Tân Khản đeo  găng tay y tế, khẩu trang y tế, rõ ràng   tiếp tục  chuyện với  về những chuyện liên quan đến nhà họ Tân,   yên một lúc lâu,   gì.
"Một  chuyện,    cho em ."
Anh   ,  mới    gì để giúp .
  chỉ mỉm  với : "Nói gì chứ,  đến giờ  ."
Tân Khản  , còn  thì ở hành lang  tránh khỏi  chạm mặt Đường Thiên Vũ.
Anh  chắc hẳn  tìm thấy Mạnh Lệ Nhiễm, lúc  sắc mặt  tươi tỉnh hơn nhiều, giọng điệu  chuyện điện thoại rõ ràng  nhẹ hơn  nhiều: "Thế thì,  em nghỉ ngơi  nhé, chuyện    cần quá vội."
Cúp điện thoại,     , khác với vẻ khinh miệt, chán ghét thường thấy, giờ đây    thẳng  , với nhiều sự e dè và bất an hơn.
Đường Thiên Vũ vì Mạnh Lệ Nhiễm mà cam tâm hạ  chiều lòng kẻ thù cũ, dâng miếng đất mua bằng gần hai năm doanh thu của  cho  khác, trong mắt  ngoài,  lẽ   là một kẻ si tình bậc nhất.
  ,  bỗng nhiên hiểu  một điều.
Nếu Đường Thiên Vũ thực sự là một  hào phóng vung tiền mua lấy một nụ  như , liệu    thể tự  gây dựng nên Đường thị ?
Đối với một  luôn  hề nể nang tình cảm  thương trường như  , một thư ký nhỏ bé,  sức hút gì mà  khiến   say mê đến thế?
"Tổng giám đốc Đường."
 gọi  , khóe môi nở một nụ   mấy thiện ý: "Tổng giám đốc Đường, quả là tuổi trẻ tài cao nhỉ."
 cố tình nhấn mạnh hai chữ "tuổi trẻ", ngầm châm biếm việc    một đám chú béo trọc đầu xoay như chong chóng trong buổi đấu giá.
Anh  lập tức đen mặt,   một lời  lưng bỏ , khi  ngang qua ,  khẽ thì thầm: "Vậy thì..."
Nghe thấy lời đó,   chợt dừng  đột ngột, tiếng giày da ma sát với gạch lát sàn phát  tiếng kẽo kẹt chói tai,   hoảng hốt nắm chặt cổ tay , rõ ràng là  mất bình tĩnh: "Cô, cô   gì..."
Hành lang  qua  tấp nập.
  vẻ mặt hoảng loạn của  .
Thật thú vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-lam-nu-phu-tien-nhieu-nao-it-kich-ban-nay-toi-khong-choi/chuong-16.html.]
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Quá thú vị.
Ván cờ ở kinh thành , hình như     chơi thế nào .
Đường thị ký hợp đồng, các lô đất thuộc về Vương thị, Đường thị thu về mười tỷ đồng tiền mặt, giới kinh doanh xôn xao, Vương Diệu Diệu  lập tức nổi danh trong thế hệ doanh nhân trẻ ở kinh thành.
Vương Kiến Vĩ hỏi  định  gì với mấy lô đất ,  chẳng hứng thú gì với chuyện đó, liền đuổi   ngoài: "Vương thị  bao nhiêu tổng giám đốc, phó tổng giám đốc  quyền, cùng  góp ý , đừng  mang cái chuyện vớ vẩn   phiền ."
Mấy ngày nay, Tân Khản  hội thảo ở tỉnh ngoài,  cứ ở nhà mãi đến mốc cả .
Nghe  công ty   đến gây rối,  gây rối chính là lão dê già nhà họ Tân. Bà cụ  đóng băng thẻ của ông , mấy căn nhà vốn thuộc sở hữu chung của ông  và bà cụ cũng   sang tên   cho một  bà cụ, lão dê già cầm hai mươi vạn,  nhà họ Tân đuổi  khỏi nhà, một  vốn quen tiêu xài hoang phí bỗng nhiên  thắt lưng buộc bụng thì   chịu nổi,  đầy mấy ngày  tiêu sạch.
Biết tin Tân thị  đưa ông   danh sách đen, ông  liền chạy đến chỗ Vương thị chúng .
Hôm nay  đặc biệt mời ông  uống , nhưng  ghét ông  bẩn thỉu,   ông   nhà, chỉ bày mấy cái ghế nhựa đơn giản, hẹn ông  uống   bãi cỏ lộ thiên.
Lão dê già đó một khi  sa cơ lỡ vận, chẳng khác gì bọn lưu manh, ăn mày, thậm chí còn hơn, há miệng đòi  năm mươi triệu tiền cấp dưỡng: "Thằng nhóc đó là con trai , cô là nhân tình của nó, cô cũng  nghĩa vụ cấp dưỡng cho , hai đứa đều  đưa tiền cho !"
"Năm mươi triệu,  sợ sứt lưỡi ."  xòe hai tay , ý    một xu: "Thế  nhé, ông  năng tử tế, nhiều chuyện chúng  cần  bàn bạc mà."
Lão dê già cần tiền gấp, liên tục hạ yêu cầu xuống: "Thế , mười triệu, cô đưa cho ,    sẽ  đến  phiền cô nữa, c.h.ế.t cũng  cần cô tiễn đưa."
 vẫn nhảy nhót  lên tiếng, lão dê già  dồn  đường cùng, tức giận đập vỡ cốc: "Cô rốt cuộc là  ý gì?!"
May mà  Tiểu Ngô, giúp  chắn một phần nước  b.ắ.n .
Tiểu Vương vốn đang chơi ở đằng xa, thấy ở đây cãi vã, liền chạy nhanh đến bảo vệ chủ, miệng gầm gừ loạn xạ,  khiến lão dê già trở nên ngoan ngoãn, ngã  xuống ghế.
  nhanh  chậm cầm khăn khô lau mặt: "Ông Tân,    , ông   thành ý."
"Mười triệu còn  đủ thành ý ?"
" ở đây  thể cung cấp cho ông mấy công việc, một là bảo vệ, bốn nghìn một tháng,  tính bảo hiểm xã hội nhưng bao ăn ở ba bữa. Hai là giúp nhà chúng  nhổ cỏ, chăm hoa, nhưng xét thấy ông   kinh nghiệm  việc, công việc   thể chỉ trả cho ông ba nghìn lương chính thức, nhưng  bảo hiểm xã hội,  là ông cân nhắc xem ?"  dừng  một chút, chợt nhớ , bổ sung thêm: "Tất nhiên , mỗi công việc đều  thời gian thử việc, nếu  sa thải trong thời gian thử việc,  sẽ  chịu bất kỳ trách nhiệm nào  nhé~"
 còn   xong, ông    xông đến đánh .
Lần  Tiểu Ngô  nhẹ nhàng với ông  nữa, ba chớp bốn nhoáng  đè chặt ông  xuống đất.
"Mày bảo tao   thuê cho mày? Mày là cái thá gì! Cả đời tao  từng  thuê bưng  rót nước cho ai! Mày là cái thá gì mà dám cưỡi con trai tao?"