Xuyên Không Về Ba Mươi Năm Trước, Chọn Vợ Kế - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-03-06 14:27:38
Lượt xem: 296

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ nghỉ đông cuối cùng ở đại học là dịp về quê ăn Tết. Ngày mùng 4, Cố Thời Úc Lộ Minh Lễ gọi điện báo ngày mùng 6 nhà họ Lộ sẽ tổ chức tiệc gia đình để mời họ hàng, bạn bè, bà Tạ Văn Tâm họ cùng nên Lộ Minh Lễ đích gọi mời.

Diệp Thu Thu ngạc nhiên: “Tiệc gia đình của nhà họ Chu chúng thì , nhưng tiệc nhà họ Lộ gì, em với Lộ Mỹ Triết và Lộ Xuyên Quỳnh đều hợp .”

Cố Thời Úc dỗ dành cô: “Chị Chu Cẩm và rể đưa Tiểu Tuấn về Đông Bắc ăn Tết , kịp về ngày 6 , khi đó tiệc nhà họ Lộ một , đều đông đủ con cháu còn thì lẻ loi. Vì thấy tủi nên chúng cùng.”

Diệp Thu Thu nghĩ ngợi một lát, vì Tạ Văn Tâm mà nhịn một ngày ở nhà họ Lộ, cô gật đầu: “Được thôi, mua vé .”

Sau đó cô sang hỏi Đường Liên Tử: “Mẹ, mùng 6 về ?”

Đường Liên Tử lắc đầu đáp: “Mẹ sẽ về rằm.”

Cố Trường Thịnh bên cạnh nháy mắt liên tục, còn ho vài tiếng, Cố Nhị liền hỏi: “Ông nội, cổ họng ông thoải mái ?”

Đường Liên Tử lườm Cố Trường Thịnh một cái mới với Cố Thời Úc: “Năm nay cha các con qua ở hai tháng nhưng ngại dám mở lời, thể quyết các con , các con bàn bạc nhé.”

Cố Thời Úc Diệp Thu Thu, trong nhà chuyện lớn nhỏ đều do vợ quyết. Diệp Thu Thu : “Nhìn em gì, em bà vợ ác độc, trong nhà còn trống mấy phòng mà, cha qua ở thì cứ qua thôi, tiền mua nhà cũng là con trai của cha bỏ mà.”

Mặt Cố Trường Thịnh lúc mới nở nụ , ông chắp tay lưng dẫn Cố Thạch Đầu ngoài chúc Tết đồng nghiệp và lãnh đạo cũ, tranh thủ khoe khoang một phen.

Cố Nhị hỏi: “Diệp Thu Thu, lúc dì khó chịu vì ông nội thiên vị , giờ đồng ý để ông qua ở ?”

Diệp Thu Thu đáp: “Chúng giành lấy bà nội từ tay ông mấy năm , ông nội cũng gì, chỉ là qua ở vài ngày, gần gũi với con cháu, ông già , con tính xem còn bao nhiêu ngày như nữa, đừng cứ bám lấy chuyện cũ mà buông.”

Cố Nhị : “Dì rộng lượng thật.”

Diệp Thu Thu lườm : “Nếu rộng lượng thì chọc tức c.h.ế.t từ lâu .”

Ngày mùng 5, họ Hải Thị, mùng 6 Diệp Thu Thu và Cố Thời Úc đón Chu , cùng đến nhà Lộ Tiệm Hồng. Ngày xưa, Lộ Tiệm Hồng và Chu Chính Thanh quan hệ thông gia, đó cùng giáng chức. Mặc dù trong thời gian giáng chức, bà Chu ly hôn với Lộ Tiệm Hồng, nhưng nhà họ Chu và Lộ Tiệm Hồng vẫn duy trì mối quan hệ như .

Tuy nhiên, trong những buổi tiệc họ hàng thế , bà Chu tuyệt đối tham dự. Vài năm , bà còn ầm lên cho Chu Chính Thanh và Tạ Văn Tâm .

