Mắt Tiểu Đào đỏ bừng, nức nở : "Tiểu thư ở khách điếm, Viên y sư đang chẩn trị cho nàng, chỉ là bệnh tình của tiểu thư nặng lắm, Viên y sư bảo tới mời ngươi qua một chuyến."
"Tại bệnh tình nặng thế?" Lục Kiến Vi từng bắt mạch cho Thượng Quan Dao, mặc dù yếu ớt bẩm sinh, nhưng chỉ cần thương thì sẽ đột nhiên trở nặng.
Tiểu Đào lau nước mắt, : "Ta cũng , Thập Nhị, ngươi thể cứu tiểu thư ?"
Tất nhiên Lục Kiến Vi sẽ thấy c.h.ế.t mà cứu, huống chi Thượng Quan Dao còn từng ơn che chở cho nàng.
"Để về phòng lấy vài thứ, đó theo ngươi tới khách điếm."
Nàng mang theo túi thuốc, Bạch Hạc sơn trang đạo cụ bảo vệ, an bằng khách điếm, nàng yên tâm khi để Tiểu Vụ ở đây, nên chỉ thể mang theo.
mà nàng rời khỏi sơn trang, lỡ như ý định tranh thủ lúc nàng mặt để gây bất lợi cho tiểu nhị, thì ?
"Đừng lo, bọn họ trưởng thành ." Ôn Trứ Chi xe lăn, an ủi nàng: "Có ở đây."
Lục Kiến Vi bật , nàng nên học cách tin tưởng và buông tay.
Lục chưởng quầy từng một một , sớm trở thành quá khứ.
Lục Kiến Vi bước phòng khám, Viên Quỳnh đang cau mày ở mép giường.
Một cô nương trẻ tuổi đang giường, sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm chặt, hô hấp gần như thể thấy.
Một bên khác của giường, còn một đang lặng thinh, trông vẻ tầm thường, nhưng là một vị võ vương cấp tám sơ kỳ.
Lục Kiến Vi quan tâm tới tình trạng của Thượng Quan Dao hơn, nên chỉ lướt qua thôi, hỏi Viên Quỳnh: "Như thế nào?"
"Lục chưởng quầy, kinh mạch của A Dao nhỏ yếu bẩm sinh, nhiều năm qua vẫn luôn là trị liệu cho nàng, nhưng thì khác, kinh mạch của nàng tổn thương nghiêm trọng, kiểm soát để tình hình chuyển biến hơn, chỉ là..." Viên Quỳnh lắc đầu thở dài.
"Chỉ là gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-593.html.]
Viên Quỳnh sang võ vương cấp tám: "Thôi để Thượng Quan viện trưởng với ngươi ."
Thượng Quan viện trưởng?
Lục Kiến Vi ngước mắt sang.
"Tại hạ là Thượng Quan Hoài, mạo phiền , thất lễ." Hắn chắp tay lễ phép: "Sau khi tiểu nữ về nhà vẫn luôn khen ngợi Lục chưởng quầy, hôm nay gặp , quả nhiên tầm thường chút nào."
Bây giờ Lục Kiến Vi miễn dịch với mấy lời ca ngợi , êm tai cỡ nào cũng lòng nàng gợn sóng cả.
"Thượng Quan viện trưởng đại giá quang lâm chỉ vì chuyện cứu chữa cho A Dao thôi ?"
"Không ." Thượng Quan Hoài trả lời thản nhiên.
Lục Kiến Vi gật đầu: "Vậy trị cho A Dao , chuyện khác để ."
Nàng xuống mép giường để bắt mạch cho Thượng Quan Dao.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thượng Quan Hoài : "Kinh mạch của A Dao bẩm sinh giống thường, thể tập võ, nhưng trông nàng yếu đuối thế thôi chứ tính tình kiêu ngạo lắm, vẫn luôn thấy cam lòng. May mà năng khiếu về mặt nghiên cứu võ kỹ, thế là cũng dốc hết sức để dạy dỗ nàng..."
"Nói trọng điểm ." Lục Kiến Vi cau mày.
"À, ." Thượng Quan Hoài sắp xếp câu chữ nữa: "Lúc nàng ngoài lang bạt, ngờ khi về nhà lén học tâm pháp, tính thử luyện nội lực, nên mới tạo thành hậu quả nghiêm trọng như bây giờ."
Giọng khàn khàn nghẹn ngào, điều vì mang mặt nạ thô ráp nên biểu cảm đổi thế nào.
Sau khi Lục Kiến Vi bắt mạch thì hiểu tình hình của Thượng Quan Dao.
là kinh mạch tổn thương nghiêm trọng, nếu trị liệu kịp thời, e là Thượng Quan Dao chỉ thể giường một tàn tật.
"Lục chưởng quầy, thế nào ?" Viên Quỳnh vội vàng hỏi.
Lục Kiến Vi rút tay về: "Viên y sư phương án điều trị nào ?"
"Có thì đấy, nhưng quá mạo hiểm." Viên Quỳnh với vẻ áy náy: "Ta nghiên cứu chuyên về kinh mạch, cái khác thì chỉ lướt qua, thông thạo lắm."