Giang Oản Oản sắp xếp gọn gàng từng phần khoai tây cho bọn họ, nàng khẽ : "Các vị  nhiệt tình ủng hộ hàng quán của ,   sẽ giảm giá cho mỗi  hai văn tiền! Sau  nếu các vị  thể dẫn theo thêm bằng hữu, thì tất cả   đều sẽ  giảm giá như !"
Đã là thư sinh học tại học viện trong huyện thì điều kiện gia đình ắt hẳn khá giả. Kỳ thực, một hai văn tiền  đối với bọn họ mà  chẳng đáng là bao, nhưng khi thấy chủ quán cố ý hạ giá cho  thì vẫn cảm thấy vô cùng vui vẻ! Bởi , trong lòng liền thầm quyết định   sẽ thường xuyên ghé  đây để thưởng thức!
Vương Lâm Chi vốn là kẻ hoạt bát năng nổ, khi  Giang Oản Oản  ,     đáp: "Vậy thì quá đỗi  ! Sau   nhất định sẽ lôi kéo thật nhiều bằng hữu tới ủng hộ hàng quán của cô nương!"
Mọi  nhận lấy phần khoai tây của , khi ngửi  mùi hương cay nồng xộc lên mũi thì đều nóng lòng  thưởng thức ngay.
Khoai tây  mới  lò còn nóng hổi, bởi  khi nếm thử  lập tức cảm nhận  vị cay giòn tan, vị cay nồng trong miệng càng trở nên rõ rệt hơn bao giờ hết.
Mấy phần khoai tây Vương Lâm Chi mang về lúc nãy dù  nguội   đường vẫn vô cùng ngon miệng, nhưng mùi vị của những phần   lò   càng đậm đà và mỹ vị hơn gấp bội!
Mọi  ăn đến say mê, thậm chí còn  mấy   mua thêm vài phần nữa. Song, bọn họ  mới dùng bữa tại nhà ăn của học viện,  còn nạp thêm hai phần khoai tây, giờ phút  chỉ  thể  mà thèm thuồng nuốt nước bọt!
Đành rằng  thể dùng thêm bất cứ thứ gì nữa, bởi  đành gói ghém mang về cho những  khác cùng thưởng thức!
Thấy các thúc thúc sắp sửa rời , Đoàn Đoàn thất vọng hỏi Vương Lâm Chi: "Thúc thúc, ngày mai   đến  ạ?"
Vương Lâm Chi xoa đầu tiểu tử: "Ắt hẳn là đến! Sau   sẽ thường xuyên ghé qua, như  sẽ  thể chơi đùa cùng Đoàn Đoàn của chúng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-48.html.]
Đoàn Đoàn    , khuôn mặt nhỏ đang ủ rũ lập tức rạng rỡ tươi : "Vâng ạ! Vậy Đoàn Đoàn sẽ đợi thúc thúc tới!"
Cả đám  ôm bụng no nê, khoan thai bước về phía học đường.
Số khoai tây ít ỏi còn sót  khi mang về học đường,  đặt xuống   đám bạn học cùng lớp mới tới trường tranh cướp sạch sành sanh.
Các học trò  từ nhà đến học viện đều là những công tử nhà giàu trong trấn. Bọn họ cảm thấy thức ăn ở học đường vốn chẳng hợp khẩu vị, bởi  ngày nào cũng trở về phủ để dùng bữa.
Vốn bụng   no nê ở nhà, nhưng  nếm thử những miếng khoai tây giòn tan ngát vị , ai nấy cũng đều thèm  ghé mua thêm đôi phần nữa. Song,  tới giờ nhập học, bởi  họ chỉ đành thầm hứa lòng, đợi khi tan trường sẽ đến mua thêm.
Rốt cuộc cũng đợi tới khi tan trường, từng tốp  hăm hở kéo  đến quầy hàng của Giang Oản Oản khi nãy, nào ngờ  chẳng còn bóng dáng nàng cùng gánh hàng  nữa...
Vốn dĩ buổi trưa  khi nhóm thư sinh ghé, thùng khoai tây  vơi   đầy một nửa. Sau khi bọn họ mỗi  mua thêm hai phần mang về, một thùng khoai tây lớn  gần như trông thấy đáy. Rồi   thêm vài lượt khách ghé mua, đương nhiên  bán sạch bách chẳng còn gì.
Bởi , nàng cùng phu quân vui vẻ thu dọn gánh hàng,  dẫn Đoàn Đoàn cùng  đến tiệm vải.
Tần Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn chẳng mấy bộ y phục  hồn,  đều là những bộ vá víu, cũ nát. Trời càng lúc càng trở lạnh, bởi  nên may thêm cho hai cha con vài bộ áo dày dặn,  cần mua thêm một chiếc chăn bông thật ấm áp nữa.
Giang Oản Oản lựa tới lựa lui, cuối cùng nàng chọn  một cuộn vải thô màu xanh da trời và một cuộn màu xanh đậm. Vải thô  tuy đắt hơn vải mộc một chút, nhưng nàng quả thật chẳng mua nổi các loại cẩm tú gấm vóc, bởi mỗi cuộn gấm vóc đó  tốn đến hai lượng bạc! Vải thô   chỉ thoải mái hơn vải mộc mà  chỉ cần bốn trăm đồng một cuộn.
Mèo Dịch Truyện
Chọn vải xong, Giang Oản Oản  ghé mua bông để may y phục,  còn  mua thêm năm cân bông để  chăn ấm. Những thứ   ngốn của nàng một lượng bạc ròng! Đây  là mức giá nàng tốn nửa ngày trời mặc cả mới  !