"Đừng giả vờ nữa, ở đây chỉ hai chúng !"
" phát hiện bí mật của cô , cô hãy thành thật khai báo !"
Thấy đột nhiên lên tiếng mà moi sự thật, Ngô Nguyệt Anh định thần , tiếp tục tìm cách phá vỡ phòng tuyến của Diệp Mộ.
"Diệp Mộ thể nào viện nghiên cứu . cô , cô chỉ là một tự kỷ!"
"Cô tuyệt đối Diệp Mộ!"
Thấy cô khẳng định như , Diệp Mộ chỉ còn cách nhún vai, bất lực thở dài :
"Được , thừa nhận Diệp Mộ ?"
" Diệp Mộ, cô là cô."
Nghe câu đầu tiên, Ngô Nguyệt Anh vốn kích động, nhưng đó Diệp Mộ thêm một câu.
Lúc cô mới hiểu, rõ ràng Diệp Mộ đang trêu chọc cô , rõ ràng đang đùa giỡn với cô , cô nghiêm túc chất vấn còn Diệp Mộ... đang trêu chọc cô !
"Cô!"
Ngô Nguyệt Anh tức giận, kìm động thủ đ.á.n.h , nếu như đây cô còn thể bình tĩnh, nhưng Diệp Mộ với vẻ coi cô gì, một tay đút túi quần, lười biếng như thể hề để cô mắt.
Tất nhiên Diệp Mộ coi Ngô Nguyệt Anh gì, mặc dù Ngô Nguyệt Anh chút thông minh, cách kéo bè kéo cánh, nhưng đối với cô thì chẳng tác dụng gì.
Còn về những lời thăm dò và đe dọa của cô thì càng thể khiến Diệp Mộ rối loạn đội hình .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-254.html.]
Ngô Nguyệt Anh Diệp Mộ, chỉ thấy cô nhỏ nhắn hơn , cũng bao nhiêu sức lực, trong lòng khẽ động, Ngô Nguyệt Anh dứt khoát trực tiếp tay!
Phải để Diệp Mộ chịu chút khổ, cô mới thể ngoan ngoãn, cô trút bỏ sự hoảng loạn, tức giận và những cảm xúc phức tạp khác trong lòng .
Mặc dù binh lính của đoàn văn công luyện tập nhiều như những binh lính khác, nhưng những gì cần luyện thì vẫn luyện, vì Ngô Nguyệt Anh thực sự một chiêu thức.
Tuy nhiên... Những chiêu thức của cô mặt Diệp Mộ thì đủ để xem.
Diệp Mộ nhanh chóng né tránh đòn tấn công của Ngô Nguyệt Anh, đó tóm lấy cổ tay cô , nhưng lúc sức lực của cô lớn bằng Ngô Nguyệt Anh, vì dùng một cách đặc biệt mới thể chế ngự Ngô Nguyệt Anh.
Trên cơ thể con nhiều huyệt đạo, sử dụng khéo léo những huyệt đạo thể bất ngờ chiến thắng trong chiến đấu.
Diệp Mộ nắm lấy cổ tay cô , tay chặn một huyệt đạo Ngô Nguyệt Anh, dùng sức khiến động tác của Ngô Nguyệt Anh chậm vài phần, Diệp Mộ nắm lấy cơ hội quét chân cô , trực tiếp quật ngã cô , lên cô đè lên vai.
Nhìn vẻ uất hận của Ngô Nguyệt Anh, lòng Diệp Mộ thấy thoải mái, chuyện gì thì cứ thích chọc ghẹo cô thì đây chính là cái giá trả!
Khoảng thời gian cô buộc thu liễm sự sắc bén, nhưng Ngô Nguyệt Anh thực sự tưởng rằng cô là một chú mèo con mặc cho bắt nạt ?
"Thả !!"
Ngô Nguyệt Anh phát hiện thể thoát khỏi sự kìm kẹp của Diệp Mộ, Diệp Mộ dùng ít sức lực, cộng với trọng lượng cơ thể, đương nhiên thể đè cô nhúc nhích .
Diệp Mộ mím môi khinh thường khẩy một tiếng, Ngô Nguyệt Anh tuy chút thông minh, nhưng rõ ràng khi gặp chuyện thì đầu óc tỉnh táo, trời cao đất rộng, kiểu phiền phức.
Không để ý đến tiếng gào thét tức giận của Ngô Nguyệt Anh, Diệp Mộ chế nhạo: