Sau khi nàng rơi bẫy thì phát hiện trúng Tam Nguyệt Khứ Đậu Đình hạ Quần Phương Đố, căn bản thể giải.
Nàng độc mới bút ký, đặt tên là Phó Hoàng Tuyền, nhưng ghi chép Tam Nguyệt Khứ, đề phòng ngoài thấy độc phương chỉnh đem hại .
Vì nghiên cứu thuốc giải, nàng dung hợp hai loại độc thành độc , bắt đầu thí nghiệm phương pháp giải độc.
Huyền Kính Tư từ di thể của nàng lấy phương thuốc, chính là nàng dốc hết sức lực đoạt , đáng tiếc chậm, nàng mới giải thuốc độc thì chết.
Độc và phương thuốc bán thành phẩm trong tay Hồ Cửu Nương chắc là lấy từ chỗ ở khi c.h.ế.t của nàng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai dù cũng là bạn , cực kỳ hiểu thói quen của .
Lâm Tòng Nguyệt cho dù trốn thế nào, Hồ Cửu Nương đều thể tìm dấu vết của nàng.
Cũng do Hồ Cửu Nương bại lộ, Đỗ Hàn Thu và Đậu Đình mới thể đuổi tới chỗ ở, dẫn đầu lấy quyển bút ký cuối cùng .
Sau khi lấy thuốc độc và phương thuốc, Hồ Cửu Nương cho rằng là loại độc mới là do Lâm Tòng Nguyệt nghiên cứu chế tạo, đồng thời đem nó chiếm của riêng.
Những lời lúc Hồ Cửu Nương đều bày tỏ thất vọng tuyệt đối đối với Lâm Tòng Nguyệt.
từ đầu đến cuối, Lâm Tòng Nguyệt cũng đổi, đổi chỉ những khác.
Thời điểm Lâm Tòng Nguyệt uống thuốc độc tự sát, nàng thật sự chỉ một , ngay cả bằng hữu nhất cũng tin tưởng nàng dù chỉ một chút.
Trong bút ký ghi chép phương thuốc chỉnh, nhưng ghi chép những nơi mà nàng từng khi chết, những dược thảo mà nàng từng thử nghiệm.
Thế nhưng bút ký chỉ ghi cuối cùng nàng ngoài tìm kiếm dược liệu thì kết thúc, hề ghi chép gì về vị thuốc cuối cùng.
Mà tàn phương dính vết bẩn, thể phục hồi như cũ.
Cũng may trong bút ký để manh mối, nơi nàng qua đời là Hồn Đoạn Lĩnh ở Tây Nam, vị thuốc cuối cùng trong thuốc giải lẽ là tìm ở Hồn Đoạn Lĩnh.
Xem chuyến Tây Nam bắt buộc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-454.html.]
Lục Kiến Vi rời khỏi Thần Y Cốc, trở Quy Hạc Cư.
Bên trong yên tĩnh, thấy một hầu nào.
“Lục chưởng quầy, ngài trở ?” Lương Thượng Quân nhanh chóng chạy tới, hì hì : "Khát ? Ta rót cho ngươi chén .”
Lục Kiến Vi: “Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.”
“Không thể nào, đối với Lục chưởng quầy vẫn luôn tôn kính thêm, hiện tại ai ai cũng phận của ngài, dung mạo vốn của ngài so với mặt nạ xinh hơn gấp trăm , bằng ngài gỡ mặt nạ ?”
“ đây mới là mặt thật của .” Lục Kiến Vi nghiêm trang : "Lúc ở Giang Châu vẫn luôn mang mặt nạ.”
Lương Thượng Quân: “…”
Trêu chọc vui ?
“Bùi Tri đang ở ?”
“Tra hỏi xong thì , những đồng lõa đều mang về Huyền Kính Tư.”
“Tài sản cũng đều kiểm kê hết ?”
“Đó là tất nhiên.” Lương Thượng Quân chế nhạo : "Chờ xác nhận xong danh sách hại sẽ quên phần Lục chưởng quầy.”
Lục Kiến Vi gật đầu : “Bồi thường Quy Hạc Cư cho thành vấn đề chứ?”
“Chắc chắn thành vấn đề, vụ án ngài là công đầu, là hại, bồi thường cho ngài hợp tình hợp lý.” Lương Thượng Quân tiếc thổi phồng, dừng một chút : "Có điều trong phòng còn hai hại chịu .”
“Là đôi phu thê ?”
“Không sai. Y sư của Thần Y Cốc vốn định bồi thường bằng cách chẩn trị cho con của bọn họ, nhưng bọn họ còn tin y sư trong cốc, y thuật của ngài tầm thường, cho nên cầu ngài cứu giúp.”
Lục Kiến Vi từ chối: “Gọi bọn họ đây.”
Không lâu , đôi phu thê ôm đứa bé , lập tức dập đầu hành lễ với Lục Kiến Vi.