Chỉ một câu "chờ Ngô đại nhân đến  trình bày" của Đường Thư Nghi khiến bàn tay đang đặt  đầu gối của Trương lão phu nhân siết chặt thành nắm đấm. Xem  chuyến viếng thăm hôm nay của Hầu phu nhân quả thực  hề  ý . Bà đang toan tính xem nên xử lý  việc  ,   Đường Thư Nghi hỏi: "Ngô nhị tiểu thư hiện đang ở trong phủ chăng?"
 
Trương lão phu nhân nặn  một nụ  cứng nhắc: "Có, dạo  con bé vẫn luôn tá túc trong phủ. Nó vốn là đứa thiếu thốn tình mẫu  từ bé, may mà  lão bà tử  chỉ dạy thêm nhiều điều."
 
Đường Thư Nghi rũ mắt  tay , chậm rãi : "Quả thực nên dạy dỗ nghiêm khắc hơn."
 
Lông mày Trương lão phu nhân nhíu chặt , trầm giọng hỏi: "Tĩnh Vân  gây  chuyện gì nữa chăng?"
 
Đường Thư Nghi  đáp lời bà, chỉ : "Lão phu nhân mời Ngô nhị tiểu thư  đây . Có chuyện, chúng  cần  trực tiếp mặt đối mặt."
 
Trương lão phu nhân trầm ngâm một lát, đoạn bảo ma ma  cận  mời Ngô Tĩnh Vân đến,  đó  sang Đường Thư Nghi: "Hầu phu nhân, ngươi  chuyện gì cứ  thẳng ."
 
Trương lão phu nhân tiếp tục truy hỏi, Đường Thư Nghi cũng  còn giấu giếm, liền thuật   chuyện ở thư viện Thượng Lâm,  : "Lão phu nhân, Phương sơn trưởng  quan hệ mật thiết với quý phủ, điều  ai nấy đều rõ. Chính miệng ông  đòi công bằng cho Ngô nhị tiểu thư,  còn công khai  nhi tử  đức hạnh khuyết thiếu, nếu bảo nguyên cớ  bắt nguồn từ Trương phủ , e rằng  một ai tin nổi."
 
Đôi bàn tay hằn vết đồi mồi của Trương lão phu nhân, dù cố siết chặt   vẫn run rẩy  thôi. Chứng tỏ cơn thịnh nộ trong lòng bà  hề nhỏ. Lão nhân  ngoài lục tuần, mái tóc hoa râm, tức giận đến độ , khiến Đường Thư Nghi cũng  chút  đành lòng.
 
Nàng : "Lão phu nhân, giữa  và  chồng   giao tình nhiều năm, đối với   tất nhiên  dám  gì. Hôm nay  đến, chỉ  hỏi Ngô nhị tiểu thư một câu, rằng cơn giận trong lòng nàng , rốt cuộc   cách nào mới  thể tiêu tán."
 
Trương lão phu nhân thở dài một , bình tĩnh  cảm xúc của : "Hầu phu nhân, cứ hỏi rõ  chuyện   tính tiếp. Nếu quả thật nguyên cớ xuất phát từ nhà ,  nhất định sẽ trao cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng."
 
"Hảo." Đường Thư Nghi đáp.
 
Kỳ thực, hôm nay nàng  chinh đến đây,   chỉ vì một lời giải thích xuông, mà là  giải quyết triệt để vấn đề .
 
Lúc , rèm cửa mở , Ngô Tĩnh Vân bước . Nàng  rõ ràng gầy hơn   nhiều, cả  mang theo  thở u sầu. Nàng  hành lễ với Trương lão phu nhân ,  đó cúi  với Đường Thư Nghi, khẽ : "Hầu phu nhân bình an."
 
Đường Thư Nghi ừm một tiếng coi như đáp lời, Ngô Tĩnh Vân     thấy Tiêu Ngọc Thần, bàn tay nắm chặt chiếc khăn tay khẽ siết.
 
Lúc , Trương phu nhân mở miệng kể  chuyện Phương sơn trưởng  Tiêu Ngọc Thần đức hạnh khuyết thiếu một ,  đó hỏi Ngô Tĩnh Vân: "Có  ngươi   ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-148.html.]
Ngô Tĩnh Vân  xong sững sờ một lúc, bộ dáng như   chuyện gì đang xảy .  lúc  tiếng của ma ma từ bên ngoài vọng : "Ngũ công tử, lão phu nhân đang  khách,   thể  trong."
 
Sau đó một giọng  nam tử trẻ tuổi vang lên: "Ta , là Vĩnh Ninh Hầu phu nhân đúng ? Chuyện  kẻ nào  kẻ đó chịu, Hầu phu nhân  hỏi tội, cứ việc tìm đến !"
 
"Ai da, Ngũ công tử, ngài đừng  loạn thêm nữa."
 
"Ngươi tránh !"
 
Phạm Khắc Hiếu
Sau đó rèm cửa soạt một tiếng  đẩy , một nam tử tầm mười tám, mười chín tuổi bước , hành lễ với Trương lão phu nhân,  đó   sang đối mặt với Đường Thư Nghi, tức giận đùng đùng : "Hầu phu nhân, Tiểu thế tử  đính hôn cùng biểu  ,  dám lén lút nuôi ngoại thất bên ngoài, nếu   đức hạnh khuyết thiếu, thì còn là gì nữa?"
 
Vừa ,    duỗi tay chỉ  Tiêu Ngọc Thần: "Chuyện là do  ,  là do  giấu, các  đưa   nơi khác, thu thập  thứ gọn gàng sạch sẽ, liền coi như  chuyện  từng xảy  ?"
 
"Trương ngũ công tử," Tiêu Ngọc Thần đột nhiên  lên, ánh mắt phẫn nộ  thẳng Trương ngũ công tử : "Mẫu  , là  mà ngươi  thể dùng loại giọng điệu vô lễ  để  chuyện ư?"
 
Trương ngũ công tử nghẹn họng, thái độ   của   quả thực  chút  đúng mực,   hành động quân tử.  nếu   Hầu phủ bọn họ bắt nạt  quá đáng,   cũng sẽ  vô lễ như . Hắn  đáp : "Tiêu Ngọc Thần, ngươi...."
 
"Tiểu Ngũ, ngươi câm miệng!" Trương lão phu nhân tức giận quát mắng.
 
"Tổ mẫu...."
 
"Lão phu nhân, Ngô đại nhân đến ." Giọng  của ma ma từ bên ngoài truyền .
 
"Cho ." Trương lão phu nhân .
 
Rèm cửa   mở , Ngô Quốc Lương bước . Ông  quan sát tình hình trong phòng, hành lễ với Trương lão phu nhân và Đường Thư Nghi. Trương lão phu nhân bảo ông   xuống, đang định mở miệng  gì đó, thì lúc  Đường Thư Nghi  lên tiếng.
 
"Ngô đại nhân cũng  đến, để   vài câu ." Đường Thư Nghi  dậy, ánh mắt dời về phía Ngô Tĩnh Vân: "Nói  thì   , cơn hận Ngô nhị tiểu thư dành cho Ngọc Thần nhà  vẫn  hề nguôi ngoai. Hôm nay  mang  đến, là để cho ngươi  đường hoàng trút giận."
 
"Ngọc Thần, ngươi đến đây." Đường Thư Nghi  về phía Tiêu Ngọc Thần.