Tiêu Ngọc Thần liếc  Ngô Tĩnh Vân, trong mắt tràn đầy chán ghét. Hắn thật sự phiền chán vị Ngô nhị tiểu thư , hết   tới  khác, dây dưa  dứt, chẳng lẽ nàng  cho rằng  là bùn nhão, mặc  nặn ?
 
Hắn căng chặt mặt  đến bên  Đường Thư Nghi, lúc   chỉ còn cách Ngô Tĩnh Vân vài bước chân.
 
Đường Thư Nghi     vui, nhưng nàng  quan tâm. Nàng  về phía Ngô Tĩnh Vân : "Ngô nhị tiểu thư, trong lòng ngươi hằn học với Ngọc Thần, hôm nay  sẽ để ngươi trút giận."
 
Nói xong, nàng rút từ trong ống tay áo  một thanh đoản kiếm dài gần nửa thước. Hai tay nàng dùng lực rút kiếm  khỏi vỏ, trong chớp mắt, một luồng hàn quang sắc lạnh chợt lóe lên.
 
"Hầu phu nhân!"
 
"Hầu phu nhân!"
 
Trương lão phu nhân và Ngô Quốc Lương  thấy nàng rút đoản kiếm , kinh ngạc đến nỗi thốt lên một tiếng. Đường Thư Nghi xua tay về phía bọn họ,  đó tiến lên hai bước, nắm lấy tay Ngô Tĩnh Vân, nhét thanh đoản kiếm  tay nàng ,  thẳng  mắt nàng , giọng điệu vô cùng nghiêm túc:
 
"Ngươi cảm thấy Ngọc Thần  chuyện   với ngươi, cô phụ ngươi, ngươi hận . Bây giờ  cho ngươi một cơ hội để  tay trả thù. Trước mặt ngoại tổ mẫu và phụ  của ngươi, Đường Thư Nghi   lời giữ lời, hôm nay chỉ cần ngươi  lấy mạng của Ngọc Thần, cho dù ngươi     trọng thương,  cũng tuyệt đối  truy cứu. Song, từ nay về , ngươi  thể mang tâm tư hại  cùng Hầu phủ  nữa, ngươi thấy ?"
 
"Mẫu !" Tiêu Ngọc Thần phẫn nộ thốt lên. Hắn tự hỏi bản   hề   với Ngô Tĩnh Vân, dựa   mà nàng   thể tùy tiện đòi đoạn mạng ?
 
"Câm miệng." Đường Thư Nghi lạnh giọng quát. Cho dù những chuyện    với Ngô Tĩnh Vân ở tiền kiếp, kiếp  đều  xảy .  việc  che giấu Liễu Bích Cầm, lén lút nuôi dưỡng nàng  trong ngõ Mai Hoa,  là một trọng tội đáng  trừng phạt .
 
Trước đó, việc bắt  quỳ trong từ đường chỉ là một cách để che tai  mắt, tránh  khác nghi ngờ  điều tra đến  phận của Liễu Bích Cầm.
 
Lương gia  mới tố cáo Tiêu Ngọc Thần chứa chấp nữ quyến tội thần,  đó    đ.á.n.h đến nỗi  thể rời giường. Chỉ cần tùy tiện suy đoán cũng đủ    chuyện gì xảy .
Phạm Khắc Hiếu
 
Mà hôm nay, nhân cơ hội , nàng   cảm nhận triệt để hậu quả do chính tai họa mà  gây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-149.html.]
 
Còn về phần để Ngô Tĩnh Vân trút nỗi uất hận, cứ xem như là một cái cớ chính đáng .
 
Kéo Tiêu Ngọc Thần đến  mặt Ngô Tĩnh Vân, nàng trầm giọng : "Ngô nhị tiểu thư,  ngươi  tìm đây . Động thủ ."
 
Tiêu Ngọc Thần siết chặt nắm đấm, trừng mắt  Ngô Tĩnh Vân. Hắn   hiểu  cách  của mẫu , cũng như khó lòng thấu hiểu tại  Ngô Tĩnh Vân  căm hận  sâu sắc đến .
 
Ngô Tĩnh Vân niết chặt đoản kiếm trong tay. Nhìn dung mạo như ngọc  mặt, ánh mắt nàng dần mờ  vì nước mắt. Kiếp , nàng vô tình thấy  tại một buổi yến hội,  khắc sâu bóng hình  trong tim, để  chuốc lấy những năm tháng khuất nhục và uất ức triền miên.
 
Nghĩ đến tất cả  chuyện cũ, nàng thật sự  đ.â.m  vài nhát, nhưng đoản kiếm trong tay  nặng tựa ngàn cân, chẳng cách nào nhấc lên nổi.
 
 lúc , Tiêu Ngọc Thần cất lời,  : "Ngô nhị tiểu thư, hôn sự giữa  và ngươi vốn là mệnh lệnh của cha , lời ước hẹn của mai mối. Lễ tiết nên , Hầu phủ   từng thiếu sót, tiết lễ các loại  cũng đích  đưa đến tận phủ. Ta tự hỏi  luôn đối đãi lễ phép với  nhà ngươi. Ta  hiểu, ngươi vì cớ gì  hận  đến , năm  bảy lượt tính kế ?"
 
Ngô Tĩnh Vân siết chặt đoản đao, lệ rơi đầy mặt, nhưng vẫn câm nín.
 
Tiêu Ngọc Thần  : "Mẫu   , ngươi hận  bởi vì trong lòng    khác.   và Liễu... Liễu gia tiểu thư  thiết, việc  hầu như  bộ Thượng Kinh đều rõ, ngươi cũng  rõ, đúng ? Nếu  chấp nhận đính hôn với , chẳng  là   thể bao dung  ? Lại ,  gì  thế gia chủ mẫu nào vì phu quân  nữ tử khác mà  ầm lên đòi trảm sát?"
 
Đường Thư Nghi chỉ  che mặt.
 
Lời lẽ  quả thực chính đáng theo lẽ thường của cổ nhân, nhưng  thấm đẫm sự bạc bẽo. May mắn  đây là thế gian cũ, nếu là thời hậu thế, e rằng    thiên hạ mắng c.h.ử.i đến mức  còn chút mặt mũi nào.
 
Lúc , Tiêu Ngọc Thần giơ tay về phía Trương ngũ công tử bên cạnh, chế giễu : "Đừng  đến  khác, biểu ca của ngươi – Trương ngũ công tử, trong lòng   chẳng  cũng  ngươi,  đính hôn với nữ tử khác đó ? Vị hôn thê của    bao giờ  đưa   chỗ c.h.ế.t ? Có bao giờ  hủy hoại cả Trương gia ?"
 
Nói đến cuối cùng, hai mắt Tiêu Ngọc Thần đỏ bừng vì phẫn nộ. Tại    xui xẻo đến mức đính hôn với một nữ tử như !