cổ tay   Hách Quan nắm chặt.
 
Anh khẽ nheo mắt,  chằm chằm  lá bùa trừ tà trong tay , nửa  nửa  nhếch mày: "Bùa trừ tà cao cấp? Tâm Tâm nghĩ thứ   tác dụng với  ?"
 
 trợn tròn mắt, tận mắt chứng kiến lá bùa trừ tà hóa thành tro bụi trong tay Hách Quan.
 
Tim  đột nhiên lạnh  một nửa.
 
Ngay cả bùa trừ tà cao cấp cũng  đối phó  với lệ quỷ như Hách Quan ?
 
Dường như cảm nhận  sự căng thẳng của , Hách Quan lật  đè  xuống chăn, những ngón tay thon dài thành thạo cởi bỏ đồ ngủ của .
 
"Tâm Tâm đang run ? Là vì sợ...  là hưng phấn ?"
 
...Đương nhiên là  sợ  sướng  huhu.
 
 c.ắ.n chặt môi , cố gắng giữ bình tĩnh  chằm chằm  mắt  : "Thầy trừ tà hàng đầu thành phố A đang ở phòng bên cạnh, Hách Quan,  khuyên  đừng  bừa."
 
Hách Quan  khẩy, đôi môi lạnh lẽo lướt qua tai : "Thật ? Vậy thì  càng  xem, khi nào thì Bùi Tụng Thiếu gia mới đến cứu em."
 
Giọng Hách Quan trầm ấm và từ tính, tiếng  khẽ vang vọng trong phòng.
 
"Có lẽ khi   phát hiện , Tâm Tâm   ..." Hách Quan thì thầm mấy chữ còn   tai .
 
 trợn tròn mắt,  hổ  c.h.ế.t,   lấy   sức mạnh đẩy mạnh Hách Quan , chân trần lao xuống giường, chạy trốn  ngoài.
 
Khoảnh khắc  đẩy cửa phòng bên cạnh ,  va  một lồng n.g.ự.c nóng ẩm và săn chắc.
 
Là Bùi Tụng  mới tắm xong.
 
Tóc   ướt rượt nhỏ nước, quanh eo chỉ quấn một chiếc khăn tắm, cơ bụng  n.g.ự.c lộ rõ từng đường nét... rõ ràng khi mặc quần áo trông  khá gầy.
 
Cảnh tượng quá sốc,  sững sờ.
 
Nhìn thấy  lao  lòng , đồng tử của Bùi Tụng co rút ,  thở rối loạn trong chốc lát, nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở .
 
Đôi mắt đen khẽ nheo   , giọng   khàn: "Không  gõ cửa ?"
 
 ngượng ngùng  đầu, lắp bắp: "Quỷ đến..."
 
Con quỷ Hách Quan vẫn còn ở bên ngoài, mà Bùi Tụng bên    mặc quần áo.
 
Trong chốc lát,  lâm  tình thế khó xử,  cũng  , ở cũng  xong, vô cùng rối rắm.
 
Thấy  bối rối, Bùi Tụng   gì, khoác áo choàng tắm chủ động  sang phòng  kiểm tra một lượt.
 
Lá bùa trừ tà dán  cửa vẫn còn, đèn ngủ đầu giường bật sáng, mơ hồ  thể thấy vết nước nhỏ li ti  lớp chăn ga lộn xộn.
 
Ánh mắt Bùi Tụng khẽ tối , nắm tay vô thức siết chặt,   trở về phòng bên cạnh.
 
Đối mặt với ánh mắt lo lắng bất an của ,  bình tĩnh : "Không  quỷ."
 
 lập tức thở phào nhẹ nhõm, lòng còn sợ hãi vuốt ngực.
 
Hách Quan bỏ ,   vì e ngại thực lực của Bùi Tụng ?
 
Xem    ôm đúng "đùi" Bùi Tụng .
 
"Cảm ơn Tổng giám đốc Bùi."
 
 ngẩng đầu, đáng thương chớp mắt với Bùi Tụng: "Tối nay   thể ngủ ở đây ?  ngủ sofa cũng ."
 
 vẫn  thể đoán  Hách Quan là loại quỷ cấp độ nào.
 
  , trong biệt thự , chỉ  ở bên cạnh Bùi Tụng mới là an  nhất.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-lam-nu-phu-trong-truyen-kinh-di-toi-hen-ho-online-voi-le-quy-dinh-nguoi/chuong-5.html.]
Vì   hạ giọng: "Tổng giám đốc Bùi, con quỷ đó sẽ  buông tha  ,  cũng    c.h.ế.t trong nhà   ? Xui xẻo lắm."
 
Bùi Tụng mím môi, ánh mắt từ từ rơi xuống n.g.ự.c : "Được, nhưng  tiên cô mặc quần áo  ."
 
Á?
 
 sững sờ một lúc, đột nhiên nhớ  Hách Quan hình như  cởi cúc áo ngủ của .
 
C.h.ế.t tiệt,  là  nãy  cứ thế như một thằng đàn ông, để n.g.ự.c trần  mặt Bùi Tụng ?
 
Má  lập tức đỏ bừng, luống cuống cài  cúc áo.
 
"Xin  xin ,  quên cài cúc áo."
 
Cái tên Hách Quan c.h.ế.t tiệt đó, hại  t.h.ả.m thế !
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Mặc kệ.
 
 hạ quyết tâm, dứt khoát  vật  ghế sofa giả c.h.ế.t.
 
Thấy  "ngủ ", Bùi Tụng cũng   thêm gì nữa,  khi đốt hương an thần trong phòng thì  trở  giường.
 
Căn phòng yên tĩnh đến lạ thường, chỉ còn tiếng gió rít ngoài cửa sổ.
 
Mí mắt  ngày càng nặng trĩu, dần dần chìm  giấc ngủ.
 
"Cục  cục tác!"
 
Gà gáy.
 
Không đúng, trong biệt thự  gì  gà?
 
Hình như là chuông báo thức của  reo.
 
 choàng tỉnh mắt, cầm điện thoại lên, trợn mắt  chằm chằm  ngày tháng.
 
C.h.ế.t tiệt, hôm nay  tiết học lúc 8 giờ sáng!
 
 nhanh chóng bật dậy khỏi giường, mặc quần áo  lao xuống lầu.
 
Đi ngang qua nhà ăn,  thoáng thấy Bùi Tụng đang ăn sáng, liền cứng ngắc dừng bước .
 
"Chào buổi sáng Tổng giám đốc Bùi."  mỉm   lịch sự vẫy tay.
 
Bùi Tụng ngước mắt   một cái, gật đầu: "Ừm, cô..."
 
Anh  mím môi, ngừng một chút   tiếp: "Lát nữa  sẽ bảo quản gia đặt thêm một cái giường trong phòng."
 
 gãi đầu,  chút ngại ngùng: "Thế thì phiền  quá,  ngủ sofa cũng khá thoải mái mà."
 
Ôi chao, Bùi Tụng  thật là nhiệt tình, còn lo  ngủ sofa...
 
Ủa,  đúng.
 
Nghĩ đến điều gì đó, nụ  của  đông cứng  mặt.
 
Vừa nãy, hình như  tỉnh dậy  giường của Bùi Tụng thì ?
 
  chỉ ngủ trong phòng của  , mà còn ngủ  giường của   nữa !?
 
Nhìn   sững , Bùi Tụng cụp mắt, khóe môi khẽ cong lên một nụ  khó nhận .
 
"Cô Ngôn, đêm qua cô mộng du."
 
 sững sờ, mộng du?