Thượng Quan Hoài thảm : “Làm nghĩ tới? chỉ là một viện trưởng bù , nhất cử nhất động của đều bọn họ giám sát, chỉ cần một suy nghĩ gì thì A Dao sẽ trở về mới thương tích đầy . Nàng còn nhỏ như , đau đến ôm mà , nhẫn tâm?”
Triệu Hiến sửng sốt, chợt thở dài một tiếng, tiếp tục chất vấn.
Người còn cũng tiện tiếp tục hỏi.
Lại Lục Kiến Vi một câu khiến sợ hãi.
“Thượng Quan Hạc và Đậu Đình của Thần Y Cốc cấu kết việc , Thượng Quan Trì và Trang Văn Khanh của Thiên Lí Lâu cùng một giuộc, như , còn vị tộc nhân của Thượng Quan nào thông đồng bậy với tông môn nào đó đang đây ?”
Trùng hợp ?
Mọi trong lòng đều nảy sinh nghi ngờ.
Thượng Quan Hoài cũng câu hỏi cho ngây , chính cũng nghĩ tới chuyện .
Nếu thật là như , chỉ là thư viện Lô Châu còn những tông môn khác cũng chắc bao nhiêu trong sạch.
Tất nhiên, tông môn nào là thực sự nhân từ phúc hậu, nhưng hành động của Thượng Quan Hạc, Thượng Quan Trì nguy hại đến bộ võ giả giang hồ, những hành động ác độc cần thiết ngăn chặn.
Thượng Quan Trì đáp: “Ngươi đúng, trong thư viện chỉ một , các ngươi những thật sự là ngu hết thuốc chữa.”
Mọi : “…”
Câu mà Lục chưởng quầy mới thể nghi ngờ là đang cảnh cáo.
Có lẽ , Thượng Quan Hoài thể thừa dịp chấn chỉnh thư viện, ngăn chặn loại chuyện xảy .
Lục Kiến Vi khỏi : “Nếu ngươi ngu ngốc, vì hợp mưu với Trang Văn Khanh?”
“Hắn thể giúp kiềm chế cao thủ của khách điếm, thể tự bắt ngươi.”
“Không đúng.” Lục Kiến Vi lắc đầu, “Cho là Trang Văn Khanh vì ép sư môn của , ngươi vì cướp đoạt công pháp của , như một câu hỏi là vì một trận lớn như ? Ở Giang Châu, đường, khi nào đều thể, tại chọn thời điểm các tông môn lớn tụ tập ở khách điếm?”
Triệu Hiến gật đầu: “Không sai, đây là điều thừa.”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-691.html.]
Những còn cũng đều nhận điều , nếu Trang Văn Khanh và Thượng Quan Trì chỉ là vì nhằm Bát Phương khách điếm thì cần thiết thừa dịp bọn họ ở đây.
Đây rõ ràng là một lưới bắt hết bọn họ!
“Thượng Quan Trì! Các ngươi rốt cuộc mục đích gì?!” Hắc Chiến vỗ một chưởng, tay vịn ghế dựa lập tức biến thành bột mịn.
Lục Kiến Vi liếc .
“Lục chưởng quầy xin , nhất thời tức giận chắc chắn bồi thường.” Hắc Chiến vội vàng xin .
Lục Kiến Vi thu tầm mắt.
“Ta chỉ công pháp Lục Kiến Vi, những thứ khác quan tâm, Trang Văn Khanh gì cũng mặc kệ.” Thượng Quan Trì .
Bùi Tri: “Các ngươi liên hệ từ ?”
“Tất nhiên là .”
“Hắn hợp mưu với ngươi khi nào?”
“Sau khi Lục Kiến Vi thả tin tức khách điếm khai trương.”
“Nói với ngươi cái gì?”
“Hắn hỏi công pháp của Lục Kiến Vi , đúng , đến lúc đó kiềm chế những khác trong khách điếm, Lục Kiến Vi sẽ giao cho .”
Trong mắt Bùi Tri xẹt qua sát ý: “Tại ngươi tin tưởng ?”
“Hắn những chuyện mà , nhưng từng công khai ngoài, thì cũng thứ gì, chỉ cần tin rằng ý đồ với khách điếm là .”
Hỏi đến đây tình hình dường như rơi bế tắc.
Mục đích của Trang Văn Khanh rốt cuộc là gì, vẫn cách nào .
bọn họ thể oán trách Lục Kiến Vi g.i.ế.c , tình huống lúc nguy cấp, nếu g.i.ế.c ngay tại chỗ thì và Thượng Quan Trì hai phối hợp, còn thể khống chế cổ trùng thì ai thể chống đỡ ?
“Yến Phi Tàng, mang Trang Văn Khanh tới.” Lục Kiến Vi lệnh.