Vĩnh Ninh Hầu phủ rơi  trạng thái yên tĩnh, ngõ Mai Hoa bên    Triệu quản gia thu xếp  chuyện  thỏa. Liễu Bích Cầm   đến thôn trang Tây Sơn nên  sức giãy giụa,  ầm ĩ một trận, nhưng Triệu quản gia nhanh chóng lệnh cho bà tử và nha  bịt miệng, đẩy nàng  lên xe ngựa. Thừa lúc còn  tới giờ giới nghiêm, họ  âm thầm rời khỏi thành, chạy thẳng tới Tây Sơn.
 
Hậu viện Ngô gia, chỉ cách Vĩnh Ninh Hầu phủ vài con phố, lúc   trở nên xôn xao, bởi Ngô nhị tiểu thư Ngô Tĩnh Vân,  hôn mê suốt hai ngày,  tỉnh . Sự việc  khiến đám nha , bà tử trong viện nàng  nhất thời hoảng loạn.
 
Trong chủ viện, đương gia phu nhân hiện tại của Ngô gia – Phùng thị  mới chợp mắt thì   nha  cách một tấm rèm thưa khẽ bẩm báo: “Phu nhân,  trong viện nhị tiểu thư tới báo, nhị tiểu thư  tỉnh .”
 
Ngô phu nhân bực bội  bật dậy: “Không  vẫn luôn mê man ? Cớ gì  tỉnh lúc ?” Thật phiền phức!
 
Nha  bên ngoài thấy bà  nổi giận thì cẩn thận đáp: “Nô tỳ  rõ tình hình chi tiết.”
 
Ngô phu nhân bất mãn vén rèm lên: “Thay y phục.”
 
Nha  vội vàng giúp bà   y phục. Ngô phu nhân giữ khuôn mặt lạnh lùng dẫn theo nha , bà tử đến viện Ngô Tĩnh Vân. Vừa bước chân  phòng, bà  lập tức khoác lên vẻ mặt rạng rỡ, tỏ rõ sự từ ái.
 
Đám nha  bà tử bên cạnh bà  cũng  kinh ngạc,  sớm tập mãi thành quen.
 
Vừa bước  phòng ngủ của Ngô Tĩnh Vân, Ngô phu nhân  rơi lệ, ôm nàng  lòng: “Hài tử , con  nương sợ c.h.ế.t khiếp . Hai ngày qua,  thật sự ăn ngủ  yên mà...”
 
Ngô phu nhân  lóc một hồi, đầu óc Ngô Tĩnh Vân vẫn vô cùng hỗn loạn, nàng   rõ tình huống hiện giờ là thế nào.
 
Nàng  nhớ rõ bệnh tình của , t.h.u.ố.c thang châm cứu đều vô hiệu. Khi hấp hối, nàng chỉ kịp nắm lấy tay Tiêu Ngọc Thần, hỏi  rằng liệu  từng dành cho nàng một chút yêu thương nào . Tiêu Ngọc Thần  chẳng đáp, chỉ bảo nàng đừng suy nghĩ nhiều, nàng vĩnh viễn là Vĩnh Ninh Hầu phu nhân.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-17.html.]
Song, nàng  chỉ  mỗi vị trí Hầu phu nhân , nàng còn  cả tình yêu của Tiêu Ngọc Thần, dẫu chỉ là một chút thôi. Thế nhưng trong tim Tiêu Ngọc Thần, chỉ độc  tiện nhân Liễu Bích Cầm . Nhớ  những chuyện  qua, nàng đau thương đến thắt ruột gan, hô hấp cố gắng thế nào cũng  thông suốt,   đó   mất  tri giác.
 
 rốt cuộc chuyện  mắt là thế nào? Tại  nàng  xuất hiện ở phòng ngủ của   khi xuất giá? Hơn nữa, nàng và Phùng thị  sớm trở mặt thành thù, cớ gì ả vẫn còn giả vờ là từ mẫu  mặt nàng? Chẳng lẽ nàng đang mơ?
 
Ngô Tĩnh Vân hoảng loạn, vô thố chớp mắt, quyết định im lặng xem biến hóa.
 
Ngô phu nhân ôm   lóc một lúc,  căn dặn nha  bà tử chăm sóc nàng  chu đáo. Bà   dùng khăn lau nước mắt,  nắm tay Ngô Tĩnh Vân từ ái : “Phụ  con hai ngày nay bận rộn công vụ,  nhọc lòng vì chuyện của con nên mấy đêm liền  chợp mắt,  dùng một chút d.ư.ợ.c an thần nên  ngủ say . Sáng mai ông  còn   triều,   kịp báo con  tỉnh, ngày mai hẵng . Con cứ nghỉ ngơi , nếu  cần gì thì cứ sai  tới  với .”
 
Nói xong, bà   tiếp tục : “Đứa con    chịu khổ .”
 
Ngô Tĩnh Vân rũ mắt, giấu  vẻ lạnh lẽo trong đáy mắt. Nàng thừa ,     thì cũng chỉ là Ngô phu nhân   nàng tiếp xúc nhiều với phụ  mà thôi. Đây chính là thủ đoạn cũ rích của ả.
 
Đã lâu  thấy Ngô phu nhân diễn kịch. Bây giờ thấy ả   xướng  múa, quả thật  thú vị. Ngô Tĩnh Vân nghiêng đầu dựa  thành giường, hứng thú xem ả biểu diễn. Ngô phu nhân thấy sự quan tâm của    đáp  thì nhíu mày, rũ mi. Bà  cho rằng Ngô Tĩnh Vân mới tỉnh  nên đầu óc còn trì độn. Bà  dặn dò thêm vài câu,  mang vẻ mặt lo lắng rời .
 
Thực chất, bà  cũng chẳng đủ kiên nhẫn để ở đây lâu, diễn kịch liên tục cũng  mệt mỏi.
 
Sau khi Ngô phu nhân rời , Ngô Tĩnh Vân đuổi hết nha  bà tử  ngoài. Nàng   giường, ngước  hoa sen tịnh đế sống động  màn trướng, nước mắt bỗng dưng tuôn trào, khóe môi  nở một nụ  rạng rỡ, xen lẫn chút điên cuồng. Nàng...  sống  !
 
Phạm Khắc Hiếu
Nước mắt nàng rơi xuống là vì mối tình đầy uất hận ở kiếp , nhưng nàng  mỉm  vì ông trời  ban cho nàng cơ hội sống  một  nữa. Kiếp , nàng thề sẽ  bao giờ chịu đựng nỗi bi phẫn như thuở xưa. Thế nhưng, khi ý niệm Tiêu Ngọc Thần lướt qua, trái tim nàng vẫn nhói đau khôn tả. Làm   thể  đau , dù gì nàng cũng  yêu  nhiều năm như , nhưng  kèm với yêu, còn là hận thấu xương!
 
Kể từ khi khai mở tình ái, nàng   đem lòng yêu Tiêu Ngọc Thần.  thuở , Tiêu Ngọc Thần và Liễu Bích Cầm  là thanh mai trúc mã,   đều đồn đoán rằng chờ đợi cả hai  tuổi cập kê sẽ kết duyên trăm năm. Khi đó, nàng  chỉ đành chôn chặt tâm tư nơi đáy lòng, âm thầm chịu đựng nỗi bi ai.