Giây tiếp theo, tiếng chuông điện thoại reo,  lạ đó gọi đến cho .
 
 run rẩy  nhấn nút từ chối, nhưng điện thoại như  nhiễm virus, tự động kết nối.
 
Giọng  trầm ấm, đầy vẻ trêu chọc vang lên từ điện thoại:
 
"Tâm Tâm thật  ngoan,  bảy ngày   điện thoại ,  nãy   từ chối ?"
 
Là Hách Quan, giọng của   dù  chạy max autotune  cũng nhận .
 
 vốn nhát gan sợ ma, lúc  tim như  siết chặt, cổ họng  thể phát  một âm thanh nào.
 
"Tâm Tâm, em đang sợ ?"
 
"Giống như một cô bé hư  chuyện   bắt quả tang , chậc chậc..."
 
Trong điện thoại, Hách Quan khẽ   tiếng.
 
 từng   về những bộ phim kinh dị ma quỷ gọi điện đòi mạng, nhưng  ngờ chuyện   xảy  với .
 
 tục ngữ  câu, quỷ sợ kẻ ác.
 
Chỉ cần  đủ hung dữ,   sợ sẽ   là .
 
 siết chặt lá bùa Quý Dao tặng, cố nén nỗi sợ hãi mà mắng  điện thoại: "Trong quan tài của    gương thì cũng  nước tiểu chứ? Anh thử tè một bãi nước tiểu mà soi gương xem  trông như thế nào, c.h.ế.t   bao nhiêu năm , còn  mặt mũi bám lấy một cô gái nhỏ như !! Cút !!"
 
 điên cuồng nhấn nút ngắt cuộc gọi, điện thoại kêu "tút" một tiếng  ngắt.
 
 thở phào nhẹ nhõm, nắm chặt điện thoại, chạy như điên về ký túc xá của Quý Dao.
 
Huhuhu... sự bình tĩnh   chỉ là giả vờ thôi.
 
Đàn chị Quý Dao cứu em với.
 
***
 
"Cái gì? Con quỷ đó tìm đến em ?"
 
Quý Dao  một thoáng ngỡ ngàng, vẻ mặt nghiêm túc gọi điện thoại cho ai đó.
 
"Đàn em Ngôn Tâm  cái thứ đó quấn lấy . Chuẩn  đầy đủ đồ đạc, chỗ cũ,  phép trừ tà cho cô ."
 
Cúp điện thoại, Quý Dao bỏ một đống đồ  túi.
 
Nào là kiếm gỗ đào, gạo nếp... và một  thứ   , như thể sắp   đó.
 
  kìm  hỏi: "Đàn chị, chúng    ?"
 
Quý Dao vẻ mặt nghiêm nghị đáp: "Làm phép trừ tà."
 
Cô  dẫn  rời khỏi trường, bắt taxi đến một khách sạn,  thành thạo quẹt thẻ mở cửa phòng 404.
 
Bên trong  ba nam một nữ.
 
Quý Dao giới thiệu từng  cho .
 
Họ đều là  của nhóm nhân vật chính,  khi hiểu rõ tình hình của , họ vây quanh  và bắt đầu  phép trừ tà.
 
 rõ ràng  thấy luồng khí đen mà Hách Quan để      bóc tách từng chút một, cảm giác lạnh lẽo luôn bao quanh cũng dần tan biến.
 
Khoảng hai giờ , việc trừ tà kết thúc.
 
Mấy  trong nhóm nhân vật chính mệt mỏi rã rời, gắng gượng dọn dẹp đồ đạc  về phòng nghỉ ngơi.
 
Quý Dao thì ở  phòng 404 với .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-lam-nu-phu-trong-truyen-kinh-di-toi-hen-ho-online-voi-le-quy-dinh-nguoi/chuong-3.html.]
 áy náy chuyển cho cô  vài nghìn tệ.
 
"Cảm ơn chị, chị mau nghỉ ngơi  ạ, em  tắm đây."
 
Cuối cùng cũng thoát khỏi sự đeo bám của Hách Quan.
 
Trong phòng tắm,   tắm  nở nụ  nhẹ nhõm.
 
Hơi nước dần  mờ gương, trong gương lờ mờ hiện  một bóng  cao lớn.
 
Hả? Có   nhầm  ?
 
 sững sờ, cố nhắm mắt  mở .
 
Bóng  đó vẫn còn.
 
Qua gương,  thấy   cao hơn  cả một cái đầu, lúc  đang   lưng , cúi đầu  .
 
Không  chứ... ...  cả lúc  tắm cũng  thể gặp quỷ  chứ.
 
 trợn tròn mắt, một tiếng hét chói tai bật : "Đàn chị Quý Dao cứu em!!"
 
Một tiếng  khẩy trầm thấp vang lên từ phía .
 
 thậm chí còn   dũng khí  đầu  .
 
"Đàn chị cứu em, trong phòng tắm  quỷ huhu..."
 
Tiếng kêu cứu của   lớn, Quý Dao dù  ngủ say đến mấy cũng  thể   thấy .
 
 bên ngoài vẫn   tiếng động nào.
 
Cửa phòng tắm cũng như  hàn c.h.ế.t,  cách nào cũng  mở .
 
 hoảng sợ, điên cuồng đập cửa kêu cứu.
 
Con quỷ phía  vui vẻ thưởng thức bộ dạng chật vật của , thỉnh thoảng  phát  vài tiếng .
 
Nửa phút ,   như  chơi đủ, bàn tay lạnh lẽo tiếp tục trượt xuống eo , kéo  ngã  bồn tắm phía .
 
Nước b.ắ.n tung tóe,  hét lên một tiếng, cố gắng vùng vẫy, nhưng eo   đôi tay lạnh lẽo đó siết chặt.
 
Giọng  lười biếng, trầm khàn của  đàn ông vang lên phía : "Tâm Tâm, cuối cùng  cũng gặp  em ."
 
Lại là Hách Quan,  là  !! Chẳng   trừ tà  , tại    vẫn  thể tìm thấy !
 
Mặc dù   tưởng tượng vô   về cảnh "play" với   trong phòng tắm, nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương  là  sống!!
 
 nghẹn ngào đạp   , cố gắng giảng đạo lý:
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Anh là ma  là , chúng  đường ai nấy    ?"
 
Hách Quan ôm  từ phía ,    thấy mặt  , chỉ cảm nhận  một đôi tay lạnh lẽo đang vuốt ve   .
 
Thật là... thật là quá vô liêm sỉ.
 
" sẽ đốt tiền, đốt một căn biệt thự, đốt  nhiều  giấy cho ,   thể buông tha cho  ?"  hạ giọng cầu xin.
 
Mắt Hách Quan  nheo , cổ họng phát  một tiếng  khẽ.
 
"Tâm Tâm còn nhớ , em từng , khi chúng  gặp mặt,    gì thì ."
 
 kinh hoàng cúi đầu,  thấy một đôi bàn tay với các khớp xương rõ ràng đang phủ lên  .
 
   trả giá cho những lời  ngông cuồng của  lúc đó.