Từ khi Tạ Văn Tâm cãi với Chu Khánh Lan và nhận nuôi Diệp Thu Thu, thì thèm để ý đến bà nữa. Năm nay khi nhà họ Lộ gửi thiệp mời, Tạ Văn Tâm quyết định tới buổi tiệc.

Lộ Minh Lễ cũng mặt. Đây là đầu tiên Diệp Thu Thu gặp ông Lộ, tức là cha của Lộ Minh Lễ. Cả hai đều là phần tử trí thức, đậm chất học thuật, cả hai vợ chồng đều dẫn đầu các dự án nghiên cứu quan trọng tại viện nghiên cứu.

Tạ Văn Tâm dắt tay Cố Đông và Cố Thạch Đầu suốt buổi tiệc, giới thiệu đây là cháu ngoại của bà. Lộ Mỹ Triết khinh khỉnh với gia đình đại bá: “Con gái nuôi rẻ mạt, kèm theo ba đứa cháu ngoại còn rẻ hơn.”

Lộ Minh Lễ lạnh mặt quát: “Không thì im miệng .”

Hôm nay Lộ Mỹ Triết còn đề nghị đưa bạn trai đến dự tiệc, suýt nữa Lộ Tiệm Hồng tức chết.

Sau bữa ăn, Diệp Thu Thu định thêm một lát về. Tạ Văn Tâm và Lộ Minh Lễ, Tần m, chuyện hợp . bà hỏi: “Con trai cô, Lộ Minh Lễ năm nay hai mươi tám nhỉ? Có đối tượng ?”

Quả nhiên khi đến ngày Tết, chuyện yêu thích nhất của các bậc phụ là bàn về hôn sự của thế hệ trẻ, điều phân biệt thời đại.

Lộ Mỹ Triết bưng ly nước mật ong đến, lúc cô thấy Diệp Thu Thu và Cố Đông cúi đầu chuyện, cảm thấy thật chướng mắt. Tay cô khẽ nghiêng, nước mật ong sắp đổ lên Diệp Thu Thu và Cố Đông.

Cố Thời Úc thấy thì kịp chạy tới ngăn cản, Cố Nhị nhảy bật lên thật nhanh, đ.â.m sầm Lộ Mỹ Triết, chặn một nửa nước mật ong, giọt nào văng lên Diệp Thu Thu và Cố Đông.

Lộ Mỹ Triết kêu lên một tiếng, ngã xuống nền đá cẩm thạch, khuỷu tay trầy xước. Cô dậy tức giận : “Diệp Thu Thu, quản con trai cô , nó đang mưu sát đấy.”

Diệp Thu Thu túm cổ áo Cố Nhị lôi nhà vệ sinh, dùng nước ấm rửa sạch mật ong đầu cho bé, cổ đỏ bừng lên vì nóng. Cô : “ thấy cô nên quản cái tay chân của , vững thì đừng bưng rót nước.”

Tần m thấy đứa cháu gái bây giờ thật là vô giáo dục, bà : “Mỹ Triết, cháu xem thử đứa nhỏ bỏng , còn đây mắng . Gia giáo nhà ?”

Cố Nhị trong nhà vệ sinh lắc đầu nước b.ắ.n khỏi tóc, cất lớn giọng: “Gia giáo nhà họ Lộ đến chỗ cô gặm mất .”

Lộ Mỹ Triết tức tối: “Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt, mày đang chửi tao là chó ?”

Cố Nhị đáp: “Là do cô tự suy diễn thôi, cháu từ nào thô tục ?”

Mẹ kế của Lộ Mỹ Triết là vợ của Lộ Tiệm Hồng, bà tiện lên tiếng, nhưng Tần m chịu , bảo Lộ Mỹ Triết im miệng, nếu thì về chỗ bà Chu .

Cố Nhị thì thầm với Diệp Thu Thu: “Chút nữa chúng về thôi, ở đây thật là chán.”

Diệp Thu Thu gật đầu: “Được, chờ thêm nửa tiếng nữa, chừa chút mặt mũi cho bà ngoại..”

