Tần Tĩnh Trì ngẩn ngơ một hồi lâu, đoạn lập tức lắc đầu. Hắn bất lực  thê tử ngây thơ của . Nếu là kẻ , e rằng sẽ nghĩ đến việc chiếm đoạt  gian   của riêng,  mà nàng  còn vui vẻ "đếm tiền" cho  khác nữa.
Sau đó,  ôm lấy eo nàng  dịu dàng : "Ừm, cứ giao phó cho !"
Giang Oản Oản vui vẻ gật đầu đáp: "Vậy chúng  hãy mau  nghỉ ,  muộn , ngày mai còn  dọn dẹp nhà mới nữa chứ."
"Được."
Sau khi Giang Oản Oản  bên cạnh  say giấc nồng như Đoàn Đoàn, Tần Tĩnh Trì đầu óc vẫn còn vô cùng hỗn loạn,     ý  chìm  giấc ngủ.
Hắn nghiêng , chống tay đỡ đầu, ngẩn ngơ  dáng vẻ ngủ say bình yên của hai mẫu tử. Ánh mắt   dịu dàng   tĩnh lặng. Hắn thầm nghĩ, ngay lúc  đây, dường như tất cả  chuyện kỳ lạ  theo bất cứ nguyên tắc nào đều chẳng còn đáng bận tâm. Những   thiết nhất  ở cạnh bên,  nên còn gì  lo lắng nữa.
Sau khi khẽ hôn lên đôi môi đỏ mọng của thê tử ngốc nhà ,   dịu dàng thơm lên má nhi tử đáng yêu ngoan ngoãn một cái, Tần Tĩnh Trì mới vén  chăn cho hai ,  nhắm mắt  chìm  giấc ngủ.
Sáng sớm hôm , bởi vì tối qua Đoàn Đoàn  sớm an giấc, còn Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản  ngủ khá muộn, thế nên khi tiểu tử đang mơ màng sắp tỉnh thì hai  bọn họ vẫn còn say giấc nồng.
Đoàn Đoàn đảo mắt  sang trái   sang . Thấy phụ  và mẫu  vẫn còn ngủ say,  bé vô thức nhoẻn miệng  hiền. Hiếm khi  ngày tiểu tử  tỉnh giấc mà phụ  và mẫu  vẫn còn ở đây, bởi   bé  khỏi vui sướng trong lòng.
 tiểu tử tràn đầy sức sống  thể  yên trong chăn quá lâu, vì  cơ thể nhỏ bé lặng lẽ  nghiêng. Cậu bé chăm chú  Giang Oản Oản, vươn bàn tay nhỏ xinh vuốt ve mái tóc rối bời của nàng,   tò mò chạm  hàng lông mi cong vút. Sau đó,  bé rón rén thơm Giang Oản Oản một cái.
Tiếp đó,  bé xoay  sang  Tần Tĩnh Trì.
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-250.html.]
Tiểu tử quan sát Tần Tĩnh Trì một hồi lâu,    chằm chằm  yết hầu của  mà ngẩn ngơ. Sau đó,  bé sờ lên cổ , thấy chẳng  gì đặc biệt, liền nhếch miệng  đầy tinh quái.
Cậu bé nhẹ nhàng sờ lên yết hầu của Tần Tĩnh Trì, Đoàn Đoàn nhíu mày, thứ  cổ của phụ   cứng quá! Cứng như một cục đá !
Sau khi bỏ qua yết hầu,  bé  tập trung  bộ râu mới mọc của Tần Tĩnh Trì. Bàn tay nhỏ di tới di lui  đó, khi cảm nhận  bàn tay nhỏ  đau và ngứa, tiểu tử liền toét miệng  thích thú, càng chơi càng hăng say.
Tần Tĩnh Trì khẽ cau mày, quả thực    thằng nhóc đáng ghét  đánh thức. Mơ màng mở mắt   Đoàn Đoàn một lúc,  đó  ôm  bé  lòng, vỗ nhẹ  cái m.ô.n.g nhỏ   khẽ: "Đoàn Đoàn đừng nghịch nữa, để phụ  ngủ thêm một lúc."
Bấy giờ, Đoàn Đoàn   hiểu chuyện,  bé uốn éo trong lòng Tần Tĩnh Trì   bao lâu thì  ngáp một cái  ngủ  .
Mãi đến khi Tần phụ Tần mẫu tới gõ cửa, Tần Tĩnh Trì mới tỉnh . Hắn mơ màng mất một lúc,  mới nhẹ nhàng đặt Đoàn Đoàn đang say ngủ trong n.g.ự.c   trong chăn,  đó  dậy mặc quần áo.
"Tĩnh Trì , con...  mới thức dậy ?" Tần mẫu  dáng vẻ buồn ngủ của , bèn hỏi.
Tần Tĩnh Trì ngáp một cái: "Vâng ạ, tối qua con ngủ  muộn."
Tần mẫu bất lực : "Con còn trẻ nhưng cũng đừng lơ là sức khỏe như thế."
Khóe miệng Tần Tĩnh Trì giật giật, song cũng chẳng giải thích gì nhiều.
Ngày nào  và Giang Oản Oản cũng  thằng nhóc nhà  bám lấy, nào  cơ hội  những chuyện  chứ. Kể từ    Đoàn Đoàn phát hiện  nửa đêm,    thể chuyển  bé từ giữa giường  trong nữa, vì  dù trong lòng   nghĩ tới chuyện  thì cũng đành chịu mà thôi!