"Tâm Tâm học cả buổi chiều, chỉ học  mấy thứ cấp thấp  từ Bùi Tụng thôi ?" Giọng điệu lười biếng của Hách Quan mang theo nụ  châm chọc: "Hay là để  tự  dạy em?"
 
"Đù má, quỷ gọi điện."
 
 sợ đến mức suýt nữa ném điện thoại , nhưng đột nhiên nhớ  Bùi Tụng vẫn còn ở bên cạnh.
 
Có Bùi Tụng ở đây,  sợ cái quái gì?
 
Hơn nữa,  cũng  nhịn tên c.h.ế.t tiệt  lâu lắm .
 
 lật mặt hắng giọng, đưa điện thoại lên miệng: " đập toét cái miệng của  bây giờ cái đồ âm hồn bất tán nhà —"
 
Miệng  như  mở van, c.h.ử.i một   dừng  .  trút hết những tủi nhục và sợ hãi   chịu đựng trong hai ngày qua, hỏi thăm cả nhà Hách Quan một lượt.
 
Chửi xong,  thở hổn hển ném điện thoại lên ghế sofa, chuẩn  tâm lý   x.é to.ạc mặt nạ với Hách Quan.
 
  ngờ, con quỷ ở đầu dây bên  như  c.h.ử.i sướng, vui vẻ  khẽ: "Thì  bảo bối ghét  đến  ? Chẳng    mặc    gì thì  ?"
 
 tức đến mức mặt đỏ như gan heo.
 
Tên quỷ c.h.ế.t tiệt  thật là vô liêm sỉ! Bùi Tụng còn ở bên cạnh,  mà   dám  những lời vô sỉ như   mặt Bùi Tụng!
 
  định tiếp tục chửi, Bùi Tụng  nhíu mày nhặt điện thoại lên, giọng  lạnh lùng xen lẫn cảnh cáo: "Người quỷ khác biệt, chuyện   nên rõ hơn . Nếu  thật lòng thích cô , thì hãy tránh xa cô   một chút."
 
"Ồ?" Hách Quan ở đầu dây bên  thờ ơ  khẩy: "Đại Bùi Thiếu gia  lấy  phận gì để   những lời  ? Kẻ thứ ba ?"
 
"Câm miệng!"
 
Một  một quỷ vô cớ cãi .
 
 nhíu mày,  hiểu nổi.
 
Tại  Bùi Tụng  phí lời với Hách Quan nhiều như ? Đối phó với một con ác quỷ,   nên trực tiếp dùng pháp thuật thu phục   ?
 
Chẳng lẽ  nỡ  tay, còn  dùng tình cảm, đạo lý để cảm hóa  ?
 
Trong lòng  đột nhiên nảy  một ý nghĩ hoang đường.
 
Hai  họ... chẳng nhẽ  quen  ?
 
 giật lấy điện thoại từ tay Bùi Tụng, trực tiếp tháo thẻ sim .
 
"Bùi Tụng,  đừng phí lời với   nữa,   là quỷ  hiểu tiếng  ."  giả vờ bình tĩnh nhét bùa trừ quỷ  túi,   lên lầu.
 
Cho đến khi trở về phòng,  mới khuỵu chân  phịch xuống giường, mở WeChat gửi tin nhắn cho Quý Dao.
 
: [Chị ơi, cứu em với!!!]
 
Quý Dao: [?]
 
Quý Dao: [Sao ? Không ở cùng Tổng giám đốc Bùi ?]
 
Nhớ đến khuôn mặt của Bùi Tụng,  hít một  thật sâu, gõ bàn phím:
 
[Hách Quan là  ruột của Bùi Tụng.]
 
 chắc chắn 100%.
 
Bởi vì  nãy khi hai  họ cãi ,  mới chợt nhớ  một chuyện    lãng quên nhiều năm.
 
Thế giới   nữ chính Quý Dao, cũng  phản diện.
 
Phản diện tên là Bùi Quan.
 
Khi sáu tuổi,  trở thành vật tế sống,  cha  tự tay đóng đinh  quan tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-lam-nu-phu-trong-truyen-kinh-di-toi-hen-ho-online-voi-le-quy-dinh-nguoi/chuong-7.html.]
 
Bùi Quan c.h.ế.t oan, oán khí cực nặng, trực tiếp hóa thành lệ quỷ, trở về nhà cũ g.i.ế.c c.h.ế.t cha , cùng tất cả họ hàng đồng lõa trong sự việc đó.
 
Tội ác quá nặng,   thể nhập luân hồi, dần dần mất  lý trí, trở thành một con ác quỷ gây họa cho nhân gian.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Quan trọng nhất là, Hách Quan và   trai trong ảnh gia đình  đôi mắt gần như giống hệt .
 
Quý Dao: [???]
 
Quý Dao: [Đàn em, em đang  linh tinh gì ?]
 
 xoa xoa thái dương, gửi tất cả những gì  thể tiết lộ cho Quý Dao.
 
Bên Quý Dao hiển thị "đang nhập"  lâu.
 
Cuối cùng chỉ trả lời  hai chữ:
 
[Đợi chị.]
 
***
 
Một đôi giày da đen dừng   mặt .
 
Giọng  lạnh lùng của Bùi Tụng vang lên  đầu: "Đi tắm ?"
 
Đang lén lút nhắn tin,  giật , ngẩng đầu đối diện với đôi mắt đen quá đỗi bình tĩnh của Bùi Tụng,  hiểu   thấy rợn .
 
"Không tắm,   thích sạch sẽ lắm."
 
  với  ,  mở một ván Vương Giả Vinh Diệu ngay  mặt  .
 
Bùi Tụng nheo mắt,  chằm chằm    lâu.
 
Khi  nghĩ       thấu, Bùi Tụng "ừm" một tiếng,    phòng tắm: "  tắm,  chuyện gì thì gọi ."
 
"Được  ." Nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm,  cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, như trút  gánh nặng.
 
Quý Dao cũng gửi tin nhắn :
 
[Bọn chị  đến bên ngoài biệt thự .]
 
  cánh cửa phòng tắm đóng chặt, nuốt nước bọt, cầm điện thoại chạy xuống lầu.
 
"Huhu chị ơi, cuối cùng chị cũng đến ."
 
 lao  vòng tay Quý Dao, như nắm  cọng rơm cứu mạng cuối cùng,  lóc kể lể những nỗi khổ của .
 
Hai  em nhà đó thật sự đang hành hạ  đến mức  còn ngày nào yên .
 
Mắt Quý Dao sắc lạnh, nhét   xe.
 
"Về trường   chuyện."
 
Chiếc xe lao  vun vút, sắc mặt Quý Dao cực kỳ kỳ quái: "Nếu Hách Quan thực sự là vật tế sống, thì bây giờ   hẳn    mất  lý trí mà tàn sát , tại    ..."
 
"Kít!"
 
Tiếng phanh xe chói tai đột ngột x.é to.ạc màn đêm.
 
Chàng trai ở ghế lái mặt đầy kinh hoàng chỉ về phía : "Chị Dao! Biệt thự, biệt thự nhà họ Bùi!"
 
Lái xe nửa tiếng... chúng    về điểm xuất phát.
 
Sắc mặt Quý Dao nghiêm trọng, lạnh lùng : "Tiếp tục  thẳng."