"Cha cũng thích ngủ cùng Đoàn Đoàn của chúng . Hơn nữa Đoàn Đoàn của chúng  đáng yêu đến thế,  ngoan ngoãn hiểu chuyện  bao, cha còn  kịp yêu thương con thì con  giận mất ."
Lúc  Đoàn Đoàn mới chịu ngẩng đầu  , tiểu nhi trề môi, hỏi: "Thật ư? Cha sẽ  lừa Đoàn Đoàn đấy chứ?"
Tần Tĩnh Trì gật đầu: "Đương nhiên , cha nào dám lừa gạt con!"
Tiểu tử dễ mềm lòng,   dỗ dành vài câu liền vui vẻ trở .
Đoạn  bắt đầu lẩm bẩm giảng giải đạo lý: "Cha ơi, Đoàn Đoàn còn nhỏ lắm, Đoàn Đoàn còn   mặc quần áo nên  thể ngủ một   ! Cha bắt Đoàn Đoàn ngủ một , Đoàn Đoàn sẽ  buồn đó!"
"Ừm... Đợi   Đoàn Đoàn lớn , lớn hơn cả Cẩu Đản ca ca thì ngủ một   ? Cha ơi..."
Tần Tĩnh Trì  đôi mắt trong veo của  bé  chằm chằm, nhất thời cũng  thốt  lời từ chối: "Được, , ,   cha sẽ  bắt Đoàn Đoàn ngủ một  nữa, đợi con lớn hơn một chút thì hãy ngủ riêng nhé."
"Nếu Đoàn Đoàn  tha thứ cho cha ,  hôn cha một cái  ?"
"Được ạ... Cha  thích Đoàn Đoàn giống như Đoàn Đoàn thích cha nhé!"
Tần Tĩnh Trì  tiểu tử trong lòng , khóe miệng  khỏi cong lên: "Cha còn yêu con hơn cả con yêu cha!"
"Hihi..."
Đứa nhỏ  , hớn hở  vang, còn lộ  hàm răng trắng tinh.
Mèo Dịch Truyện
Giang Oản Oản nghiêng đầu  hai phụ tử họ, trong lòng mềm nhũn, ngây ngốc mỉm , may mà tiểu bảo bối của nàng vẫn khỏe mạnh chờ nàng trở về.
Nàng khẽ xê dịch  duỗi tay ôm lấy Tần Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn. Nghĩ đến lời Đoàn Đoàn   đó, nàng hỏi: "Bảo bối, nếu như nương và cha sinh thêm cho con một   hoặc   thì con  vui ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-273.html.]
Đoàn Đoàn gãi gãi đầu, nhỏ nhẹ : "Ừm... Đoàn Đoàn thích lắm, chúng  thể chơi đùa cùng Đoàn Đoàn mà."
Sau đó  kích động : "Đến lúc đó Đoàn Đoàn sẽ là ca ca , sẽ  còn là  nhỏ nhất trong nhà nữa!"
   nghĩ đến điều gì, tiểu tử  nhíu mày, một lúc lâu  mới do dự : " mà...  mà cha và nương   yêu     hơn Đoàn Đoàn  nhé, nếu  Đoàn Đoàn... Sẽ  buồn đó."
Giang Oản Oản nhéo nhẹ vành tai nhỏ của  bé, : "Sẽ  , Đoàn Đoàn là bảo bối quan trọng nhất của cha và nương, nương sẽ  yêu     hơn con ."
"Vâng ạ..."
Đoàn Đoàn  giữa Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản, bắt đầu tưởng tượng về cảnh tượng      đời, phấn khích : "Đến lúc đó Đoàn Đoàn  thể dạy      chuyện,  , còn  thể dẫn chúng  chơi với đám Cẩu Đản ca ca."
Tần Tĩnh Trì xoa xoa đầu nhỏ của  bé, bất đắc dĩ : "Đệ    còn  thành hình hài ."
Tần Tĩnh Trì nghĩ, gia gia nãi nãi, ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu của Đoàn Đoàn  mực yêu thương  bé, đến lúc đó  thể để họ đưa Đoàn Đoàn  ngủ, tiểu tử hiếu thuận như , chắc chắn sẽ  từ chối.
Đoàn Đoàn   cha  đang nghĩ gì, hiện tại tiểu tử       , trong lòng tràn ngập những tưởng tượng về chúng.
"Cha nương, nếu      thì Đoàn Đoàn thật sự  thể ngủ cùng với cha nương nữa ? Vĩnh viễn   ư?"
Tần Tĩnh Trì trầm ngâm một chút, : "Không  , thỉnh thoảng Đoàn Đoàn  thể ngủ cùng gia gia nãi nãi hoặc tiểu thúc là , phần lớn thời gian vẫn sẽ ngủ với cha nương."
Đoàn Đoàn nhíu mày phiền não, nghĩ mãi một lúc lâu mới đồng ý: "Được ,  Đoàn Đoàn sẽ ngủ với gia gia nãi nãi, nhưng chỉ  ngủ ít ít thời gian thôi,  thể ngày nào cũng  ."
Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản   : "Được."
Ngày hôm , Lý Tam Nương và Giang Hiền Vũ kiên quyết xin cáo từ, hai   ở  đây mấy ngày, dù  khuyên nhủ thế nào cũng  chịu nán  thêm nữa.
"Oản Oản,   , ở nhà đều nhờ đại bá mẫu của con trông nom, chúng  mà  về thì kẻo  khác  sinh lòng dị nghị."