Viết xong, nàng cho thư  phong bao,  đó đưa cho Triệu quản gia, bảo  lập tức gửi đến cho Lý Cảnh Tập, chỉ e nếu chậm trễ, đứa trẻ  sẽ   chuyện hồ đồ.
 
Triệu quản gia cầm lấy thư  rời , Đường Thư Nghi bảo   dọn cơm,  chờ Tiêu Ngọc Minh hồi phủ nữa.    xuống bàn ăn, Thạch Mặc, tùy tùng  cận của Tiêu Ngọc Minh đến. Sau khi hành lễ với Đường Thư Nghi,  bẩm báo: "Hôm nay Nhị công tử và Tề nhị công tử đến phủ Nghiêm Ngũ công tử uống rượu. Vì uống quá say nên Nghiêm Ngũ công tử giữ Nhị công tử  nghỉ ngơi."
 
Đường Thư Nghi   , cúi đầu im lặng nhấp một ngụm canh nóng,  đó cất lời: "Sao ba  bọn họ  đến phủ Nam Lăng bá uống rượu?"
 
"Nghiêm Ngũ công tử nhận  một con ngựa , vô cùng vui mừng, ba  họ liền uống chút rượu vui vẻ." Thạch Mặc .
 
Đường Thư Nghi "Ừm" một tiếng: "Nhận  ngựa gì?"
 
Thạch Mặc: "Chiến mã Tái ngoại?"
 
Đường Thư Nghi: "Màu gì?"
 
Thạch Mặc: "Màu đen."
 
Đường Thư Nghi: "Ngươi tên là gì?"
 
Thạch Mặc: "Mặc Tử."
 
Thạch Mặc trả lời trôi chảy, nhưng càng như , Đường Thư Nghi càng thêm nghi ngờ. Lúc , Thúy Vân mang theo một đĩa thức ăn  . Khi  ngang qua Thạch Mặc thì ngửi thấy mùi son phấn. Đặt thức ăn lên bàn, nàng   đầu  Thạch Mặc : "Thạch Mặc, hôm nay ngươi và công tử  ,     vương mùi son phấn?"
 
Đường Thư Nghi  , ánh mắt lập tức trở nên sắc bén, nàng  Thạch Mặc : "Nói thật, Nhị công tử bây giờ đang ở ?"
 
Thạch Mặc  ánh mắt sắc lạnh của nàng áp chế đến mức  dám ngẩng đầu, đành cúi gằm xuống thưa: "Nhị công tử đang ở... Ở phủ Nam Lăng bá."
 
Đường Thư Nghi hừ lạnh một tiếng,  đầu phân phó Thúy Vân: "Bảo Triệu quản gia đến phủ Nam Lăng bá, đưa Nhị công tử nhà chúng  về phủ."
 
Nghe thấy lời ,  nhanh chóng quỳ rạp xuống. Đường Thư Nghi  hừ lạnh một tiếng: "Người rốt cuộc ở ?"
 
Thạch Mặc run rẩy quỳ  mặt đất. Lúc Nhị công tử bảo  về báo tin, công tử    nhanh nhạy hơn Nghiễn Đài,  về báo tin nhất định sẽ   bại lộ.
 
Để   bại lộ,  cũng  nghĩ đến tất cả những câu hỏi mà Hầu phu nhân  thể hỏi, đồng thời bịa   lý do, còn lặp  lặp  những lời đó nhiều , chỉ sợ quá lo lắng mà  sai.
Phạm Khắc Hiếu
 
Lời   quả thật  sai chút nào, nhưng ngàn vạn   ngờ, cuối cùng   mùi son phấn    bại lộ.
 
"Ngươi còn  giấu diếm nữa ?" Đường Thư Nghi  dậy  tới  mặt Thạch Mặc, cúi đầu   : "Ngươi là tùy tùng của Nhị công tử, Nhị công tử  thì ngươi cũng  lợi, Nhị công tử  , ngươi cũng chẳng  gì. Suy nghĩ cho kỹ, điều gì là lợi, điều gì là hại cho Nhị công tử."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-249.html.]
Thời tiết đầu xuân vẫn còn  lạnh, nhưng  trán Thạch Mặc  chảy đầy mồ hôi. Một lúc ,  run rẩy đáp: "Nhị công tử... Nhị công tử, Tề nhị công tử và Nghiêm ngũ công tử, bây giờ.... bây giờ đang ở Xuân Hương lâu."
 
