Trận chiến kéo dài liên tục thời gian một chung .
Yến Phi Tàng lấy một địch hai, nội lực dần thể chống đỡ, thêm hai Hắc gia tuy đuổi ráo rít khiến càng thêm gian nan.
“Không , cứ như Yến sẽ trọng thương!” Kim Phá Tiêu lo lắng : “Ta giúp !”
A Nại cũng nhíu mày: “Công tử, bằng để .”
A Nại tuy thích đấu võ mồm cùng Yến Phi Tàng nhưng cũng thấy địch thủ vây khốn.
“Tiểu tử như ngươi tham dự gì!” Kim Phá Tiêu rút đao : “Để !”
“Kim .”
“Ngươi đừng cản !”
“Hắc Trọng kém hơn Hắc Hậu, sử dụng song chùy, cánh tay thô to, phần lưng cứng như khôi giáp, nhược điểm ở tai một tấc.”
Trên lầu đồng thời truyền tới thanh âm: “Yến Phi Tàng, vỏ đao của ngươi là vật c.h.ế.t ? Đưa đao nghiêng ba tấc, vỏ đao để lưng bên trái, hạ thấp xuống bốn phân!”
Yến Phi Tàng đang rơi nguy cục, theo bản năng theo.
Tay cầm đao đưa , đúng lúc đánh trúng mũi của Hắc Hậu đang định đánh úp, tay trái nắm vỏ đao dời về lưng đánh trúng tai Hắc Trọng.
Vì tránh mũi đao cắt trúng, Hắc Hậu lập tức thối lui, tai Hắc Trọng đánh trúng, cảm giác tê mỏi tức khắc quét khắp , ngã xuống đất, song chùy cũng rơi xuống tạo thành hai cái hố sâu.
“Đệ !”
Hắc Hậu giận dữ kêu to, đòn công kích càng thêm mãnh liệt, phác đao chỉ dài mà còn nặng hơn đường đao, chiêu thức vô cùng hung hãn.
Lục Kiến Vi hô to: “Yến Phi Tàng, thức thứ tư Áp Đao Tái Sơn, công kích huyệt dương trì ở tay .”
“Bá ——” Đường đao một khi phát lực thể chống đỡ, mũi đao đ.â.m thủng huyệt dương trì đối phương.
Cánh tay Hắc Hậu chợt mất lực, hổ khẩu buông lỏng, phác đao rơi xuống đất, vì giận dữ mà dẫn tới khí mạch hỗn loạn, đột nhiên phun một ngụm m.á.u tươi.
Yến Phi Tàng thừa cơ truy kích đánh ngất .
Cơ hội hóa nguy thành lành chỉ trong vòng đến nửa chiêu thức, Yến Phi Tàng nhanh chóng đánh cho hai cao thủ cấp sáu trọng thương la liệt, đúng là kích động thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-92.html.]
Hắn ngửa đầu lầu ba, trong mắt dường như thiên ngôn vạn ngữ.
Lục Kiến Vi cúi đầu thế cục, thấy Hắc gia còn sức chiến đấu, tảng đá trong lòng lúc mới hạ xuống.
“Còn đó thất thần gì? Trói bọn chúng !”
Yến Phi Tàng khỏi vội : “Được!”
Mới Lục Kiến Vi chỉ nhắc nhở vài câu cũng đủ cho ngộ đao pháp, đặc biệt là chiêu Áp Đao Tái Sơn , thì tầm thường nhưng trong cảnh khi đó thể đổi bộ cục diện.
Yến Phi Tàng vẫn lĩnh ngộ hết huyền diệu bên trong, trong lòng mơ hồ cảm giác niềm hưng phấn khó thành lời, sắp chờ nổi.
Hắn thu đao vỏ, nhanh nhẹn xách hai tên Hắc gia ném tường viện, đó phi bay , nhanh như chớp chạy về hướng phòng .
“Người giao cho các ngươi, bế quan!”
Mọi : “……”
Kim Phá Tiêu hoảng hốt: “Yến chuẩn đột phá?”
Ôn Trứ Chi : “Rõ ràng.”
“Yến tiền bối quả nhiên bất phàm.” Đào Dương cảm khái: “Có thể cùng lúc chiến đấu hai đại cao thủ!”
Những còn : ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngụy Liễu liếc bĩu môi : “Rõ ràng là Lục tỷ tỷ tài trí trác tuyệt.”
“Ta, ý ,” Đào Dương đỏ mặt: “Lục chưởng quầy thực lực thâm hậu, dám đánh giá.”
Mọi : Như mới đúng chứ!
Khi nãy Lục Kiến Vi ở lầu ba chỉ điểm đao pháp, đến một chiêu nửa thức hóa giải nguy cơ, giúp Yến Phi Tàng khuất phục hai đại cao thủ, đúng là tán thưởng ngớt.
Nữ nhân kinh tài tuyệt diễm như thế, bọn họ tư cách bình phán.
Khóe miệng Ôn Trứ Chi cong nhẹ: “Lục chưởng quầy hóa cũng tinh thông đao pháp, Ôn mỗ bội phục.”
“Ôn công tử chỉ nhược điểm của Hắc Trọng, Lục mỗ bội phục.” Lục Kiến Vi ở lầu lời .
Đây vượt xa thực lực võ giả cấp ba.