“La cô nương.” Triệu Phong trịnh trọng : “Kim Đao cửa hàng của với Xích Vân Phong cũng vài phần giao tình, ngươi với La thiếu hiệp cứ việc ở đây, nếu cần thể kêu truyền tin cho Xích Vân Phong, báo chuyện ở Lưu Đông thành cho lệnh tôn.”
Trong lòng La Liên Hoàn thấy cảm kích, dậy nâng chén: “Đa tạ Triệu quản sự.”
Cơm nước xong, Triệu Giang tự xử lý công việc.
Chỗ ở của nhóm Lục Kiến Vi chuẩn xong, hành lý châu báu nữ trang cất giữ thỏa đáng.
Nàng ở riêng biệt một phòng trong tiểu viện. Tiết Quan Hà, Yến Phi Tàng, La Thắng ở cùng một phòng, A Điều với La Liên Hoàn một phòng.
Các phòng cách gần, phòng của Lục Kiến Vi là xa hoa nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiết Quan Hà với Lục Kiến Vi đến cửa tiểu viện, : “Chưởng quầy, mới hỏi thăm chỗ ở của Ôn công tử từ Triệu quản sự, thể tìm A Nại ?”
“Xem như ngươi lương tâm, còn nhớ tìm .” Cách đó xa truyền đến tiếng của A Nại, vẫn giọng điệu khó chịu như cũ.
Tiết Quan Hà kinh ngạc đầu : “A Nại, lâu gặp.”
“Cũng lâu lắm.” A Nại dào dạt đắc ý : “Không ngờ ngươi nhớ tới .”
Tiết Quan Hà hì hì, phản bác gì cả.
Tuy với A Nại cãi , nhưng càng cãi quan hệ càng , mấy tháng đấu võ mồm thấy quen.
Bóng đêm dần buông xuống, trong viện thắp đèn, ánh nến xuyên qua cánh cửa chiếu sáng một mảnh đất trống viện.
A Nại đẩy xe lăn tới.
Xe lăn nạm vàng khảm ngọc như cũ, đẽ quý giá.
Khuôn mặt tái nhợt của Ôn Trứ Chi đón lấy ánh sáng yếu ớt, lông mày thanh tuấn chìm trong quang ảnh đan xen, đôi mắt dịu dàng nửa ẩn trong bóng đêm huyền ảo dường như đôi phần sắc nhọn
Đợi đến khi đến gần, bóng đen rút khỏi sườn mặt, mắt khôi phục vẻ dịu dàng nhã nhặn, như thể chỉ là ảo giác.
“Lục chưởng quầy, từ lúc tạm biệt tới nay ngươi vẫn khỏe chứ?”
Lục Kiến Vi khẽ gật đầu: “Ta vẫn khỏe.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-249.html.]
Đáng tiếc, gặp ở khách điếm, nếu thể kiếm chút ngân phiếu từ Ôn nhất phú hào .
“Nghe Đông Lưu Thành xảy chuyện?” Ôn Trứ Chi thẳng vấn đề: “Ta đang định đến Đông Lưu Thành xin thuốc, Lục chưởng quầy thể thu xếp chút thời gian cho ?”
Lục Kiến Vi đang bận luyện hóa nội lực của sát thủ nên quan tâm tới .
“Một tin tức của Thiên Lý Lâu bán giá ngàn lượng, tất nhiên Ôn mỗ tính chiếm tiện nghi của Lục chưởng quầy.”
Lục Kiến Vi nuốt lời từ chối, hai mắt sáng trưng.
“Một ngàn lượng mua tin tức của Chu gia ở Đông Lưu Thành, ngươi thấy ?” Ôn Trứ Chi tay nắm sáo ngọc, mỉm nàng.
Lục Kiến Vi trực tiếp nắm thóp.
Kêu nàng từ chối giàu đưa tiền tới cửa, nàng thật sự .
A Nại thầm: “Chúng tìm Yến đại ca chẳng cũng ?”
Yến Phi Tàng chắc chắn sẽ vòi tiền bọn họ.
“Mời .” Lục Kiến Vi Lập tức mở cửa viện, tránh cho Ôn nhất phú hào hối hận.
Hiển nhiên Ôn Trứ Chi hề để tâm tới một ngàn lượng ít ỏi, phân phó A Nại: “Ngươi với Tiết tiểu ngoài tâm sự .”
“Vâng.” A Nại buông xe lăn , theo Tiết Quan Hà ngoài: “Ta cho ngươi , nghĩ một món ăn mới, chắc chắn ngon hơn món Túy Tiên Bổng Ngọc của nhà ngươi.”
“Không thể nào!” Tiết Quan Hà A Nại đả kích, hai bên bắt đầu cãi cọ: “Món át chủ bài của nhà là món danh chấn Phong Châu, thể nào ngon hơn .”
“Không tin thì mai thử xem.”
“Thử thì thử!”
Giọng xa dần, cuối cùng che khuất trong đình đài lầu các.
Ôn Trứ Chi trượt xe lăn trong tiểu viện.
Trong viện và gian phòng chính bậc thang nối tiếp, hai bên bậc thang con dốc thẳng, xe lăn của thiết kế cơ quan gì mà nó thể dễ dàng lăn con dốc đến bậc cửa.
Bậc cửa lắp rời, khom lưng nâng bậc cửa lên, xe lăn thể trượt phòng.