Nghe thấy ba từ Xuân Hương Lâu, bàn tay Đường Thư Nghi khẽ siết , run rẩy vì giận dữ. Xuân Hương Lâu, thanh lâu  nhất Thượng Kinh phồn hoa.
 
Nàng hít sâu một , giọng  vẫn giữ  bình tĩnh, dặn dò Thúy Trúc: "Cầm áo choàng trùm đầu đến đây, chuẩn  xe ngựa."
 
Nói xong, nàng suy nghĩ một hồi,  : "Đến Tề phủ và phủ Nam Lăng Bá,  với Tề đại nhân và Nam Lăng bá, báo họ  Tề Nhị và Nghiêm Ngũ đang ở Xuân Hương Lâu."
 
Thúy Vân và Thúy Trúc lập tức tuân lệnh, Đường Thư Nghi liếc  Thạch Mặc vẫn đang quỳ  mặt đất, hỏi: "Nhị công tử   từ khi nào?"
 
"Hơn một khắc ." Thạch Mặc đáp.
 
Vào Xuân Hương Lâu, Tiêu Ngọc Minh  bảo  về báo tin, nhưng là báo tin giả.
 
Có lẽ vẫn  bắt đầu, Đường Thư Nghi nghĩ thầm. Thúy Vân mang theo một chiếc áo choàng trùm đầu màu xanh đậm đến. Đường Thư Nghi bảo nàng  mặc  cho nàng,  đó    Tiêu Ngọc Châu dặn dò: "Con ăn cơm  , ăn xong đến thư phòng  sách."
 
Tiêu Ngọc Châu vội vàng gật đầu. Đường Thư Nghi thấy con bé  lời như , trong lòng cũng cảm thấy an ủi đôi chút, nhưng nghĩ đến Nhị nhi tử   yên  ba ngày   ngứa ngáy gây chuyện, cơn nóng giận trong lòng nàng  trào dâng.
 
Lại liếc  Thạch Mặc đang quỳ  mặt đất, nàng  lệnh: "Dẫn đường."
 
Thạch Mặc vội vã  dậy, thận trọng dẫn đường  ngoài. Đường Thư Nghi cùng Thúy Vân, Thúy Trúc theo sát phía . Ngồi lên xe ngựa, chỉ  đầy một khắc, xe ngựa  dừng   cửa Xuân Hương Lâu.
 
Đường Thư Nghi  Thúy Vân đỡ xuống xe, Thạch Mặc vội vàng gõ cửa. Sau một hồi gõ cửa, mới  một tráng đinh độ ngoài hai mươi mở cửa.
 
Hắn   thấy Thạch Mặc  ngay ngưỡng cửa, tuy  từng gặp qua, nhưng  cách ăn mặc của  , liền  là tùy tùng của vị công tử thế gia nào đó. Khuôn mặt vốn lộ vẻ thiếu kiên nhẫn lập tức chuyển sang niềm nở: "Tiểu ca  chuyện gì ?"
 
Thạch Mặc liếc  Đường Thư Nghi,  gọn: "Ta tìm công tử nhà , ngươi tránh đường."
 
Lúc  gã tráng đinh mới nhận  phía  còn  một , áo choàng bọc kín mít, nhưng ngay cả như ,   cũng  thể nhận  đó là một nữ tử.
 
"Cái ... Lâu   quy tắc, nữ quyến  thể...."
 
"Phủ Vĩnh Ninh Hầu." Đường Thư Nghi dứt lời, nhấc chân bước . Thạch Mặc nhanh nhẹn đẩy gã tráng đinh  , dẫn đường cho nàng. Thật   đây  cũng  từng đến đây, nhưng trí nhớ  ,  Tiêu Ngọc Minh  phòng nào.
 
Gã tráng đinh   là  của phủ Vĩnh Ninh Hầu,  dám ngăn cản thêm, vội vã chạy  bẩm báo tú bà. Hắn   chuyện hôm nay Nhị công tử phủ Vĩnh Ninh Hầu, công tử Tề phủ và phủ Nam Lăng Bá cùng đến đây.
 
Hắn  còn cùng vài quý công trong lầu thảo luận,  đây luôn  danh ba vị công tử  ở Thượng Kinh, nhưng vẫn  thấy  thật. Bây giờ mới coi như thấy , còn   chừng   bọn họ sẽ trở thành khách quen. Không ngờ còn  kịp kéo  khách quen về  ,  nhà của các công tử  đích  đến hỏi tội.