Sau khi sự việc nhỏ qua , Tần m và Tạ Văn Tâm tiếp tục câu chuyện . Nhà bà dân chủ, nhưng dù vẫn là gia đình theo truyền thống Hoa Quốc, con trai bà hai mươi tám nên bà cũng sốt ruột: “Ôi, quản nổi nó, tìm kiểu con gái nào.”

Tạ Văn Tâm Diệp Thu Thu, Cố Thời Úc và mấy đứa nhỏ đang ríu rít, bà thấy trong lòng thật ấm áp, bà : “Đợi duyên đến thì tự nhiên cô sẽ con dâu thôi.”

lúc đó, chuông cửa nhà họ Lộ vang lên, giúp việc mời , đó là Hà Tiểu Anh.

Lộ Minh Lễ nhanh chóng tiến tới, trong mắt lấp lánh nụ , “Tiểu Anh, em đến đây?”

Lộ Mỹ Triết bực tức suốt cả tháng Giêng, lúc chỉ tay về phía Hà Tiểu Anh, khinh bỉ với Tần m: “Bác , cái con quê mùa chính là họ thích, thật hổ, ngay tháng giêng còn đuổi đến nhà .”

Tần m cảm thấy tim thắt , bà cô gái đó, dáng vẻ hiền dịu, mềm mỏng nhưng gia cảnh như thế nào.

Tạ Văn Tâm, cả đời vốn tính tình , lúc cũng giận dữ: “Mỹ Triết, con những lời ác ý như với bạn học của , đến đây chắc chắn là chuyện gì đó.”

TBC

Diệp Thu Thu thấy tên Hà Tiểu Anh liền tiến tới. Nếu chuyện gấp, chắc chắn sẽ tự tiện đến nhà khác mà mời.

Hà Tiểu Anh vội vã với Lộ Minh Lễ: “Hôm nay thật ngại quá, em việc gấp cần tìm Thu Thu, nếu như , em tuyệt đối sẽ đến phiền.”

Nói xong, cô vượt qua Lộ Minh Lễ, nhỏ tai Diệp Thu Thu: “Thu Thu, Vưu Tiểu Việt lén đến bệnh viện sinh con một , giờ tháng Giêng lạnh lẽo, chỉ ở bệnh viện trông sinh mà tìm ai để bàn bạc, xem bây giờ?”

Mỗi dịp lễ tết Hà Tiểu Anh nhà để về, hầu như đều ở Hải Thị. Đến kỳ nghỉ đông, cô còn liên lạc với Vưu Tiểu Việt. Cô đến chỗ thực tập của Vưu Tiểu Việt hỏi thăm, Vưu Tiểu Việt xin nghỉ để sinh con. Hà Tiểu Anh sợ đến mức hồn vía lên mây, cô tìm hết bệnh viện đến bệnh viện khác, cuối cùng mới tìm Vưu Tiểu Việt sắp sinh tại một bệnh viện ở ngoại ô Hải Thị.

Hóa trong thời gian thực tập, bạn trai của Vưu Tiểu Việt định nước ngoài nên chia tay cô . Sau khi chia tay, cô mới phát hiện thai. Cô sợ bạn cùng phòng phát hiện nên dọn ngoài sống, cũng dám với gia đình. Giờ thì cần giấu nữa, đứa bé chào đời.

Hà Tiểu Anh là tinh ý nhất trong phòng, cô phát hiện Vưu Tiểu Việt mập lên. Vưu Tiểu Việt giấu sinh con đúng dịp đầu năm vẫn Hà Tiểu Anh phát hiện. Diệp Thu Thu tức giận xót xa, tên cặn bã đòi chia tay thì ít nhất cũng mang thai vài tháng, kiểm tra khi trễ kinh mấy tháng ?

Mặt Diệp Thu Thu tái nhợt, cô đến tìm Cố Thời Úc xin chìa khóa xe: “Em lấy xe , lát nữa để Lộ Minh Lễ lái xe đưa về nhà.”

Cố Thời Úc sắc mặt vợ , yên tâm để cô tự lái xe một , “Mẹ và con để Lộ Minh Lễ đưa về, chuyện gì xảy thế, cùng hai .”

