Nguyễn Ninh lắc đầu, việc nuôi thú cưng cũng cần duyên, nếu duyên, thì dù nhiều hoa cỏ đến mấy cũng vô ích.
Cố Diệc Thừa bất ngờ dừng bước, tâm trạng Nguyễn Ninh thấp thỏm, phản ứng chậm chạp, nên nhận dừng .
Cô đ.â.m sầm n.g.ự.c , đồng thời trán đau, cô hít một thật sâu, nhăn nhó xoa xoa chỗ trán va đập, mơ hồ hỏi một câu "Sao ?".
"Sao Ninh Ninh nuôi , thực dễ nuôi hơn thằng nhóc đó nhiều lắm..."
Thấy cô để ý đến cái cây thực vật biến dị , trong lòng khỏi ghen tị.
Nếu thằng nhóc đó còn cách nào bóng đèn nữa, thì thực sự đào nó lên trồng nó ở một vùng đất hoang vắng nào đó thật là xa.
"Hả??"
TBC
Nguyễn Ninh vẫn còn chìm trong nỗi buồn mất mát Tiểu Hoa, một lúc lâu mới phản ứng .
Cố Diệc Thừa cúi xuống, nhanh chóng hôn lên môi của cô, đó mỉm cô gái đang ngây thơ và thấp giọng .
"Anh thật sự dễ nuôi, chỉ cần mỗi ngày một nụ hôn là đủ . Ninh Ninh, em thật sự cân nhắc một chút ?"
??! Anh, mới tán tỉnh ?!
Lần dù Nguyễn Ninh phản ứng chậm cũng hiểu ý nghĩa của câu .
Không ngoài dự đoán, Nguyễn Ninh vài câu đơn giản của đỏ mặt tía tai, ngay cả chút cảm xúc buồn bã khi chia tay lúc nãy cũng tan biến trong phút chốc, chỉ còn một cảm giác hổ.
"Em gì, sẽ cho là em đồng ý đấy nhé."
Người đàn ông mắt bất ngờ tiến gần, cách giữa hai bây giờ gần đến mức thở cũng đan .
Người đàn ông trai cúi đầu cô, ánh trăng mờ ảo chiếu , trong đôi mắt đen tuyền của chỉ chứa hình bóng của cô, tất cả những điều khiến cô cảm thấy là cả thế giới của .
Nghĩ như , Nguyễn Ninh bỗng thấy thở cũng trở nên khó khăn.
Không thể phủ nhận, đàn ông mắt dường như trời ban cho vẻ phi thường.
Nguyễn Ninh là yêu cái , dù mỗi ngày đều thể thấy khuôn mặt của , cô vẫn cảm thấy thể hàng ngàn mà chán.
Xong , toang !
Nguyễn Ninh ôm lấy n.g.ự.c với vẻ mặt đau khổ, trái tim bên trong đang đập thình thịch, như thể lát nữa sẽ nhảy .
Cô cảm thấy thực sự sa lưới!! Không thể thoát nữa !!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-388.html.]
Đối mặt với ánh mắt quan sát của cô, Cố Diệc Thừa trốn tránh, để cho cô thoải mái đ.á.n.h giá, thậm chí còn hy vọng cô lâu hơn một chút.
Tính cách của Cố Diệc Thừa lạnh lùng, toát khí chất gần gũi, ngoài dù là vì sợ hãi lý do khác, ít ai dám bằng ánh mắt thẳng thắn như , còn đối với ánh mắt của khác, chỉ cảm thấy bực bội và ghét bỏ.
, ánh mắt ngưỡng mộ và chớp mắt của cô gái , Cố Diệc Thừa cảm thấy tim nóng lên, và hy vọng ánh mắt như sẽ mãi rời .
Tình cảm của yêu dành cho , đối với , khác biệt so với khác.
"Đẹp ?"
Giọng mang theo chút ý nhẹ nhàng.
Nguyễn Ninh tiếng đột ngột của giật .
Lúc cô mới nhận ngắm sắc của , lâng lâng tỉnh mất một lúc, cô ho khan một tiếng, mơ hồ .
"... cũng ."
Đuôi mắt và khóe miệng Cố Diệc Thừa tươi , trêu chọc .
"Thật sự chỉ là cũng thôi ?"
" cảm thấy trong lòng , Nguyễn Ninh là duy nhất, thể rời mắt thì đây?"
Anh nở một nụ hài lòng, giọng trầm thấp, gần như dụ dỗ.
Nguyễn Ninh, cô gái làn da mỏng hơn cả giấy, chịu nổi khi dùng giọng điệu như để trêu chọc , gương mặt trắng như ngọc của cô lập tức đỏ ửng một mảng hồng, ánh mắt lấp lánh, vội vã .
"Anh ! Không !!"
Nói xong, bàn tay trắng nõn của cô vội vàng che miệng đối diện khi mở lời một nữa.
Không để thêm bất cứ điều gì khiến cô thể kiềm chế cảm xúc của .
Aaaa! Trái tim nhỏ bé của cô thể chịu đựng nổi nữa!!!
Cố Diệc Thừa cảm nhận bàn tay mềm mại của cô môi , ánh mắt tối , một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống lòng bàn tay cô.
Hành động nhẹ nhàng như lông vũ, mang theo sự trân trọng từng .
Nụ hôn bất ngờ và mát lạnh, nhưng khiến lòng bàn tay Nguyễn Ninh cảm thấy như lửa thiêu đốt.