Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 135: Rơi Xuống Nước ---
Cập nhật lúc: 2025-08-24 13:04:00
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Diêu Dao bận tâm đến nỗi sợ sắp c.h.ế.t đuối, sức giãy giụa trong nước.
Vùng vẫy bơi về phía Tần Thiếu Bạch.
Đâu ngờ nhị thiếu gia nhà họ Vương trực tiếp dùng sức mạnh ôm chặt lấy nàng , còn nhân cơ hội cứu mà từ nước sờ loạn mấy cái lên nàng.
"Tần tiểu thư, nàng đừng sợ, đến cứu nàng lên bờ."
Tần Diêu Dao cảm thấy sắp nghẹt thở, run rẩy dám hé răng.
Cứ mặc ôm bơi về phía thuyền.
May mắn , bơi một lát, Tần Thiếu Bạch đón nàng : "Vương nhị thiếu gia, đa tạ ơn cứu mạng, để đưa lên."
Vương nhị thiếu gia trong lòng rõ đều đang , dù cũng coi như da thịt gần gũi một lát.
Hắn sợ nhà họ Tần chịu nhận cái món nợ .
Liền yên tâm giao cho Tần Thiếu Bạch.
Vừa lên thuyền, Triệu Càn liền lập tức lệnh cho tiểu tư lấy chăn giao cho Tần Thiếu Bạch.
Bảo quấn chăn cho nàng , mới cùng Hoắc Vân Đình tới.
"Tần tiểu thư đang ở thuyền yên , đột nhiên rơi xuống nước?"
Tần Diêu Dao , lập tức lóc nhào về phía Triệu Càn.
Triệu Càn ghét bỏ mà tránh .
"Điện hạ, Điện hạ thể chủ cho ?"
"Tần tiểu thư lời cứ thẳng."
Tần Diêu Dao dám là Thiên Phóng đẩy xuống nước, chỉ đành hắt hết nước bẩn lên Giang Đường.
"Vừa Giang tiểu thư dẫn Hoàng Thái Tôn ở đuôi thuyền hóng gió, bụng nhắc nhở nàng gió lớn sẽ khiến đứa trẻ cảm lạnh, ai ngờ Giang tiểu thư xong liền nổi giận, cùng cãi vã, trong lúc tranh chấp liền đẩy xuống."
"Không , là trong lúc tranh chấp cẩn thận ngã xuống nước, Giang tiểu thư đẩy."
Lời Tần Diêu Dao dứt, mặt các nam khách thuyền đều mang vẻ đầy hàm ý.
Trong lúc chuyện, thuyền du ngoạn của nữ khách phía đối diện cũng cập bến.
Thiên Phóng trực tiếp hướng về phía mà hô lớn: "Phụ , nàng dối!"
"Bởi vì nàng rõ ràng thấy là đẩy nàng xuống nước, mà còn cố ý hắt hết nước bẩn lên cô cô!"
Triệu Càn cau mày: "Phóng nhi, vì con đẩy nàng xuống nước?"
Gặp gỡ lâu, Triệu Càn cũng tính cách của Thiên Phóng.
Tuy nghịch ngợm đôi chút, nhưng tuyệt đối là đứa trẻ phân biệt trái.
Thiên Phóng mặt , trực tiếp giải thích.
"Vừa cùng cô cô Nam Tinh ở đuôi thuyền trò chuyện, lén lút vòng từ phía đến, nhân lúc cô cô đề phòng mà đẩy nàng xuống nước, may mà phản ứng nhanh, một tay kéo cô cô ."
"Lúc đó vội sợ, tưởng là thích khách, liền giữ sức mà vỗ một chưởng lưng nàng , nếu tin, thể để ma ma kiểm tra một chút liền là dấu tay của ai."
Tần Diêu Dao , sắc mặt lập tức tái mét.
Nỗi sợ hãi khi rơi xuống nước, thêm sặc nước, cùng với lưng đau rát, hầu như đau đến mức nàng sắp đổ mồ hôi.
Liền vội vàng lắc đầu: "Điện hạ, , lúc đó rõ là ai đẩy, nhưng quả thật là cãi vài câu với Giang tiểu thư."
Nói xong, liền 'ưm ưm' nức nở.
Nam Tinh thấy nàng kẻ ác tố cáo , cứ mãi hắt nước bẩn lên cô cô.
Cho dù thể chứng minh gì, cũng khó tránh khỏi sẽ gây sự bàn tán.
Liền chủ động : "Điện hạ, thể chứng minh, lúc đó cũng ở cùng, và cũng rõ ràng thấy là nàng đột nhiên xông tới nhào chúng , đó cô cô từng với nàng nửa chữ."
Giang Đường một bên, cảnh náo nhiệt ở đây vẫn luôn nhạt .
Nàng cũng hiệu cho Hoắc Vân Đình cần mặt, tránh để khác nàng ỷ Hoắc Vân Đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-135-roi-xuong-nuoc.html.]
