Diêu Thập Lang nhíu nhíu mày, nếu là trưởng lão khác thì dễ , cữu cữu từng Tạ trưởng lão chút khó đối phó.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hơn nữa nếu là hiện tại cướp, ba chắc chắn sẽ liều c.h.ế.t chống cự, chậm trễ thời gian, còn thể xảy chuyện bất ngờ, bằng chờ Tiêu Dao Tông tính.
Có cữu cữu ở đó, nhất định sẽ vấn đề gì.
Hắn hỏi tớ: “Sao vẫn sửa ?”
tớ cung kính trả lời: “Công tử, chiếc xe hư hỏng, sửa , trừ khi đổi một chiếc mới.”
“Vậy bây giờ?” Diêu Thập Lang giả bộ lo lắng : “Võ giả của Tiêu Dao Tông dễ chọc, nếu chậm trễ thời gian tu luyện của bọn họ, chúng khó giải thích.”
Bùi Tri buồn bã mà thở dài một .
“Không bằng như .” Diêu Thập Lang nhiệt tình mời: “Nếu Lục chê thì thể nhờ xe của , những chiếc hộp xe của chuyển một chút, còn thể để trống một chiếc xe.”
Bùi Tri trả lời ngay.
“Công tử.” Lục Kiến Vi túm ống tay áo của Bùi Tri, nhỏ giọng : “Không bằng mượn xe của Diêu công tử một chút, chúng thể đắc tội tử của tông môn lớn.”
Bùi Tri giống như nàng thuyết phục, lập tức chắp tay cảm tạ.
“Đừng cùng khách sáo với , dọn những bảo bối lên xe .” Diêu Thập Lang lệnh cho tớ sắp xếp những chiếc hộp, dọn một chiếc xe trống.
Bùi Tri tiên ôm thanh bảo kiếm đặt xe.
“Ngây gì? Hỗ trợ a!” Diêu Thập Lang quát một tiếng, đám tớ sôi nổi tới di chuyển mấy chiếc hộp dài.
Bùi Tri cảm tạ nữa.
Sau khi dọn xong đoàn xe khởi động, ba Lục Kiến Vi xe cẩn thận bảo vệ mấy chiếc hộp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-740.html.]
Diêu Thập Lang cưỡi ngựa bên cạnh xe, : “Ta tặng những thứ cho tử của Doãn trưởng lão, chờ Tiêu Dao Tông các ngươi thể tiên cùng đến chân núi của Doãn trưởng lão, chờ tặng xong sẽ giúp các ngươi đưa đến chỗ của Tạ trưởng lão.”
“Còn thể ?” Ánh mắt của Lục Kiến Vi trong suốt vô tri hỏi: “Không chờ ở ngoài cửa ?”
Lòng hư vinh của Diêu Thập Lang thỏa mãn, ha ha : "Nếu như các ngươi tự , phỏng chừng chỉ thể chờ ở ngoài cửa, để cho tử thủ vệ thông bẩm, cũng may là các ngươi gặp , cữu cữu của là tử ký danh của Doãn trưởng lão, cho một khối lệnh bài thông hành.”
"Lợi hại như ?” Lục Kiến Vi khen một câu, trong lòng tràn đầy hâm mộ : “Nếu như cũng thể ở Tiêu Dao tông mỗi ngày thì quá .”
Diêu Thập Lang: Thật là si tâm vọng tưởng.
"Chờ đến trong tông môn, các ngươi nhất định theo sát , đại tông môn nhiều quy củ, nếu cẩn thận đắc tội tử trong tông môn, cũng nhất định có thể cầu tình cho các ngươi.” Hắn nghiêm túc khuyên bảo.
Ba Lục Kiến Vi biến sắc, rõ ràng là lọt tai lời .
"Cũng cần khẩn trương như .” Sắc mặt Diêu Thập Lang trở nên hòa hoãn: “Đến lúc đó chỉ cần theo lời , đừng chuyện lung tung là .”
"Ta hiểu .”
Sắp đến giờ Tỵ, rốt cục đoàn xe cũng đến sơn môn của Tiêu Dao tông.
Sơn môn cao lớn nguy nga, tử thủ vệ đều mặc y phục trắng, hông đeo trường kiếm, phiêu nhiên như tiên.
Diêu Thập Lang và tớ cung kính cúi đầu, ba Lục Kiến Vi cũng học theo.
Bọn họ là của tiệm sắt Diêu gia, Tiêu Dao tông và Diêu gia hợp tác lâu ngày, sẽ khó xử thái quá.
Chỉ là gần đây minh chủ lệnh, tử trong môn phái tâm tư táo bạo, khó tránh khỏi thần hồn nát thần tính chút.
Bọn họ tra xét cực nghiêm, thậm chí còn sờ da mặt Diêu Thập Lang và tớ để kiểm tra xem bọn họ đeo mặt nạ .
Ngón tay Hách Liên Tuyết níu lấy vạt áo.
"Không .” Lục Kiến Vi vỗ vỗ mu bàn tay của nàng.