Lúc , Vưu Tiểu Việt chắc hẳn nhiều chuyện cô kết hôn mà sinh con, Diệp Thu Thu mệt mỏi : “Chuyện các lo , em với Tiểu Anh thôi. Còn nữa, tối nay đừng đợi em, chắc em về muộn.”

Lộ Minh Lễ sắc mặt hai cô gái nhợt nhạt, mà họ chịu cho chuyện gì, trong lòng nóng ruột: “Có cần hỗ trợ pháp lý ? Anh cùng xem .”

Diệp Thu Thu gượng, tên cặn bã trốn nước ngoài , vả chuyện kiện tụng cũng chẳng ích gì. Cô : “Hai đàn ông các phiền quá, bảo cần là cần, em với Tiểu Anh .”

Cố Thời Úc: …

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-ba-muoi-nam-truoc-chon-vo-ke/chuong-136.html.]

Lộ Minh Lễ: …

Chỉ thể trơ mắt Diệp Thu Thu lái xe rời cùng Hà Tiểu Anh.

Hà Tiểu Anh báo địa chỉ, Diệp Thu Thu quen đường khu vực đó, lái hơn một giờ mới đến nơi.

Vưu Tiểu Việt đang ở khoa sản, nhà nào con sinh cũng nhà nội ngoại đến chăm sóc, chỉ Vưu Tiểu Việt lẻ loi ôm con giường bệnh. Khi cô đầu thấy Hà Tiểu Anh dẫn Diệp Thu Thu đến, nước mắt lập tức trào , “Thu Thu, đây?”

Diệp Thu Thu nén giận, bước tới xem đứa bé vẫn còn đang ngủ ngon lành. Cô sợ ồn đến đứa trẻ nên hạ giọng, “Lúc dọn , giờ hỏi . đứa bé ? gì?”

Vưu Tiểu Việt gì, cúi đầu thút thít. Diệp Thu Thu bực bội: “Đừng nữa, định gì tiếp theo?”

Du Tiểu Việt sinh thường, mới sinh ngày thứ hai thể xuống giường. Hải Thị bắt đầu tuyết rơi, mùa đông năm nay thật lạnh, tuyết bên ngoài dày hơn nửa mét. Diệp Thu Thu và Hà Tiểu Anh ở bệnh viện chăm sóc Vưu Tiểu Việt suốt một tuần. Sắp đến ngày xuất viện mà Vưu Tiểu Việt vẫn quyết định sẽ gì.

Diệp Thu Thu đưa đề nghị gì, chỉ lạnh lùng Vưu Tiểu Việt liên tục tranh luận với Hà Tiểu Anh.

“Anh khi nghiệp sẽ cưới nên mới ở bên cạnh, cơ hội nước ngoài liền do dự chia tay để luôn.”

“Nhà khó khăn lắm mới nuôi học xong đại học, dám với gia đình, họ sẽ đánh c.h.ế.t mất. khả năng chăm con , đứa bé thể nuôi nổi. cũng đưa nó trại trẻ mồ côi, thật sự là còn cách nào.”

Hà Tiểu Anh trong lòng nỡ, “Cậu thực sự nỡ bỏ nó trại trẻ mồ côi ?”

Vưu Tiểu Việt liên tục thuyết phục Hà Tiểu Anh, cũng đang tự thuyết phục : “Tiểu Anh, chúng thực tế một chút. Nếu là , trong tình huống ai giúp đỡ, ngoài việc gửi trại trẻ mồ côi, còn cách nào khác ?”

Hà Tiểu Anh nghĩ đến những gì trải qua từ nhỏ. Năm cô thi đại học, Thu Thu giúp cô một tay. Thu Thu từng rằng, nếu cô con, nhất định đừng bỏ rơi nó.

Mắt Hà Tiểu Anh đỏ hoe: “ sẽ kiếm tiền thuê chăm con. tin một lớn nuôi nổi một đứa trẻ. Những gì chỉ là cái cớ, sợ đứa trẻ sẽ kéo lùi tương lai của nên nó đúng ?”

