.á.n.h nào ở đây la hét ầm ĩ, dọa c.h.ế.t lão Nương !"

c.h.ử.i bới lảm nhảm, giận dữ từ trong nhà bước , "Kẻ nào mắt dám giương oai ở đây?"

ở cửa, hai tay chống nạnh, trừng đôi mắt tam giác, ác nghiệt quét khắp sân, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống khác.

Khi ánh mắt ả rơi Lâm Nhị Cẩu đang đầy vẻ tức giận, trong mắt ả chợt lóe lên một tia hoảng loạn. Tuy nhiên, ả nhanh lấy bình tĩnh, cố gắng giả vờ trấn định, rướn cổ lên, gào lớn:

"Các ngươi... các ngươi đến nhà gì?!"

 

Loading...