Nguyễn Ninh cuộc trò chuyện giữa họ, trong lòng cảm thấy hoài nghi, hiểu tại Cố Diệc Thừa chấp nhận lời mời của ?
Cô nhớ trong tiểu thuyết, hình như đồng ý tham gia bữa tiệc họp lớp đại học mà?
Có là hiệu ứng cánh bướm ? Cảm giác như vì cô xuyên qua, nên nhóm nhân vật chính bỗng nhiên thêm nhiều , cốt truyện lệch hướng mất .
Tuy nhiên, Nguyễn Ninh cũng quá lo lắng về điều , vì đường đến Đế Đô, nhóm chính diện trải qua quá nhiều sự kiện.
Cô là tiểu thuyết mấy chăm chỉ, nên nhiều cốt truyện nhớ rõ, thể cô nhớ nhầm cũng chắc.
Cố Diệc Thừa tham dự bữa tiệc, Lâm Dương và Giang Cảnh Siêu dù bận rộn gì nhưng khi một cái, cũng từ chối lời mời của .
Nhiếp Văn Hâm thấy cũng thêm gì, trong lòng vẫn lo lắng Hiểu Linh tin Cố Diệc Thừa trở về sẽ đổi lòng .
vì gặp mà gì cả thì tỏ là kẻ tính toán, nên đành hỏi một câu, nhưng nếu Cố Diệc Thừa thực sự đồng ý , gặp Hiểu Linh, lẽ sẽ cảm thấy càng thêm buồn bực.
"Sao tham gia bữa tiệc họp lớp ?"
Sau khi rời , Nguyễn Ninh hỏi nhỏ.
"Vì cần thiết."
Cố Diệc Thừa mỉm , trong mắt lóe lên tia vui vẻ, xoa đầu cô.
"Ở bên cạnh Ninh Ninh của chúng quan trọng hơn."
Nguyễn Ninh cảm thấy mặt và tai nóng lên.
Sao gần đây ất càng ngày càng lời yêu đương trôi chảy thế nhỉ.
Nếu Nguyễn Ninh rằng từ đầu đến cuối Cố Diệc Thừa từng bạn gái, thì cô còn nghi ngờ đây là kinh nghiệm phong phú.
Không thì mỗi đều cho cô đỏ mặt, đỏ tai như !!
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-288.html.]
Cuối cùng, họ thuê hai biệt thự rộng lớn và thoáng đãng liền kề nơi ở tại căn cứ Hy Vọng cho đội của .
TBC
Phòng của Nguyễn Ninh sắp xếp ngay cạnh phòng của Cố Diệc Thừa, hai phòng đối diện , vì cô chỉ cần bước khỏi cửa là thể thấy cửa phòng của .
Nguyễn Ninh kinh ngạc khi điều , ngờ là một đội trưởng như ! Lợi dụng quyền lực để thu lợi cho bản !
Bây giờ giống như thời gian , khi đội của họ chỉ mười mấy , ngoài Giang thì chỉ cô là con gái trong đội.
Vì , theo lẽ thường, cô nên ở cùng với các cô gái khác, hoặc ít nhất là ở chung phòng với họ.
bây giờ, cô sắp xếp ở ngay bên cạnh phòng của đội trưởng, một một phòng.
Trước đây quen thuộc và mối quan hệ , nên cô quen chăm sóc, nhưng giờ đội ngũ càng ngày càng lớn mạnh, cô cũng gì đặc biệt, và quan trọng nhất là cô hề cái sự đặc biệt !!
Hàng ngày sống sự giám sát của Cố Diệc Thừa, Nguyễn Ninh cảm thấy bất an.
lời từ chối khéo léo của cô kịp chặn .
Cố Diệc Thừa híp mắt , giọng điệu trở nên trầm thấp hơn.
"Hay là Nguyễn Ninh ở chung một phòng với ? Thực nếu em chuyển qua đây ở cùng, sẽ càng vui."
Gì? Ở chung một phòng?!
Nguyễn Ninh câu cho sững sờ, vội vàng lắc đầu, khô khốc :
"... Không, !"
Dù Cố Diệc Thừa rằng cô gái nhỏ da mặt mỏng thể nào đồng ý chuyển đến sống chung với , và cũng lo lắng rằng sẽ kiềm chế bản nếu luôn cô ở bên cạnh, vì cô còn nửa năm nữa mới trưởng thành.
khi cô từ chối một cách dứt khoát như , trong lòng Cố Diệc Thừa vẫn chút vui.
Anh nghiêng gần tai cô, c.ắ.n nhẹ vành tai mềm mại của cô và l.i.ế.m nhẹ vài cái, giọng oán trách.
"Chúng mới bắt đầu hẹn hò, Ninh Ninh chán ghét ?"