Vưu Tiểu Việt đau đớn, giữa sự lựa chọn giữ bỏ , cuối cùng cô vẫn quyết định ngày rằm tháng Giêng đưa con đến trại trẻ mồ côi.

Ba bước tuyết, Vưu Tiểu Việt bế đứa bé. Còn vài chục mét nữa mới đến cổng trại trẻ mồ côi, Diệp Thu Thu bỗng mở miệng nhiều ngày im lặng: “Đặt cho nó một cái tên .”

“Gì cơ?” Vưu Tiểu Việt ngẩn ngơ.

“Nó vẫn tên.” Giọng Diệp Thu Thu lạnh lẽo hơn cả bông tuyết rơi mặt, “Cậu suy nghĩ kỹ , bây giờ cần nó, đừng tìm nữa. Dù tìm thì nó cũng cần .”

Bỏ là bỏ , tha thứ, cũng cần bù đắp.

Mấy chục bước cuối cùng, Diệp Thu Thu bước tiếp nổi. Cô nhiều tự hỏi, tại kiếp Hạ Niệm Thu bỏ rơi cô, khi bỏ rơi , tại tìm?

Kiếp , mỗi khi đến ngày Rằm tháng Giêng, viện trưởng già đều cảm thán: “Năm đó tuyết rơi nhiều thật, sáng sớm mở cửa thấy một bọc tã bậc thềm. Mặt mũi con đỏ bừng lên vì lạnh, suýt chút nữa giữ mạng nhỏ của con .”

Xung quanh chỉ là một màu trắng xóa của tuyết. Diệp Thu Thu xoay bước , chỉ cảm thấy mắt một màu trắng, thể phân biệt phương hướng, cũng âm thanh gì bên tai. Nói chung, cô chỉ rời khỏi nơi .

Hình như ai đó đến kéo cô , giọng thì giống Hà Niệm Thu, cả hai kiếp đều yếu đuối như , đến mức ghét cũng nổi. Thời gian dường như chồng chéo lên , khi đó Hà Niệm Thu đến tìm cô, thậm chí còn quỳ xuống cầu xin cô tha thứ. Lúc đó cô cũng giống như bây giờ, cô hất tay , “Chính các bỏ rơi , cũng cần ai cả, tránh xa .”

Đầu óc trống rỗng, chân Diệp Thu Thu mềm nhũn ngất .

***

Khi tỉnh , cô đang ở trong bệnh viện, mở mắt thấy Cố Thời Úc, Cố Đông, Cố Nhị và Thạch Đầu, còn cả Hà Tiểu Anh, tất cả đều ở đây, ai cũng lo lắng đến c.h.ế.t . Đôi mắt của Cố Thời Úc đỏ ngầu, chắc từ lúc cô ngất nghỉ ngơi.

Cô gượng , “Sao đều ở đây ? Em khỏe lắm mà, ngất một lúc là thôi, đây gì?”

Cố Thời Úc mở miệng khàn giọng. Khoảnh khắc Diệp Thu Thu tỉnh dậy, mới cảm thấy sống . Anh thật sự dám tưởng tượng nếu cô tỉnh thì sẽ thế nào.

“Em hôn mê cả một ngày .”

“Chỉ là ngủ một ngày thôi mà.” Diệp Thu Thu chút lúng túng, giờ cô cảm thấy tinh thần , hơn nữa còn đói. Được quan tâm thế , cô cũng quen lắm.

Hà Tiểu Anh đến mức mắt sưng lên suốt một ngày. Lúc : “Mọi thể để em và Thu Thu ở với vài phút ? Em chuyện với .”

Nói xong, cô cúi đầu thật sâu, “Cảm ơn, phiền .”

Cố Nhị vẫn còn chút , “Dì Tiểu Anh, con nghĩ giờ cần cha ở bên cạnh hơn.”

Cố Thời Úc đuổi Cố Nhị ngoài. Suốt một ngày , Hà Tiểu Anh rời khỏi bệnh viện dù chỉ một bước.

