Cả hai còn luôn bận rộn trong ngoài, mời thợ thủ công, nông phu và những thứ khác đều cần hao phí tâm lực, nhất định còn phát sinh thêm phí tổn, Lục Kiến Vi chiếm tiện nghi của bọn họ.
“Tiết viên ngoại, Phạm nương tử, đợi nghỉ ngơi chỉnh đốn hai ngày, đó sẽ để Quan Hà về nhà cùng đoàn tụ các ngươi.”
Thuận tiện mang theo bảy vạn lượng ngân phiếu.
“Tất cả đều theo sắp xếp của Lục chưởng quầy.”
Tiết Bình Sơn và Phạm Miên nghĩ đến việc bọn họ bôn ba vất vả, tự xuống bếp một bàn đồ ăn, khi rượu đủ cơm no, họ liền trở về Vọng Nguyệt Thành.
Các tiểu nhị tụ tập ở thính đường, cùng bàn bạc về kế hoạch khai trương.
“Chưởng quầy, tòa viện của chúng , sẽ tiếp đãi khách nhân nữa ?” Tiết Quan Hà khéo léo hỏi.
Lục Kiến Vi gật đầu: “Về tòa viện , chỉ dùng cho một nhà chúng ở, thể tự chọn phòng tùy thích.”
“Khách nhân sống ở bên ngoài ?” Nhạc Thù hỏi: " mà cách khá xa, chưởng quầy và tiểu nhị để tiếp đãi.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lương Thượng Quân chế nhạo: “Cách khá xa tính là gì? lúc thể luyện khinh công.”
Mọi : “…”
Lục Kiến Vi: "Ta dự định tuyển nhân công dài hạn. Giá phòng ở tiểu viện cao, mỗi tiểu viện đều một vị quản sự phụ trách, phần còn sẽ do một quản sự phụ trách mấy chỗ ở, Trương bá, sẽ giao vấn đề cho ngươi.”
“Chưởng quầy, tuyển dụng nhân công lâu dài, chủ yếu là dùng võ giả là bá tánh bình thường?”
"Không giới hạn." Lục Kiến Vi : "Ở trong khách điếm, cho phép phát sinh ẩu đả đánh , ngươi cần lo lắng những chuyện như khách nhân ăn h.i.ế.p tiểu nhị, tiểu nhị ngược khinh thường khách nhân linh tinh.”
“Ta hiểu .”
“A Nhạc.” Lục Kiến Vi nghiêm mặt : "Ta còn một việc quan trọng giao cho ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-618.html.]
Ánh mắt Nhạc Thù sáng lên: "Xin chưởng quầy phân phó!”
“Ở trong rừng hoa bên ngoài chủ viện, ngươi bố trí một ít trận pháp, cụ thể là trận pháp gì, hết ngươi cứ lập một bản kế hoạch cho xem qua, nếu như gì nghi vấn khi bố trí trận pháp, ngươi thể hỏi Ôn công tử.”
“Chưởng quầy yên tâm , nhất định sẽ thành một cách nghiêm túc!” Thiếu niên gấp chờ nổi.
Lục Kiến Vi sang Tiết Quan Hà: “Ngươi thuê thêm một ít đầu bếp, nhất am hiểu các món ăn từ những nơi khác .”
“Ta lập tức .”
Các tiểu nhị còn đều nàng với ánh mắt trông mong.
“Chưởng quầy, nhiệm vụ gì ?” Lương Thượng Quân cực lực tự tiến cử: "Khinh công của cũng khá, thể khắp nơi chiêu đãi khách nhân.”
Lục Kiến Vi suy nghĩ một chút, : "Từ giờ trở , ngươi sẽ phụ trách tất cả chuồng ngựa trong khách điếm."
“A?” Lương Thượng Quân bày vẻ mặt đau khổ: "Không tuyển thêm nhân viên mới ?”
“Nếu như ai đó phạm tội ở trong khách điếm, họ sẽ giống như , ném trong chuồng ngựa, ngươi trông giữ những ?”
“Cái nha! Ta thích!”
Yến Phi Tàng tự giác: “Chưởng quầy, bộ củi đốt cho khách điếm đều giao cho .”
"Được." Lục Kiến Vi , " ngươi còn một nhiệm vụ quan trọng."
“Xin ngài phân phó.”
“Chờ đến khi võ giả từ khắp nơi tới khách điếm, sẽ mở trường luyện võ, ngươi cũng thể khiến cho khách điếm mất mặt.”
Yến Phi Tàng: “Vâng!”
Không chờ Vân Huệ và A Điều mở miệng, Lục Kiến Vi phân phó hai : “Sau Vân nương tử và Trương bá sẽ cùng quản lý tất cả sự vụ lớn nhỏ trong ngoài khách điếm, về những sự vụ bình thường, hai các ngươi luân phiên nghỉ ngơi, nếu như gặp trường hợp đặc biệt, ví dụ như khách nữ hoặc khách nam việc tiện, hai các ngươi cứ phân mặt.”
“Ta hiểu .” Vân Huệ nghiêm túc ghi nhớ.