Khổng Hâm gần như ở trong phòng cả ngày, mãi đến khi ngày ngả về tây mới củng cố tu vi.
Hắn mắc kẹt ở trong cấp năm hậu kỳ thật lâu, vẫn luôn tìm thấy cơ hội đột phá, quanh năm suốt tháng bôn ba khắp nơi, chỉ để tìm một biện pháp khả thi.
Tới Bát Phương khách điếm, cũng là tiếp xúc với càng nhiều võ giả, tiếp nhận càng nhiều kinh nghiệm.
Nếu , ngày hôm qua cũng sẽ thèm đến nội dung trong sổ tay, cũng gấp gáp khó dằn nổi mà đến trường luyện võ.
Một trăm lượng mà thôi, ngay cả khi lừa cũng , cũng coi như tặng thêm một món lễ cho Bát Phương khách điếm. Nếu như thật thể nhận cao thủ chỉ điểm, đó chính là kỳ ngộ hiếm .
Sự thật chứng minh, đánh cuộc chính xác.
Khổng Hâm cảm xúc rộn rạo, nóng lòng cho ngoài thấy tu vi của đột phá, nội lực mới củng cố, liền đến cửa trường luyện võ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên ngoài trường luyện võ vẫn ít quần chúng vây quanh như cũ.
Có hỏi: "Tại các ngươi còn ở đây? Nếu như đêm nay , các ngươi sẽ trả tiền thuê nhà."
"Vậy tại ngươi cũng ?"
"Ngày hôm qua các ngươi , cho nên mới hỏi câu ."
"Ngươi quản chắc? Những đại tông môn một ai rời , đầu óc của hỏng mới ."
Khổng Hâm: Hừ, thừa nhận việc cảm thấy hứng thú với khách điếm khó ?
Hắn nghênh ngang qua đó: " cẩn thận" để tràn một tia nội kình cấp sáu.
"Ơ? Người trông quen mắt ghê."
"Hình như là hôm qua đến trường luyện võ."
"Không ngày hôm qua vẫn là cấp năm ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-633.html.]
Bên ngoài trường luyện võ đột nhiên trở nên an tĩnh, tất cả chăm chú Khổng Hâm, bởi vì tu vi tiến giai trong một đêm thật sự đáng sợ!
Đương nhiên, loại trừ khả năng vốn dĩ sắp tiến giai, chẳng qua là đúng lúc đột phá khi luận bàn ở trường luyện võ khách điếm, thế nhưng ——
Thế cũng trùng hợp quá !
"Huynh đài xin dừng bước!" Một cao giọng hô: "Rốt cuộc là ngươi đột phá như thế nào?"
Khổng Hâm xoay , khuôn mặt nghiêm túc, những lời ấp ủ trong lòng lâu.
"Hôm qua trường luyện võ, khi luận bàn cùng Yến tiền bối ngộ vài điều, chỉ là nay tìm phương pháp , sáng nay khi tỉnh , phát hiện một phong thư cao thủ chỉ điểm gửi đến, lập tức cảm thấy như rẽ mây thấy mặt trời, việc đột phá cũng liền nước chảy thành sông."
"Thật thần kỳ như ?!"
"Những gì ghi trong sổ tay thật sự là thật ? Thực sự cao thủ chỉ điểm ?"
"Ai nha, mệt mỏi quá độ!"
Tin tức từ trung tâm là trường luyện võ, nhanh truyền khắp bộ khách điếm.
Triệu Thụy vẫn tin: "Cái tên họ Khổng , là do khách điếm cố ý tìm tới để lừa gạt đúng ?"
"Hẳn là ." Một đồng môn trong đó : "Ta từng gặp cái tên Khổng Hâm , mắc kẹt ở cấp năm lâu , vẫn luôn tìm kiếm phương pháp đột phá, còn vì thế mà một ít việc ngốc."
"Việc ngốc gì?"
"Nơi nào linh dược đề cao tu vi, liền chạy đến nơi đó, thường xuyên khác lừa tiền."
Triệu Thụy: "..."
Đệ tử của Kình Thiên Điện từ khi sinh hưởng thụ ngộ xa hoa nhất, bọn họ thật sự thể hiểu nỗi khổ cực và gian khổ trong việc tu luyện võ công của những giang hồ tán khách.
"Còn một việc nữa, ngày hôm qua cái họ Tề của Huyền Kính Tư đánh bại Yến Phi Tàng ở trường luyện võ, khiến cả đám võ giả lúc còn trầm trồ khen ngợi đều cảm thấy mất hết thể diện."
" , những đó xưa nay luôn mâu thuẫn với Huyền Kính Tư, bản bại tay Yến Phi Tàng, Huyền Kính Tư thắng Yến Phi Tàng, quả thật khiến bọn họ còn mặt mũi." Triệu Thụy hừ : "Đều là một đám hèn nhát, bản lĩnh thì tự tìm mặt mũi."
Đồng môn hạ giọng : "Ta bọn họ chạy tới chỗ Võ Lâm Minh bên , khuyến khích Võ Lâm Minh tìm mặt mũi."