Cố Thời Úc nhẹ nhàng : “Thu Thu, em hôn mê cả một ngày, Tiểu Anh lo lắng chẳng kém gì chúng . Em hôn mê ăn uống gì, cô cũng ăn uống gì cả. Hai cứ chuyện , và bọn trẻ sẽ mua chút đồ ăn cho hai .”

Diệp Thu Thu gật đầu, “Em ăn cháo thịt băm trứng bắc thảo và bánh bao nhỏ.”

Trong phòng bệnh chỉ còn Hà Tiểu Anh và Diệp Thu Thu. Nước mắt của Hà Tiểu Anh thể kìm nén nữa, hôm qua vẻ mặt Thu Thu khi đẩy cô thật đáng sợ, : Cậu cần , cũng cần , lúc tim cô như vỡ vụn.

Cô ôm chầm lấy Diệp Thu Thu, “Thu Thu, chúng là bạn cả đời đúng ? Sao thể cần chứ? Nếu sai điều gì thể , sẽ sửa, đều thể sửa.”

Diệp Thu Thu thấy lòng chua xót, thầm nghĩ: Cậu là mà. Cô một chút: “Chỉ là chút buồn chuyện đứa bé của Tiểu Việt thôi, nghĩ ngợi lung tung bậy bạ mà. từ lúc chúng quen đến giờ, luôn tiến bộ, , luôn luôn .”

Lúc Hà Tiểu Anh mới ngẩng đầu, ấm ức và đau lòng, “Sau đừng đẩy nữa nhé, Thu Thu. Cuộc đời dài lắm, nếu , ?”

Diệp Thu Thu dậy, thở dài, nửa đùa nửa thật, “ , ở bên cả đời . thấy Lộ Minh Lễ ở bên cả đời đấy. Cậu tính cân nhắc ? Giảm bớt gánh nặng cho , thấy đấy, nhà ba đứa , thêm nữa chắc c.h.ế.t mệt mất.”

Hà Tiểu Anh cô chọc , “ , cuối cùng Tiểu Việt bỏ rơi đứa con của . Tiểu Việt hối hận, khó khăn thế nào cũng sẽ tự nuôi dưỡng đứa bé.”

***

Diệp Thu Thu cảm thấy giống như đang tiếp đón một đoàn . Sau khi Hà Tiểu Anh thì đến lượt Đường Liên Tử, đến Cố Đông ôm cô một trận: “Mẹ nhỏ, đừng bao giờ bỏ rơi con nữa.”

Diệp Thu Thu chỉ thể an ủi một hồi, đó đến Cố Thạch Đầu, Cố Nhị.

Cố Nhị nhảy lên tố cáo, “Diệp Thu Thu, dì định dọa c.h.ế.t hả? Dì nghĩ dì chỉ là chính thôi ? Nhà lớn thì lớn, nhỏ thì nhỏ, nếu dì mệnh hệ gì, nhà chúng cũng sụp đổ mất. Dì thể vì chúng con mà thương yêu bản chút ? Trời tuyết lớn như , mặc ít như thế ngất mới là lạ!”

Cố Thời Úc đá một cái, “Con to quá, con nghỉ ngơi , cút ngoài.”

Anh mua cháo và bánh bao, Diệp Thu Thu đói quá, ăn hết sạch. Cố Thời Úc luôn ở bên cạnh cô, Diệp Thu Thu ăn xong xuống, “Em nữa , thủ tục xuất viện về nhà thôi.”

Cố Thời Úc lo lắng, “Quan sát thêm một ngày nữa nhé.”

Diệp Thu Thu , “Giường ở nhà thoải mái hơn.”

Cố Thời Úc đồng ý, để Cố Nhị thủ tục xuất viện. Anh hỏi, “Thu Thu, kiếp Hà Tiểu Anh tìm ai khác ?”

Diệp Thu Thu ngẩn , kiếp Lộ Minh Lê thích Hà Tiểu Anh một nữa.

, “Có chứ, chính là đàn ông từng cứu.”

Cố Thời Úc: “Lộ Minh Lễ?!”

Loading...