Nghỉ ngơi xong, buổi hội ngộ hôm nay cũng kết thúc. Không ít  bắt đầu dò hỏi cách thức tính phí của hội quán, Đường Thư Nghi cũng  hề e thẹn, mà hào sảng công bố  thứ. Mở cửa  ăn, vốn   gì  giấu giếm.
 
Hội quán thu phí dựa theo hệ thống khách quý, chỉ  Thượng khách hoặc Nhã khách mới  thể đến đây tiêu phí, những   thuộc danh phận , xin , sẽ  tiếp đãi. Đây cũng là phương thức kinh doanh độc quyền của các nơi cao cấp, chủ yếu nhằm mục đích nhắm chuẩn xác đối tượng khách hàng.
 
Tất nhiên, danh xưng chắc chắn   "Hội viên", mà là các danh xưng như Thượng khách, Nhã khách, v.v...
 
Nam Lăng bá phu nhân dẫn đầu rút ngân phiếu hai nghìn lượng bạc ,   thẻ Thượng khách. Có nàng  khởi đầu, những phu nhân khác cũng lập tức theo . Một hai nghìn lượng bạc đối với gia quyến hiển hách như bọn họ chẳng đáng một đồng. Đường đại phu nhân và Đường nhị phu nhân cũng   thẻ, nhưng vì mối quan hệ  tình với Đường Thư Nghi nên    cũng   mấy tác dụng khác biệt.
 
Các phu nhân tiêu tiền xong, trong lòng cũng cảm thấy dễ chịu, vui vẻ rời . Đường Thư Nghi tiễn   ,  trở về phòng riêng của . Nàng còn  tới cửa  thấy Tề Nhị và Nghiêm Ngũ đang đợi sẵn.
 
Nàng bước tới, thấy hai  họ  đến híp cả mắt, trong tay Tề Nhị còn đang cầm một đống ngân phiếu.
 
Đường Thư Nghi mỉm  dẫn hai   nhà. Vừa an tọa, Tề Nhị liền  : "Thẩm thẩm, cái ... cái  quả thực kiếm  quá nhiều tiền!"
 
Mới đợt khách đầu tiên  thu về chừng đó.
 
Đường Thư Nghi ừm một tiếng, "Cuối tháng  sẽ chia thù lao xứng đáng cho các ngươi."
 
Cả hai đều nhe răng , đây cũng là  tiền mà bọn họ  vất vả mới kiếm .
 
"Hôm nay là vì các phu nhân đều quen  ,   thiếu bạc." Đường Thư Nghi giải thích thêm: "Phỏng chừng   sẽ  còn suôn sẻ như  nữa."
 
Những  đến hôm nay, hoặc do nàng mời tới, hoặc do Đường phu nhân, Đường nhị phu nhân, hoặc do Nam Lăng bá phu nhân mời tới. Trước khi bọn họ mời những vị phu nhân ,  vô hình trung tiến hành sàng lọc .
 
Những phu nhân  đều là gia quyến của nhị phẩm đại quan trở lên, trong nhà chấp chưởng chuyện tề gia nội trợ, đều  thiếu tiền tài. Một điểm quan trọng nữa là tính tình họ đều thuộc loại rộng rãi hào phóng. Về  tiếp đón càng nhiều khách nhân, loại  gì cũng , dĩ nhiên sẽ  còn thuận lợi như bây giờ.
 
Chỉ là những thứ  để  hẵng .
 
"Ngày mai vẫn còn khách, các ngươi  nghiêm túc tiếp đón." Đường Thư Nghi  dặn dò: "Hai  các ngươi lát nữa hãy đến phủ Quốc Công một chuyến, hỏi đại ca  xem   hẹn những ai, họ thích gì, kỵ húy điều gì."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-280.html.]
Ngày mai, Đường Thư Bạch sẽ dẫn  tới. Vừa , lúc Nam Lăng bá phu nhân chuẩn  rời    với nàng, hai ngày nữa sẽ để Nam Lăng bá mời  tới chơi. Cho nên ,  quan hệ kinh doanh  thì việc  ăn nhanh hơn nhiều.
 
