"Hôm qua ngươi nhân cơ hội xâm nhập khách điếm, chính là vì tìm cơ hội thả độc trùng?" Lục Kiến Vi khép sách : "Ngươi là của Thần Y Cốc, nhận lệnh của Thần Y Cốc, đương nhiên sẽ vì một từng gặp mặt mà cố tình vẻ ngu xuẩn mặt dân chúng. Mặt mũi của Thần Y Cốc ngươi ném hết."
Đỗ Hàn Thu mơ hồ cảm thấy đầu óc mất khống chế.
Hắn chính thể trả lời, nhưng sự dẫn dắt của Lục Kiến Vi, bày tỏ những suy nghĩ trong lòng .
Thuốc quá quỷ dị!
"Ngươi phát hiện trùng độc như thế nào?" Hắn cam lòng hỏi.
Lục Kiến Vi : "Ta sẽ trả lời ngươi, nhưng ngươi cần cho , Thần Y Cốc phái ngươi tới đây để gì?"
"Không Thần Y Cốc!" Hắn cố hết sức phản bác: "Thần Y Cốc phái tới đây."
"Ngươi là hộ vệ của Thần Y Cốc, thể là do Thần Y Cốc phái tới?" Tiết Quan Hà trừng mắt: "Chúng cũng kẻ ngốc."
Đỗ Hàn Thu : "Là lập công, đây đều là kế hoạch của một , liên quan gì đến Thần Y Cốc."
Vân Mộng Hạ Vũ
" là trung thành." Lục Kiến Vi chống cằm , đột nhiên hỏi: "Ngươi lập công gì?"
Đầu óc của Đỗ Hàn Thu còn khống chế.
"Khoảng thời gian những lời nghị luận trong cốc, rằng tin đồn giang hồ, y thuật lợi hại hơn cả Thần Y Cốc, thể chữa khỏi nội thương do các võ giả cấp cao gây , phần lớn các y sư trưởng lão trong cốc tin, nhưng cũng một học loại y thuật . Ta lập công, cho nên lấy cớ xuất cốc đến đây."
"Vì lập công?"
"Lập công là thể tăng chức vị, trở thành hộ vệ của Y Thánh cấp bảy."
Lục Kiến Vi danh từ mới.
"Y Thánh cấp bảy?"
Hiện tại Đỗ Hàn Thu còn khả năng tự hỏi, chỉ thể trả lời một cách động.
" , Y Thánh cấp bảy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-401.html.]
"Chưởng quầy, Thần Y Cốc phân chia cấp bậc." Trương bá giải thích: "Sự phân chia cấp bậc của y giả cũng tương tự như võ giả, cấp một đến cấp ba là y đồ, cấp bốn đến cấp sáu là y sư, cấp sáu chính là Y Thánh."
Bên phía võ giả, từ cấp sáu trở lên là Võ Vương, chỉ khác mỗi điểm .
Lục Kiến Vi tò mò: "Bọn họ phân chia cấp bậc dựa ?"
"Dựa khảo hạch trong cốc, mỗi ba năm khảo hạch một ."
"Nội dung khảo hạch là gì?"
"Ta cũng rõ, việc trong Thần Y Cốc tuyệt đối công khai bên ngoài."
Lục Kiến Vi gật đầu, hỏi Đỗ Hàn Thu: "Không ai sai sử ngươi?"
"Không ."
"Độc trùng lấy từ ?"
"Y sư mà bảo vệ ban tặng."
Lục Kiến Vi : "Y sư cũng nuôi độc trùng ?"
"Không sự phân biệt giữa y và độc."
"Vì y sư đưa độc trùng cho ngươi?"
"Hắn cảm thấy võ công của cao, cho nên liền yêu cầu dùng độc trùng."
Lục Kiến Vi chỉ tin một nửa.
Dưới tác dụng của thuốc, những gì Đỗ Hàn Thu tự nhiên đều là sự thật, nhưng nhận thức của con thường sẽ lệch lạc.
Làm một thiển cận thể nhận ý nghĩa thực sự trong lời của khác?
Quá nhiều trùng hợp sẽ còn là trùng hợp.
"Trước khi ngươi lên kế hoạch xuất cốc, vị y sư của ngươi từng qua gì ? Ví dụ như, cũng học y thuật cứu chữa trọng thương, hoặc ví dụ như, cống hiến một loại kỹ năng y thuật mới, đó thể trở thành đại công thần của Thần Y Cốc."
Đỗ Hàn Thu ngẩng đầu suy nghĩ một lát mới chậm rãi : "Y sư , nếu như lời đồn đại giang hồ là thật, thì đó chính là phúc âm của võ giả trong thiên hạ, nhưng một thể cứu võ giả khắp giang hồ? Nếu vị y sư sẵn sàng đến giao lưu trong cốc, nhất định sẽ trở thành khách quý của Thần Y Cốc, Thần Y Cốc tuyệt đối sẽ bao giờ bạc đãi."