"Sư phụ ở đây, Hồ Lô Phong hái thuốc .” Nàng về phía Lục Kiến Vi: “Vị là?”
"Nàng là bằng hữu của , Thẩm Thập Nhị, đường và Tiểu Đào gặp nguy hiểm, là nàng cứu chúng .”
"A a, mời .” Tiểu cô nương lắc lư b.í.m tóc sừng dê, mở rộng cánh cửa: “Ước chừng đến giờ Mùi sư phụ sẽ trở về, các ngươi chờ chút đã.”
Vừa cửa viện thấy muôn hồng nghìn tía.
Đủ các loại thược dược trồng trong đình viện, hồng như đào mận, trắng như sợi bông, đỏ như mây, tím như tử đinh hương, còn màu vàng nhạt và xanh nhạt điểm xuyết trong đó, cả vườn tràn ngập hương thơm ngát.
Lục Kiến Vi chậm rãi đến gần.
Đây là phong cảnh điền viên mà nàng tha thiết ước mơ ?
Cũng tám ngàn mẫu đất ở khách điếm Phong Châu trồng như thế nào . Vào phòng, bàn bày biện hộp gỗ tinh xảo dùng để đặt lễ vật.
Tiểu Đào trực tiếp hỏi: "Bạch Quả, ngươi cửa ?”
"Không .” Bạch Quả đong đưa b.í.m tóc nhỏ: “Ngày mai là sinh thần của Đậu trưởng lão, sư phụ dự định tham gia yến tiệc sinh thần, đây là lễ vật mừng sinh thần.”
Lục Kiến Vi : "Nghe Đậu trưởng lão thiện tâm, thường xuyên chữa trị cho ngoài cốc, y thuật cũng cực kỳ cao minh.”
"Vẫn là sư phụ hơn.” Bạch Quả phục : “ mà đúng là Đậu trưởng lão thường xuyên tay cứu , tâm địa cũng tệ lắm.”
Thượng Quan Dao nhẹ nhàng ho một tiếng, sắc mặt chút tái nhợt.
"Ai nha, sư phụ ngươi thể mệt nhọc, ngươi mau nghỉ ngơi .” Bạch Quả quan tâm : “Hậu viện mấy gian phòng trống, các ngươi tùy tiện chọn một gian, còn bào chế dược liệu.”
Lục Kiến Vi theo Thượng Quan Dao hậu viện, tùy ý chọn một gian phòng.
Trong viện cũng trồng ít hoa cỏ, gió nhẹ thổi đến, hương hoa và mùi thuốc xen lẫn , thấm ruột gan.
Nàng bên cửa sổ, khoanh chân tĩnh tọa.
Cho đến đầu giờ Mùi, cửa viện nữa mở .
Giọng của Bạch Quả truyền đến.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Sư phụ, Thượng Quan tỷ tỷ và Tiểu Đào tỷ tỷ của Thư viện Lô Châu tới, còn dẫn theo một vị bằng hữu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-421.html.]
"Đã .” Một giọng nữ điềm đạm vang lên: “Ngươi gọi các nàng, xem thể A Dao thế nào .”
"Dạ.”
Tiếng bước chân Bạch Quả càng ngày càng gần, nàng gọi Thượng Quan Dao và Tiểu Đào , đến đến cửa phòng Lục Kiến Vi.
Cửa phòng đột nhiên mở từ bên trong, dọa nàng giật .
Nàng vỗ vỗ tim, : "Thẩm cô nương, sư phụ trở về, gặp các ngươi.”
"Đa tạ.”
Chân dài của Lục Kiến Vi bước , Bạch Quả cộc cộc chạy ở phía nàng, thiếu chút theo kịp.
"Thẩm cô nương, ngươi chậm một chút. Thượng Quan tỷ tỷ nhanh, ngươi nàng còn .”
"Được, đa tạ nhắc nhở.” Lục Kiến Vi mỉm , bước chân cũng chậm dần.
Bạch Quả nháy mắt mấy cái: “Ngươi thật khách khí.”
"Khách khí ?”
"Không , chúng quen, đương nhiên khách sáo.”
"Ngươi đúng.”
Bạch Quả nàng vài , : "Thẩm cô nương, ngươi cũng là đại phu ?”
"Vì ngươi hỏi như ?”
"Trên ngươi mùi thuốc, nhạt, nhưng mà cái mũi linh.”
Lục Kiến Vi thong dong : "Bằng hữu bệnh, thường xuyên hỗ trợ nấu thuốc nên thể nhiễm mùi.”
"Ồ, bằng hữu của ngươi bệnh gì ?”
"Không rõ lắm.” Lục Kiến Vi chọn mấy triệu chứng trúng độc của "Tam Nguyệt Khứ" trả lời, đó : “Một tháng còn nhảy nhót tưng bừng, đến một ngày đột nhiên phát bệnh, thể càng lúc càng , đại phu bình thường tra bệnh nên đến Thần Y Cốc cầu cứu."
"Hoá ngươi đến đây để cầu xem bệnh.” Bạch Quả như điều suy nghĩ: “Những bệnh trạng chút quen tai, chờ lát nữa hỏi sư phụ một chút .”
Không bao lâu , Lục Kiến Vi và chủ tớ Thượng Quan Dao tụ họp trong phòng chính.
Bên trong một vị nữ tử đang , nàng mặc một áo bào màu xám, dung mạo thanh tú, khí chất nhã tĩnh.