Lần đầu cô phát hiện điều , ngón tay cô cũng gai đó đ.â.m thủng.
Đối với Nguyễn Ninh mà , Tiểu Hoa như đứa con mà cô nuôi nấng.
Bây giờ đứa trẻ dần lớn lên, cuối cùng cũng rời xa cha để sống độc lập, dù trong lòng cô bao nhiêu lưu luyến, cô cũng chỉ thể chọn cách buông tay.
Cô thể vì ích kỷ của bản mà cản trở sự phát triển của Tiểu Hoa.
Dù ở bên cạnh cô, Tiểu Hoa mãi mãi thể kích hoạt sức mạnh mạnh mẽ thể tự bảo vệ .
Nó thích hợp với một thế giới rộng lớn hơn bên ngoài, chứ cô trồng trong chậu hoa nhỏ.
Thực suy nghĩ kỹ, thành phố C quá xa so với căn cứ Hy Vọng, nếu cô nhớ Tiểu Hoa, thì vẫn còn cơ hội đến thành phố C để thăm nó.
***
Chiều ngày hôm , họ đến thành phố C.
Sau khi nhóm thành phố, thể thấy lượng xác sống xung quanh rõ ràng tăng lên.
Thành phố C hiện là một trong nhiều thành phố lụi của Hoa Hạ, ban đầu một căn cứ đóng quân ở đây, nhưng một tháng vì một trận sóng xác sống mà sụp đổ.
Những sống sót của căn cứ thể chống đỡ làn sóng xác sống tiếp, cuối cùng xác sống đột phá bức tường thành, những trong căn cứ c.h.ế.t thì c.h.ế.t, chạy thì chạy, còn mấy .
Bây giờ trong thành phố , lượng xác sống nhiều hơn con .
Thành phố như thích hợp cho con sinh sống, nhưng thích hợp cho những loại thực vật biến dị như Tiểu Hoa.
Nó ở đây giống như cá gặp nước, những bất kỳ sự thích nghi nào, ngược còn thể phát triển mạnh mẽ.
Tối đến, Nguyễn Ninh và Cố Diệc Thừa dự định lợi dụng bóng đêm để đặt Tiểu Hoa chỗ mới.
Ba đội tuy rằng đóng quân cùng một khu vực, nhưng phân bố ở các vị trí khác , mỗi đội nghỉ ngơi cách một nhất định.
Vì họ cũng lo lắng việc hành động ban đêm của họ sẽ các đội khác phát hiện.
"Anh trai, em sẵn sàng ."
Nguyễn Ninh ôm chậu hoa, tìm cơ hội, lợi dụng lúc xung quanh ai, lén chui lều của Cố Diệc Thừa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-387.html.]
Để tránh khác thấy, cô nhỏ.
Thật hoạt động tối nay, cô thể tham gia.
Việc đặt Tiểu Hoa chỗ mới Cố Diệc Thừa thể thành một , và còn thuận tiện hơn.
quãng đường cuối cùng , cô tự đưa Tiểu Hoa .
Cố Diệc Thừa cũng hiểu ý của Nguyễn Ninh, vì thế hiếm khi dùng lý do an để khuyên cô nên .
Nguyễn Ninh và Cố Diệc Thừa rời trại quá xa, họ chỉ chọn một chỗ gần đó tương đối kín đáo, đó lấy Tiểu Hoa khỏi chậu và trồng xuống đất.
Có lẽ là cảm nhận sắp chia tay, những tua rua của Tiểu Hoa liên tục quấn quanh cổ tay trắng ngần của Nguyễn Ninh, dường như đang cố gắng giữ cô , để cô rời .
Nguyễn Ninh thấy vẻ lưu luyến khó rời của Tiểu Hoa, lòng cô chua xót, càng thêm đau lòng.
Nuôi nó lâu như , cũng ít tình cảm, nếu thể, cô nỡ để nó rời .
"Tiểu Hoa, đến thăm em, thể em cao hơn đấy, lúc đó em bảo vệ , đừng để những thực vật biến dị khác bắt nạt nhé..."
Nguyễn Ninh cạnh Tiểu Hoa lải nhải mãi một hồi, quan tâm liệu nó hiểu .
TBC
Cuối cùng Cố Diệc Thừa vỗ vỗ vai cô, hiệu cô chú ý đến thời gian.
Lúc Nguyễn Ninh mới nhận rằng vô tình trôi qua hơn nửa giờ.
Hai họ ngoài kín đáo, mấy ai , càng trì hoãn thời gian, khả năng phát hiện càng cao.
Nguyễn Ninh gỡ những tua rua của Tiểu Hoa quấn quanh cổ tay , đó lấy một túi tinh hạch từ gian đặt cạnh nó, dậy và chạy khỏi chỗ đó.
Cô sợ nếu chậm cô sẽ nỡ.
Trên đường trở về trại, khuôn mặt xinh xắn của Nguyễn Ninh chút tinh thần nào, dường như cả cô đều còn sức lực.
"Ninh Ninh, đừng buồn nữa, Tiểu Hoa ở đây sẽ sống hơn đấy. Sau khi về tìm cho em một vài loài hoa cỏ khác để nuôi nhé?"
Cố Diệc Thừa thấy Nguyễn Ninh tinh thần thì cảm thấy đau lòng.
"Anh trai, cần phiền , bây giờ em thực sự hứng thú nuôi thứ gì khác nữa."