Giữa  với  luôn tồn tại một loại từ trường. Đường Thư Nghi cảm thấy từ trường giữa nàng và Tạ Diệc Hoa vô cùng hài hòa. Mới gặp  đầu mà  cảm thấy  thiết,  trò chuyện liền thấy tâm đầu ý hợp.
 
Bước  chính sảnh, hai  trò chuyện về cuộc sống gia đình thường nhật. Đầu tiên là về sức khỏe của Đường Quốc Công. Cụ ông năm nay  sáu mươi lăm tuổi, nhưng  thể vô cùng tráng kiện. Sau đó, họ chuyển sang chuyện của nhị lão gia Đường Quốc phủ, tức là    của Đường Thư Bạch – Đường Thư Kiệt.
 
Hôn sự của Đường Thư Kiệt khác hẳn với cuộc liên hôn của Đường Thư Bạch. Thê tử của  là biểu  bên nhà  ruột, hai   xem như thanh mai trúc mã lớn lên cùng , tình cảm tự nhiên  đỗi thắm thiết.
 
Chỉ  điều, ở thời cổ đại , nam nhân tam thê tứ  là chuyện thường tình. Dù Đường Thư Kiệt  cưới biểu  thanh mai trúc mã,  vẫn nạp thêm vài vị  thất  phủ.  vị biểu  phu nhân   dành tình cảm quá sâu đậm cho ,  thể chịu nổi cảnh   mật với nữ tử khác, đ.â.m  ngày ngày  ầm ĩ  thôi.
 
"Nhị   cũng sắp đến tuổi  tổ mẫu , cớ  còn   thấu? Phu quân là nam nhi,   chỉ  mỗi  nàng  là nữ nhân ?" Đại phu nhân thở dài .
 
Đường Thư Nghi thở dài: "Nhị ca cũng , tuổi   còn nhỏ,  chẳng  giữ chút thể diện nào."
 
Đường đại phu nhân   nhắc đến chuyện của bọn họ, xua tay : "Hai  họ náo loạn gần hai mươi năm nay, e rằng cũng chẳng thể gây  chuyện lớn gì." Nói , nàng đến gần Đường Thư Nghi, hạ giọng xuống một chút  hỏi: "Vì  Ngọc Thần  từ hôn với vị nhị tiểu thư Ngô gia  ?"
 
Theo nàng thấy, nếu   lý do đặc biệt, từ bỏ mối hôn sự  chẳng  ho gì. Tiêu Ngọc Thần   sẽ  theo con đường thi cử, mà ngoại công của Ngô Tĩnh Vân là bậc đại nho, tuy  khuất núi, nhưng cả vị cữu cữu của nàng  đều là những  học thức uyên thâm, tất sẽ  trợ giúp  nhỏ cho đường thi cử của Tiêu Ngọc Thần.
 
Đường Thư Nghi  trả lời ngay lập tức, đang suy nghĩ xem nên  như thế nào. Nàng  hứa với Ngô gia sẽ  tiết lộ chuyện ở Sùng Quang tự  ngoài, nhưng nàng cũng   lừa gạt Đường đại phu nhân.
 
"Chẳng lẽ thật sự giống như lời đồn bên ngoài, bát tự của Ngô nhị tiểu thư  ?" Đường đại phu nhân thấy nàng trầm mặc,  hỏi.
 
"Không ," Đường Thư Nghi  ngờ việc bát tự của Ngô nhị tiểu thư    đồn thổi nhanh đến , tốc độ quả là kinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-125.html.]
 
"Nguyên nhân cụ thể   thể tiết lộ ." Nàng  nhỏ giọng .
Phạm Khắc Hiếu
 
Đường đại phu nhân lộ  vẻ thấu hiểu  chuyện, nàng từ nhỏ  sống trong hào môn nội trạch thời cổ đại,   tông phụ của phủ Đường Quốc Công nhiều năm như , ở một  phương diện, kiến thức uyên thâm hơn Đường Thư Nghi — một  từ thế kỷ  xuyên đến —  nhiều.
 
Nàng : "Vốn dĩ  còn   ngóng một chút từ chỗ , về Tam cô nương của Ngô gia."
 
"Ngô Tĩnh Nhã ?" Đường Thư Nghi hỏi.
 
Đường đại phu nhân gật đầu,   thở dài: "Đều là  nhà ,  cũng  sợ   chê, đứa cháu trai bên nhà  đẻ của , năm ngoái  dẫn một con ngựa gầy Dương Châu [1] từ bên ngoài về nhà. Lúc đầu đại tẩu của  cũng  quá để ý, ai ngờ mấy ngày  đại phu bắt mạch, con bé  hoài thai ba tháng,    khiến   tức c.h.ế.t  cơ chứ?"
 
[1]
 
[1] ý chỉ nữ nô lệ bán  mặc  dày vò,  thất xuất  thấp hèn.
 
"Vậy... đây là  giữ  cốt nhục đó ?" Đường Thư Nghi hỏi.
 
Nam nhân cổ đại mặc dù  thể tam thê tứ , nhưng bình thường  khi thành hôn sẽ  nạp , nhiều nhất chỉ thu vài thông phòng. Trước khi thành hôn mà để thông phòng mang thai, càng là việc đại kỵ. Chỉ cần   là loại gia đình bán nữ nhi, cơ hồ đều sẽ  gả nữ nhi nhà  cho nam tử  hài tử  khi thành hôn. Thật sự là quá vô phép tắc.
 
Nhà bình thường, gặp  loại chuyện , đều dùng t.h.u.ố.c để bỏ hài tử  . Bây giờ đại tẩu nhắc đến chuyện   mặt nàng, phỏng chừng Tạ gia  giữ hài tử  .