Sau khi Lục Kiến Vi nhận lấy bèn đưa cho Ôn Trứ Chi, chế nhạo : “Thù lao của Huyền Kính Tư, Ôn công tử nhận lấy .”
Tiền tay trái tay , thực sự thú vị.
“Lục chưởng quầy chê .” Ôn Trứ Chi bình tĩnh nhận lấy hộp tiền, bỏ bảy ngàn lượng, đưa cho nàng: "Tiền khám bệnh mấy ngày kịp giao, thất lễ.”
Hộp tiền nữa trở tay của Lục Kiến Vi.
Nể tình tiền , nàng chân thành dặn dò một câu: “Nếu ngươi nghỉ ngơi thật thì còn thể sống thêm mấy năm, nếu để cơ thể lâm tình trạng , là thần tiên cũng khó cứu.”
Ôn Trứ Chi nghiêm túc gật đầu: “Ta nhớ kỹ.”
Lục Kiến Vi tới mức cũng cần thêm gì nữa, xoay rời khỏi phòng.
“Công tử.” A Nại : "Chúng lời Lục chưởng quầy , cũng thể thật sự .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ôn Trứ Chi chỉ trả lời.
Ba ngày , Huyền Kính Tư phái đội ngũ tinh nhuệ bao vây Bàn Mã Sơn, bắt một đám sát thủ áo xám.
Manh mối của hung thủ án Chu gia chỉ thẳng Thiên Khôi Đường của Võ Lâm Minh, khiếp sợ bộ giang hồ.
Chu Nhân Kính là do Võ Lâm Minh giết? Nhiều tán khách giang hồ c.h.ế.t thảm như cũng là Võ Lâm Minh xử lý? Cực Địa Kim Tằm thật sự tồn tại?
Võ Lâm Minh tự điều tra việc , cho rằng bộ khách nhân giang hồ là kẻ ngốc ?
Trong thời gian ngắn, quần chúng phẫn nộ, tán khách giang hồ đều kêu gào Võ Lâm Minh cho một lời giải thích.
Không ai tin rằng vụ án là do Huyền Kính Tư điều tra , nhưng vì là Huyền Kính Tư điều tra , bọn họ mới càng cảm thấy mất mặt.
Võ Lâm Minh là thánh địa võ lâm trong lòng của bao nhiêu , thì cũng đạp vỡ trái tim của bấy nhiêu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-353.html.]
Đương nhiên thiếu những kẻ ủng hộ trung thành, chất vấn Huyền Kính Tư châm ngòi ly gián, nhưng khách giang hồ sáng suốt hung hăng đá trở về.
Trận Bàn Mã Sơn rõ ràng, căn bản giả .
Bên trong cứ điểm bí mật , bọn họ tra nhiều chứng cứ trực tiếp, tất cả đều chứng minh sát thủ áo xám liên quan đến Võ Lâm Minh Thiên Khôi Đường.
Vừa ăn cướp la làng, tức c.h.ế.t cũng chỉ đến thế!
Uy tín của Võ Lâm Minh đột nhiên giảm xuống, bọn họ thể phản ứng.
Bên trong Võ Lâm Minh tiến hành một phen điều tra từ xuống , phó đường chủ Dương Kỷ Độ của Thiên Khôi Đường mũi chịu sào, sự thẩm vấn của Thiên Việt Đường, thừa nhận án Chu gia là do gây nên, sát thủ áo xám cũng là do tự nuôi dưỡng.
Sau khi thú nhận tất cả, tự sát.
"Thiên Việt Đường?” Khi tin tức truyền đến lúc, Lục Kiến Vi đang lột hạch đào, thuận miệng hỏi một câu.
"Thiên Việt Đường phụ trách hình phạt tại Võ Lâm Minh.” Ôn Trứ Chi thuận tay nàng châm nước : “Cũng kiêm cả chuyện do thám tình báo và ám sát.”
"Ồ.”
Lục Kiến Vi ném một khối nhân hạch đào chỉnh bên trong miệng.
Sau khi tu luyện võ công, nàng chuyện gì cũng đều cực kì thuận tiện, với khí lực hiện tại của nàng, tay bóp nát hạch đào dễ như trở bàn tay, thậm chí thể đến mức chỉ nát xác ngoài nát nhân.
Mỗi một hạt lột đều cực kỳ mỹ, giống như ở hiện đại, sử dụng công cụ cũng khó thể lột thịt hạch đào nguyên vẹn.
Lục Kiến Vi giống như tìm món thú vui mới, nàng lột hết hạt đến hạt khác.
Ôn Trứ Chi y mỉm , tiếp tục : "Hắn cũng thừa nhận là hung thủ vu khống ngươi lúc , là bởi vì ngươi chỉ là một tên họ, vặn là một con dê thế tội. Mấy Du Tiệm Thanh tin lời nên đến đây bắt ngươi.”
"Hắn cấp mấy?” Lục Kiến Vi đặt nhân hạch đào xinh trong đĩa.
"Cấp sáu.”