Đường Thư Bạch  thấy Tề Lương Sinh gục đầu xuống, vẻ mặt chán chường, trong lòng dâng lên đồng cảm sâu sắc. Thở dài một ,  tự rót cho  một ly rượu, nâng lên chạm  ly rượu  mặt Tề Lương Sinh, trầm giọng : "Tuần Chi, duyên phận giữa ngươi và Thư Nghi vốn  mỏng manh. Giá như ngay từ ban đầu..."
 
Hắn  tiện  tiếp, Tiêu Hoài là   chồng  tồi, một lòng một  với Đường Thư Nghi, chỉ là ai ngờ phu quân nàng  yểu mệnh sớm như ? Hắn  thể  lời bất kính về Tiêu Hoài, cố nhiên cũng  thể  giá như ngay từ đầu Tề Lương Sinh và Đường Thư Nghi  nên duyên thì   mấy.
 
Chỉ  thể , đây là  mệnh vô duyên.
 
Tề Lương Sinh xua tay. Hắn  thói quen, khi tâm tình bất  thì  uống rượu, như   thể giữ  sự tỉnh táo để đối diện với vấn đề. Đường Thư Bạch  thói quen  của , nhưng trong chuyện tình cảm,  vẫn cảm thấy mượn rượu giải sầu là cách  nhất. Không ngờ Tuần Chi vẫn kiên trì như .
 
Ngẩng đầu lên uống cạn ly rượu trong tay, Đường Thư Bạch  : "Dẫu sự việc  thành, nhưng ngươi và Thư Nghi đều  quá tam tuần,  thể vì chuyện  mà đoạn tuyệt giao tình giữa hai gia tộc. Chuyện hôm nay cứ coi như  từng xảy ,   nên tương giao thế nào thì vẫn như thế."
 
Tề Lương Sinh đột nhiên  lời  của  chọc cho tức . Đây là sợ  vì chuyện  mà giận lây Đường Thư Nghi,    đoái hoài gì đến Tiêu Ngọc Thần ?
 
"Trong lòng ngươi,  là kẻ hẹp hòi như  ?" Hắn chất vấn.
 
Đường Thư Bạch lập tức tự đ.á.n.h  miệng: "Là  tiểu nhân ."
 
Phạm Khắc Hiếu
Tề Lương Sinh  thèm để ý tới hành động của , chỉ : "Chuyện  quả thực đến quá bất ngờ với . Nàng  giống những nữ nhân bình thường, là    thể đặt    cảnh của nàng mà suy xét."
 
Bây giờ nghĩ , nếu hai  họ kết hợp,  thì  chuyện thuận lợi, nhưng Đường Thư Nghi  gặp thêm vô vàn rắc rối, quả thực  công bằng với nàng.
 
"Nữ tử, mạnh mẽ một chút cũng chẳng  điều tệ hại." Đường Thư Bạch nhớ  sự hoang đường  đây của , bèn cảm thán: "May mà phu nhân nhà  sáng suốt, nếu , với những việc  từng  trong quá khứ, bây giờ   sẽ thành  bộ dạng gì nữa."
 
Tề Lương Sinh  khổ: "Vận khí ngươi ."
 
" , cũng là nhờ phu nhân  lòng  rộng lớn." Đường Thư Bạch cảm khái : "Giờ đây  mới coi như hiểu rõ, nữ tử  mà, dung mạo, cầm kỳ thi họa đều  quan trọng. Điều trọng yếu là  thể đồng điệu về tâm tư, cùng  trò chuyện khuây khỏa."
 
Nói    uống thêm một ly rượu. Tâm tình Tề Lương Sinh càng thêm tệ,   chẳng  nhân lúc  đang buồn bã mà cố ý khoe khoang  mặt  ? Hắn nhíu mày phất phất tay đuổi  : "Ngươi  mau,  mau! Nhìn thấy ngươi  liền khó chịu."
 
Đường Thư Bạch lúc  mới nhận  sự đắc ý của    tổn thương đến kẻ thất tình,  lớn hai tiếng, đoạn : "Vậy  cáo lui . Ngươi cũng chớ nên quá mức buồn bã."
 
Tề Lương Sinh chỉ tay  cửa, lạnh nhạt: "Cút."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-261.html.]
Đường Thư Bạch  để tâm,  dậy phủi phủi trường bào  rời . Tề Lương Sinh cả  rũ xuống ghế tựa. Nếu  động tâm ,  còn  thể coi như chuyện gì cũng  từng xảy ?   buộc  coi như  từng xảy .
 
  dọn dẹp các món ăn  bàn . Hắn cầm một cuốn sách  , cứ thế  liền hết cả buổi chiều. Về phần   thật sự   chữ nào  , thì chỉ  chính  .
 
Bữa tối  dùng trong viện của Tề lão phu nhân. Ăn xong, Tề lão phu nhân bắt đầu trách mắng : "Nó   , con chỉ cần đ.á.n.h nó hai ba roi là . Cứ khăng khăng đ.á.n.h nặng tay như , con xem, bây giờ nó  cũng  yên, ngủ   sấp."
 
Tề Lương Sinh rót một chén  nhấp một ngụm, : "Đánh cho đau mới khắc cốt ghi tâm."
 
Tề lão phu nhân nặng nề hừ một tiếng: "Lúc nhỏ  với cha con đều  đ.á.n.h con."
 
Tề Lương Sinh đặt chén  trong tay xuống: "Phụ mẫu  lý do gì mà đ.á.n.h con?"
 
Hắn thông minh từ nhỏ,  giỏi  sách, khắc khổ tự lập,  lý do gì mà phụ mẫu  động thủ?
 
Tề lão phu nhân: "..."
 
Mẫu tử hai  trầm mặc một lát, Tề Lương Sinh : "Chuyện của con với Đường Thư Nghi,  quên ."
 
Tề lão phu nhân tức giận với ,    , hừ một tiếng: "Sớm  đoán ."
 
Trái tim Tề Lương Sinh như  chặn , nhưng  mặt  chút biểu hiện,  tiếp: "Chuyện cưới vợ,  đừng bận tâm mai mối nữa. Con  định thành ."
 
"Tại ?" Tề lão phu nhân  quan tâm đến việc tức giận với  nữa,  đầu   : "Đường Thư Nghi  , con  thể đổi  khác! Đại gia tộc như thế ,       chủ mẫu!"
 
"Hòa Uyên cũng  tới tuổi kết hôn. Người hãy cẩn thận chọn lựa tức phụ cho  , tìm một   thể tề gia nội trợ." Tề Lương Sinh .
 
"Cái ...." Tề lão phu nhân bắt đầu khuyên giải: "Chuyện chính thê và  thất   giống . Con vẫn còn trẻ, thêm mấy cái mười năm nữa  thể cứ sống lẻ bóng một ."
 
Tề Lương Sinh    nhiều về chuyện ,  dậy : "Cứ như  ,  cứ cân nhắc tuyển chọn cho Hòa Uyên."
 
Nói xong  xoay  rời . Tề lão phu nhân  bóng lưng , lẩm bẩm: "Xem  thật sự  Đường Thư Nghi mê hoặc tâm trí .   lúc đầu con  lo lắng như ."