"Ngươi cút !" Quán chủ nhấc chân đá .
Trong phòng khám của khách điếm, Lục Kiến Vi dùng một chút nội lực thật nhỏ thăm dò trong kinh mạch của Phùng Viêm, do thám tình trạng của đan điền.
Còn thể cứu chữa.
Nàng thành thạo các công năng phụ của công pháp Vô Danh, đối với nàng mà , việc hấp thụ nội lực cấp sáu còn sót trong cơ thể Phùng Viêm dễ như trở bàn tay.
Lúc tất cả đều đang ở tiền viện, cách nàng một cách xa, hiện giờ nàng thể khống chế tinh chuẩn nội lực, sẽ để nội kình tràn lan ngoài.
Trong cách mười bước, chỉ cần nàng sử dụng đại chiêu thì những còn sẽ phát hiện cấp bậc nội lực của nàng.
Nội lực cấp sáu chẳng khác nào thuốc đại bổ cho Lục Kiến Vi.
Công pháp vô danh vận chuyển cấp tốc, nội lực chia thành vô nhánh nhỏ, xâm nhập kinh mạch và đan điền của Phùng Viêm, bảo vây lấy nội kình đang tàn sát bừa bãi.
Áp chế, cắn nuốt, tiêu hóa.
Nội lực cấp sáu dần dần công pháp vô danh hấp thu, chuyển hóa thành năng lượng càng thuần khiết ôn hòa, tất cả đều chảy đan điền của nàng.
Thanh tiến độ tăng lên một cách nhanh chóng.
Từ cấp năm đến cấp sáu, nàng chỉ còn thiếu hơn một trăm vạn trị , khi nội lực cấp sáu thêm , nó nhanh chóng hơn phân nửa, chỉ còn thiếu một chút là nàng thể đột phá đến cấp sáu.
Cấp sáu thể coi là cao thủ hạng nhất trong giang hồ.
Tính mạng của nàng cũng coi như bảo đảm an .
Sau khi thanh trừ nội lực, sắc mặt của Phùng Viêm dần chuyển biến , chỉ là vẫn còn trị liệu ngoại thương và nội thương.
Nàng cho Phùng Viêm ăn một viên dược, đó trong phòng khám củng cố nội lực.
Ngày trôi qua thật nhanh, hoàng hôn buông xuống.
Trong lúc đang hồi hộp chờ đợi, cuối cùng cửa thính đường cũng mở .
Lục Kiến Vi cảm thấy chút nào chật vật, sắc mặt hồng hào, hai mắt mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-304.html.]
Tất cả ở trong viện đều trông mong nàng.
"Đói bụng ." Nàng .
Tiết Quan Hà là tỉnh táo đầu tiên: "Vậy nấu cơm ngay đây!"
"Tiết ca, để giúp ngươi." Nhạc Thù theo chạy bếp.
Trương bá tiến lên quan tâm : "Chưởng quầy, ngài chứ?"
"Ta , cần lo lắng." Lục Kiến Vi xuống ghế: "A Điều, ngươi xử lý các vết thương còn của Phùng sứ."
Những vết thương nhỏ đó nàng xử lý nhiều mô hình cơ thể , cho nên liền để cơ hội rèn luyện cho A Điều.
A Điều cầm gói thuốc lên, hưng phấn phòng khám bệnh.
"Lục chưởng quầy, uống ăn chút điểm tâm ." Vân Huệ bưng nóng và điểm tâm tới.
Lục Kiến Vi nhận lấy, : "Cảm ơn Vân nương tử."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Lục chưởng quầy." Lúc Hàn Khiếu Phong mới cơ hội mở miệng: "Tình hình Phùng Viêm như thế nào ?"
Lục Kiến Vi : "Đã còn vấn đề gì nghiêm trọng, khi vết thương bình phục, thể tiếp tục thanh y sứ."
Gánh nặng trong lòng Hàn Khiếu Phong bỏ xuống, trịnh trọng : "Đại ân của Lục chưởng quầy, Hàn mỗ vô cùng cảm kích. Còn về tiền khám bệnh, thể kéo dài thêm năm ngày ? Trong vòng năm ngày, chúng sẽ lập tức dâng lên."
"Có thể." Lục Kiến Vi chuyển chủ đề: "Tuy nhiên, chuyện nhờ Hàn sứ."
"Mời ngài ."
"Nghe Huyền Kính Tư ghi chép về các nhân vật gian ác trong giang hồ, thể cho mượn một quyển ?"
"Chuyện nhỏ thôi." Hàn Khiếu Phong chút do dự : "Năm ngày , ghi chép về kẻ ác sẽ gửi đến cùng với tiền khám bệnh."
Lục Kiến Vi dịu dàng : "Thương thế của Phùng sứ còn cần tĩnh dưỡng, đêm nay Hàn sứ và Trịnh sứ ngủ tại khách điếm là nơi khác?"
"Lục chưởng quầy, hai gian thứ phòng." Hàn Khiếu Phong móc bạc vụn .
Trương bá ghi chép quyển sổ thu chi.