Tề Nhị và Nghiêm Ngũ đồng thanh đáp ứng    việc, Đường Thư Nghi  đến cửa sổ lớn  xuống,  phong cảnh bên ngoài, thả lỏng tâm thần giây lát, bắt đầu suy xét  việc.
 
Ngô Tĩnh Vân  thể lưu , nhưng  khi động thủ vẫn  xác nhận một chút. Nàng   trao đổi bí mật của phủ Vĩnh Ninh hầu với Nhị hoàng tử  . Không thể dựa  suy đoán mà định tội  khác.
 
Một cơn gió nhẹ từ ngoài cửa lướt qua, mơn trớn  má nàng, nhẹ nhàng êm ái. Cả  nàng thư thái ngả  chiếc ghế bập bênh, nhắm mắt  lắng  tiếng lá cây xào xạc ngoài cửa sổ...
 
Xuyên  tới thế giới   lâu, nàng quả thực   đổi,  đổi  nhiều. Bây giờ, trái tim của nàng khi cần cứng rắn,  thể cứng như sắt thép,  đến chuyện huyết tinh, nàng cũng  thể lạnh lùng  chút ngần ngại.
 
 những thứ thuộc về bản chất sâu thẳm trong xương cốt vẫn  hề  đổi. Kiếp , nàng vẫn luôn tự  với  là kẻ ích kỷ, ích kỷ đến nỗi,  đối đãi tử tế với ,  sẽ hồi đáp bằng sự tử tế; còn kẻ đối xử bạc bẽo, dù là  ,  cũng  thể lạnh nhạt đối đãi.
 
Kiếp , cha  nàng từ bỏ hôn nhân, vứt bỏ nàng, giao cho ông bà nội chăm sóc. Bọn họ  tìm tình duyên mới xây dựng gia đình khác, đối với nàng gần như  hỏi  thăm, thậm chí khi nàng  nghiệp, bọn họ cũng chẳng   nàng theo học trường nào.
 
Cho đến  , khi cha  nàng cần nàng giúp đỡ, nàng chỉ đưa  một khoản phụ cấp cơ bản nhất của bậc con cái, ngoài    gì hết. Không  tiền dư thừa, cũng   bất kỳ loại cảm xúc dư thừa nào.
 
Có   cha  của nàng dẫn con trai của ông  đến  mặt nàng,  con trai ông  tài giỏi đến mức nào,  học phủ  nhất trong nước, còn nhận  giấy mời nhập học của học phủ danh tiếng nước ngoài, bảo nàng đưa tiền cho con trai ông   du học.
 
Lúc đó nàng   gì?
 
Phạm Khắc Hiếu
Nàng , "Đây là con trai của ông,   nghĩa vụ  nuôi dưỡng nó ?"
 
Lúc đó cha nàng vô cùng kinh ngạc, : "Con  nhiều tiền như , còn  lập gia đình    con cái, giúp đỡ em trai con thì   ?"
 
Nàng  lạnh: "Không  . Chỉ là  thấy liền thấy ghét, thấy ghê tởm. Các  về  đừng xuất hiện  mặt  nữa."
 
Sau đó, nàng gọi vệ sĩ mời hai cha con đó rời . Sau ,   thích  tin, đều  nàng lãnh khốc bạc tình, dẫu  cùng một mẫu , cũng là   ruột thịt cùng một phụ , lẽ  nên tương trợ giúp đỡ.
 
Những  thích gọi điện thoại cho nàng, nàng đều xóa bỏ triệt để  điện thoại và wechat. Nàng chính là   ích kỷ  lãnh tâm lãnh tính như .
 
Cho nên, Ngô Tĩnh Vân cũng  nỗi oan khuất của riêng , cũng  sự bất đắc dĩ của riêng , nhưng ai bảo nàng   ở phía đối lập, ai bảo nàng  cứ hết   đến  khác chạm  nghịch lân, chạm  ranh giới của nàng? Nếu Ngô Tĩnh Vân  c.h.ế.t, tính mạng của nàng liền gặp nguy hiểm. Đã như thế, chi bằng hãy c.h.ế.t .