Lần quyết định kể cho Nguyễn Ninh về nội dung cụ thể của nhiệm vụ cũng là để cô lo lắng, mang thêm gánh nặng cho cô.
Anh chỉ cô mỗi ngày đều vui vẻ, lo nghĩ.
ngờ, hành động của khiến cô suy nghĩ quá nhiều, thậm chí còn buồn như .
Khi Nguyễn Ninh nhiệm vụ là ở Bệnh viện Đế Đô, ngón tay cô nắm lấy áo của bắt đầu siết chặt một cách vô thức.
Đối với sống sót trong tận thế, bệnh viện chính là một biểu tượng của nỗi kinh hoàng.
Trước tận thế, những đến bệnh viện hệ miễn dịch kém hơn bình thường, khả năng nhiễm virus xác sống cũng cao hơn.
Hơn nữa, bệnh viện nhiều , nên tận thế, xác sống ở những nơi đó thường xuất hiện thành đàn thành lũ.
Huống hồ, đây còn là bệnh viện Đế Đô.
Số lượng xác sống bên trong thực sự dám tưởng tượng nổi.
TBC
"Anh trai, thể ?"
Nguyễn Ninh mím môi, nhỏ.
Khi Nguyễn Ninh câu , giọng của cô thấp, thấp đến mức gần như là thì thầm, ngay cả Cố Diệc Thừa bên cạnh cũng rõ lắm.
Chưa kịp để mở miệng gì, Nguyễn Ninh liền đổi quyết định, cô mím môi .
"Thôi, coi như em gì cả."
Tâm trạng của Nguyễn Ninh dần dần định trở , nghĩ đến nhiệm vụ đầy rẫy hiểm nguy, cô ôm chặt hơn và .
"Anh trai, nhất định bình an trở về. An là hết."
Nguyễn Ninh dựa danh nghĩa bạn gái hiện tại của để can thiệp quyết định của Cố Diệc Thừa.
Cô rằng quyết định mà đưa từ đến nay đều sự cân nhắc của riêng , bao giờ bất cứ điều gì chuẩn .
Ngay cả việc ban đầu cho cô nội dung cụ thể của nhiệm vụ, cũng chắc chắn là vì lợi ích của cô.
Hơn nữa, Nguyễn Ninh cũng thử xem bao nhiêu trọng lượng trong lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-366.html.]
Vì , khi vô tình lời đề nghị , cô cảm thấy chút hối hận.
Dù cô thể giúp gì, thì cũng nên trở thành gánh nặng cho .
Cố Diệc Thừa cảm nhận những cảm xúc lên xuống bất thường của cô, nhíu mày, vẻ mặt cố gắng tỏ mạnh mẽ của cô, và thở dài.
Anh thực sự mong cô thể nổi giận với một chút, như cô thể xả hết những cảm xúc vui trong lòng , vì giữ kín thứ.
Đôi khi, bạn gái quá ngoan ngoãn cũng khiến cảm thấy khó xử.
Cố Diệc Thừa cúi đầu, hôn nhẹ lên trán cô, với tất cả sự trân trọng, giọng của trầm ấm và mê hoặc.
"Lần chắc chắn sẽ an trở về. Anh hứa với em."
Anh là dễ dàng hứa hẹn, nhưng một khi thì nhất định sẽ .
Từ nhỏ đến lớn Cố Diệc Thừa quen tự lập, luôn tự quyết định chuyện, gì thì , bao giờ cần báo cáo với ai.
, cảm giác lo lắng tệ, ngược còn khiến cảm thấy ấm áp trong lòng.
Chỉ cần nghĩ đến việc luôn một đang đợi trở về ở căn cứ, ngay cả việc g.i.ế.c xác sống, một công việc tẻ nhạt, cũng trở nên hăng hái hơn nhiều, và mỗi đều nóng lòng vội vã trở về để gặp cô.
Trong kiếp , hiếm nào Cố Diệc Thừa ở căn cứ quá ba ngày, vì để rèn luyện dị năng, liên tục thực hiện hết nhiệm vụ đến nhiệm vụ khác.
kiếp , chỉ cần thời gian rảnh, ở trong biệt thự để đồng hành cùng Nguyễn Ninh.
Bởi vì khác , căn cứ quan tâm, ở bên cô lúc nào cũng .
Cố Hoa Thịnh hôm nay Cố Diệc Thừa sẽ đưa Nguyễn Ninh tới, nên ông ở nhà chờ từ sớm.
Ông thậm chí còn dời lịch trình kiểm tra sản nghiệp hàng tháng của sang buổi chiều.
Tuy nhiên, ngay khi mở cửa, ông thấy cảnh tượng mắt và tức giận đến phồng mang trợn má.
Thằng nhóc Cố Diệc Thừa lớn đến thế mà vẫn cứ dính lấy khác, chia tay thì ôm một lúc là , còn ôm mãi buông thế .
Trong mắt Cố Hoa Thịnh, một cha cuồng con gái, thì giờ Cố Diệc Thừa chính là kẻ chủ mưu đến "bắt cóc" Ninh Ninh của ông.