Triều Đại Càn cứ mười ngày sẽ cử hành đại triều một , ngày mai chính là ngày thượng triều. Lại bộ thị lang Ngô Quốc Lương tỉnh dậy  giờ Dần, tiểu  Hồ thị đang hầu hạ y mặc triều phục.
 
"Phái  đến Trương phủ, gọi Tĩnh Vân về ngay, con bé  thể ở lì bên đó mãi ." Ngô Quốc Lương phân phó Hồ thị. Hiện tại, trọng sự nội trạch tạm thời do bà  quản lý.
 
Hồ thị cung kính đáp lời, Ngô Quốc Lương thì nặng nề thở dài một . Đêm qua y gần như chẳng chợp mắt, trong đầu chỉ luẩn quẩn cách giải quyết việc sắp xảy .
 
Phương sơn trưởng  Tiêu Ngọc Thần "đức hạnh  khiếm khuyết", hẳn là  liên can đến Ngô Tĩnh Vân.  Ngô Tĩnh Vân đang ở Trương phủ, y   chứng cứ, cũng   cách nào điều tra,   để giải thích thỏa đáng với Vĩnh Ninh Hầu phu nhân đây?
 
Y vẫn nghĩ rằng Hầu phu nhân   cũng sẽ như  , nhận chút lễ vật bồi thường  bỏ qua. Song rõ ràng  , Hầu phu nhân  nghiêm túc và dứt khoát hơn nhiều.
 
Mặt mày ủ ê bước  khỏi viện của Hồ thị, y  kiệu thẳng tiến đến triều. Vừa trông thấy Đường Quốc Công  ngoài Càn Thanh Cung, y liền nở nụ , bước nhanh qua, cúi sâu  hành lễ: "Quốc Công gia."
 
Đường Quốc Công  rõ dụng ý của y khi chủ động bái kiến, nhưng vẫn   vẻ   gì, chỉ nhàn nhạt đáp: "Ngô đại nhân."
 
"Không dám,  dám." Ngô Quốc Lương  khom  hành lễ, dẫu là ngày thường y cũng  dám thụ lễ của Đường Quốc Công, huống hồ là lúc .
 
Đường Quốc Công cúi đầu chỉnh  tay áo, hiển nhiên   ý định tiếp chuyện với Ngô Quốc Lương. Ngô Quốc Lương từ sắc mặt của ông  cũng  đoán  , Đường Quốc Công   chuyện  xảy  ở thư viện Thượng Lâm  . Y  mở lời nhờ vả Đường Quốc Công giúp đỡ, nhưng  sợ nếu  đó ông    ,  khi y cầu tình xong mới vỡ lẽ,  trút giận lên đầu y.
 
Cân nhắc ngôn từ một hồi, Ngô Quốc Lương hạ giọng  với Đường Quốc Công: "Chuyện tiểu nữ từ hôn với Tiêu thế tử, thật lòng lấy  tiếc cho hai nhà."
 
"Mối hôn sự  vốn dĩ là hai nhà  kết Tần Tấn chi hảo, song hai hài tử  chẳng hợp ý , hủy bỏ cũng là điều ." Đường Quốc Công , thần sắc vẫn bình thản.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-146.html.]
Phạm Khắc Hiếu
"Phải, ." Lưng Ngô Quốc Lương khẽ khom xuống, nở nụ  phụ họa. Y đang định  thêm điều gì, thì cửa cung đột ngột mở , các đại thần bắt đầu bách quan nhập triều. Y vội vàng hành lễ với Đường Quốc Công  lui về phía .
 
Khi thượng triều, các triều thần dựa theo phẩm cấp lớn nhỏ, tất nhiên đều coi trọng vị trí , phẩm cấp càng cao thì   ở hàng đầu. Đường Quốc Công là siêu phẩm Quốc Công, vị trí đương nhiên là gần nhất. Còn Ngô Quốc Lương chỉ là quan tứ phẩm, vị trí ở giữa, gần về phía .
 
Sau khi  triều, các đại thần bắt đầu dâng tấu sớ. Ngô Quốc Lương  tại vị trí của , trong lòng  ngừng tính toán   nên  như thế nào, tâm tư    đặt  triều đường, chỉ cố gắng lắng , phòng ngừa  gì sơ suất.
 
Lúc , y đột nhiên  thấy   lớn tiếng hô: "Hoàng thượng, thần  việc  khởi tấu! Lại bộ thị lang Ngô Quốc Lương dung túng nữ quyến trong nhà cho vay nặng lãi!"
 
Đầu óc Ngô Quốc Lương chấn động,  như sấm rền bên tai, vội vàng chạy lên phía , quỳ mạnh xuống đất : "Hoàng thượng, thần  hàm oan!"
 
"Ngô đại nhân, bổn quan tuyệt đối  oan uổng ngươi." Ngự sử đại phu Lê Nguyên Trung : "Tháng Chín năm nay, phu nhân của ngươi  cho một  tên Trịnh Thực mượn một trăm năm mươi lượng bạc, tan triều bổn quan sẽ triệu  đó đến đối chất với ngươi."
 
"Chuyện ....."
 
Ngô Quốc Lương đột nhiên đưa mắt  về phía Đường Quốc Công, y lập tức hiểu , Lê Nguyên Trung   quan hệ thâm sâu với Đường Quốc Công. Y dám chắc chắn Đường Quốc Công  ngầm giật dây Lê Nguyên Trung vạch tội y.
 
Sớm    Đường Quốc Công là một lão hồ ly xảo quyệt, hôm nay y mới  tận mắt chứng kiến. Vừa nãy bên ngoài Càn Thanh Cung, y còn cúi đầu bái kiến Đường Quốc Công, lúc  ông  còn khách khí  chuyện với y, nào ngờ  nọ  sớm tính kế y .
 
Đường Quốc Công cảm nhận  ánh mắt của Ngô Quốc Lương, nhưng   như  hề  , vẫn  thẳng tắp tại chỗ, mắt  thẳng về phía ,  thèm liếc  Ngô Quốc Lương dù chỉ một cái.
 
"Ngô Quốc Lương, những lời Lê ái khanh  là sự thật ?" Lúc , giọng  uy nghiêm của Hoàng đế truyền đến từ  cao. Ngô Quốc Lương  ướt đẫm mồ hôi lạnh. Y ấp úng: "Thần... thần   rõ."