Xuyên không về hậu tận thế hưởng hạnh phúc - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-11-20 13:57:45
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh thường giấu kín cảm xúc, nhưng lúc khuôn mặt biểu hiện vui và nhẹ nhàng nhắc nhở:

"Nhiều như em ăn hết ? Ở tận thế, lãng phí lương thực là điều đáng hổ đấy."

Đương nhiên Nguyễn Ninh nghĩ rằng ghen với một nhà hàng, mà cứ nghĩ thực sự sợ cô lãng phí thực phẩm, liền mỉm tươi rói với , nũng nịu :

" em còn mà? Chúng nhất định thể ăn hết cùng ."

nếu họ ăn hết cũng thể gói mang về.

Cô chỉ cần đặt gian của thì đó chính là một chiếc tủ lạnh tự nhiên, , còn hữu ích hơn nhiều.

Vì thực phẩm để trong tủ lạnh lâu cũng sẽ hỏng, nhưng để trong gian thì thể giữ nguyên trạng thái, đưa là thế nào thì lấy vẫn y như , ngay cả nhiệt độ cũng đổi.

Từ "chúng " trong miệng Nguyễn Ninh cho tâm trạng của Cố Diệc Thừa tươi sáng lên, khóe miệng cong lên, tâm trạng vui vẻ hẳn.

Ban đầu Nguyễn Ninh tâm lý ăn cho bằng , nhưng cuối cùng phát hiện tổng cộng nhà hàng chỉ tám món, thậm chí hai bàn tay cũng đếm xuể.

Và giá của mỗi món thực đơn cũng thật sự đắt đỏ.

Cộng thêm phí dịch vụ, bữa xuống, họ ngoài căn cứ g.i.ế.c ít xác sống mới , bình thường thể ăn nổi.

Hơn nữa, nhà hàng chỉ chấp nhận tinh hạch, thậm chí cả điểm cống hiến của căn cứ cũng cần.

May mà Nguyễn Ninh dư dả, bây giờ thứ cô thiếu nhất chính là tinh hạch.

Cô thoải mái gọi món như cô nghĩ, tất cả tám món đều đặt một lượt.

Bữa ăn tốn kém nhiều, nhưng khi món ăn bưng lên, Nguyễn Ninh do dự, nên động đũa .

Lý do là món ăn trong đĩa trông kỳ lạ, Nguyễn Ninh từng thấy, trong lòng cô đoán nguyên liệu của những món ăn lẽ là thực vật biến dị.

Bởi vì đó ở căn cứ Diêm Thành ở tỉnh H, xảy chuyện động vật biến dị khiến con nhiễm bệnh.

Nên Nguyễn Ninh phần e dè đối với thực phẩm từ động thực vật biến dị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-297.html.]

Dù mùi hương tỏa lúc thật sự hấp dẫn, nhưng một lúc cô vẫn dám ăn.

TBC

Cô cảm thấy những thực phẩm bình thường đây ăn an hơn.

Cố Diệc Thừa thấy cô bỗng dưng do dự thì nhíu mày, hiểu cô đang lo lắng cái gì và giải thích:

"Những loại thực vật đều do dị năng giả hệ mộc trong căn cứ nuôi dưỡng , em yên tâm, chúng vấn đề gì ."

Biết đó là những loại thực vật do dị năng giả nuôi dưỡng, Nguyễn Ninh còn do dự nữa, cô vui vẻ bắt đầu ăn.

Đây cũng là đầu tiên cô ăn món ăn từ thực vật biến dị, lẽ vì cảm thấy mới lạ, từng thử qua hương vị nên cô ăn ngon miệng, một bàn đầy món ăn cô giải quyết hết ít.

Tuy nhiên, khi món cuối cùng bưng lên, Nguyễn Ninh gắp một đũa miệng, cay đến đỏ cả má, đôi mắt cô long lanh, góc mắt còn trào lên nước mắt phản xạ, trông cô càng thêm yếu đuối vô tội.

"Hu hu... Đây là thứ gì , cay quá!"

Nguyễn Ninh vội vàng lấy một chai nước từ gian , uống liền mấy ngụm mới lòng dập tắt cảm giác nóng rát trong cổ họng.

ăn cay, ai ngờ món thấy ớt nhưng cay đến .

Cố Diệc Thừa đưa cho cô một bát nước đá, liếc mắt cái bát màu xanh lục, :

"Nguyễn Ninh, em ăn là ớt xanh đấy."

Nguyễn Ninh , mặt mày ngơ ngác:

"Cái gì? Ớt xanh thể màu và hình dạng như ạ?!"

Bề ngoài trông giống như một quả trái cây mắt.

"Đó là giống biến dị."

Cố Diệc Thừa cũng gắp một đũa, thử một miếng, độ cay như thế đối với chỉ là chuyện nhỏ, ăn xong biểu cảm mặt cũng đổi.

Trong kiếp , Cố Diệc Thừa dị năng gian, một đội của họ mắc kẹt trong một trường học thể ngoài, thực phẩm mang theo cũng nhiều, nhanh chóng cạn kiệt.

 

Loading...