Chỉ nhạt : "Tần tiểu thư là vì cùng cãi vã, mới khác đẩy xuống nước."
"Vừa khéo hôm nay thuyền của chúng đầy , nếu tranh cãi, há ai thấy ?"
Nói xong, nàng liền mỉm khoang thuyền: "Không chư vị ai thấy Tần tiểu thư và tranh cãi ?"
Những trong thuyền lúc sớm hiểu là chuyện gì.
Vẫn gặp Triệu Càn, giờ đây đang về phía , chẳng là cơ hội nhất ?
Triệu Càn xem trọng Tướng quân và nhà họ Giang như , kẻ ngốc cũng chọn thế nào.
Quan trọng hơn, các nàng rõ ràng thấy rõ ràng, quả thật là Tần Diêu Dao lén lút trốn đến đuôi thuyền.
Muốn nhân cơ hội đẩy Giang Đường xuống nước.
Nghĩ đến đây, đều lũ lượt đến mạn thuyền.
"Khải bẩm Điện hạ, tiểu nữ tận mắt thấy, là Tần tiểu thư nhân lúc ba ở đuôi thuyền ngắm cảnh đề phòng, đột nhiên từ phía tiến lên đẩy Giang tiểu thư."
"Phải đó, tiểu nữ cũng tận mắt thấy, hơn nữa Giang tiểu thư từ đầu đến cuối đều một lời nào, thể cãi vã ."
Thấy đều lũ lượt về phe, Tần Diêu Dao run rẩy ngừng.
Thật sự thể hiểu nổi đột nhiên đều đổi?
Chẳng lẽ nhà họ Tần còn bằng một nhà họ Giang ?
"Ca ca, lạnh quá, về nhà."
Tần Thiếu Bạch mím môi, cũng xem như hiểu rõ chuyện là thế nào.
Không ngờ hồ đồ đến , nảy sinh tâm địa độc ác đến thế.
mặt nhiều như , Tần Thiếu Bạch chỉ thể chọn cách cố gắng giữ thể diện cho nhà họ Tần: "Điện hạ, chuyện hôm nay thật xin , đợi trở về nhất định sẽ bẩm báo rõ ràng với gia phụ, đích đến tạ tội."
Triệu Càn khỏi sang với ánh mắt lạnh lùng, đó thu ánh mắt.
"Dù nữa, hôm nay Tần cô nương suýt chút nữa xảy chuyện ở chỗ , đều do tiếp đãi chu đáo, tạ tội thì cần."
"Thế nhưng, Tần tiểu thư còn thiếu Giang cô nương một lời xin ?"
Lời Triệu Càn nhanh chậm, nhưng từng chữ gõ đầu nhà họ Tần.
Tần Diêu Dao cắn chặt đôi môi tái nhợt, hướng về Giang Đường nặn vài chữ: "Giang cô nương, xin ."
Nói xong, Tần Diêu Dao liền cúi đầu giục giã Tần Thiếu Bạch rời .
"Khoan "
Hai mới dậy, liền Hoắc Vân Đình chặn .
Hoắc Vân Đình lạnh lùng liếc hai : "Vừa nhờ nhị thiếu gia nhà họ Vương xuống nước cứu Tần cô nương, ân tình các ngươi ghi nhớ cho kỹ."
Nhị thiếu gia nhà họ Vương nhân tiện hướng về Triệu Càn và Hoắc Vân Đình vái chào: "Điện hạ, Tướng quân, hai điều , vẫn luôn thầm ái mộ Tần tiểu thư, bởi khi thấy Tần tiểu thư rơi xuống nước liền liều nhảy xuống cứu, là đường đột ."
Hai , lập tức cảm thấy m.á.u như đông .
Vừa chỉ lo trốn , quên mất kẻ vô .
Vốn dĩ nhị thiếu gia nhà họ Vương quả thật phái đến nhà họ Tần cầu , chỉ là lúc đó Tần Diêu Dao để mắt tới.
Giờ đây chuyện , e rằng chỉ thể gả cho mà thôi.
Chỉ là điều Tần Thiếu Bạch ngờ tới là, Hoắc Vân Đình phá lệ nhắc đến chuyện , bình thường tuyệt đối sẽ tham gia những chuyện như .
Xem , chuyện Tần Diêu Dao suýt chút nữa hại Giang Đường , khiến Hoắc Vân Đình nổi giận với nhà họ Tần.
Về , e rằng nhà họ Tần cũng chẳng còn ngày lành nào nữa.
Nghĩ đến lời thề độc mà thề với Hoắc Vân Đình ở Tây Bắc đây, Tần Thiếu Bạch lúc cũng còn mặt mũi gặp nữa.
Hắn chỉ với Vương nhị thiếu gia một câu: "Qua hai ngày nhất định sẽ đích đến nhà họ Vương tạ ơn."
Nói xong, liền dìu đỡ Tần Diêu Dao thất thểu chạy lên bờ.
---