Sau khi Nhị hoàng tử rời , Hoàng đế   ngự án, cúi đầu trầm tư một lát  phán: "Bãi miễn chức quan của Ngô Quốc Lương, gia tộc hai đời của Ngô Quốc Lương   phép tham gia khoa cử. Bảo bọn họ soạn thảo ý chỉ ."
 
"Tuân lệnh!"
 
Tiêu Khang Thịnh vội vã rời , tiến đến Nội các, nơi các đại thần đang xử lý công vụ. Vừa bước ,   thấy Tề Lương Sinh và một vị Nội các đại nhân khác đang  mặt tại đó.
 
Hắn tiến lên hành lễ,  đó truyền đạt: "Hai vị đại nhân, Hoàng thượng  khẩu dụ. Bãi miễn chức quan của Ngô Quốc Lương, gia tộc hai đời   phép tham gia khoa cử. Xin hai vị soạn thảo Thánh chỉ ngay lập tức."
 
Một trong những trách nhiệm của Nội các chính là phò tá Hoàng đế soạn thảo Thánh chỉ và Sắc lệnh.
 
Tề Lương Sinh nhớ đến nữ nhi của Ngô Quốc Lương,  từng  hôn ước với Tiêu Ngọc Thần, bèn hỏi: "Rốt cuộc  xảy  chuyện gì?"
 
Tiêu Khang Thịnh  hề che giấu, kể  chuyện Nhị hoàng tử  gây  sự việc ngu xuẩn. Chuyện  vốn  thể giấu giếm, sớm muộn gì cũng  lộ. Việc  chủ động thuật  lúc , cũng coi như để  ấn tượng  với Tề Lương Sinh.
 
"Được , bổn quan sẽ lập tức soạn Thánh chỉ, thỉnh Công công chờ giây lát." Tề Lương Sinh .
 
Hắn lấy  một bản Thánh chỉ trống, trầm ngâm suy nghĩ  nhanh chóng chấp bút  xong, đoạn giao  cho Tiêu Khang Thịnh. Chỉ khi  Hoàng đế ấn lên Ngọc tỷ, bản Thánh chỉ đó mới chính thức  hiệu lực.
 
Hắn   khỏi, vị Nội các đại thần còn  liền mang vẻ mặt đầy ẩn ý, than thở với Tề Lương Sinh: "Vì  Nhị hoàng tử cứ một mực ôm khư khư lấy Vĩnh Ninh Hầu phủ  buông  chứ?"
 
"Ai mà  ." Miệng Tề Lương Sinh  là , nhưng trong lòng  bắt đầu dấy lên mối lo lắng cho Đường Thư Nghi.
 
Mặc dù sự việc  rõ ràng là do Nhị hoàng tử gây , nhưng phụ mẫu  đời nào  ai  bao che cho con . Cách Hoàng thượng xử trí Ngô Quốc Lương  là minh chứng rõ ràng nhất. E rằng, Hoàng thượng sẽ vì chuyện  mà giận lây sang Vĩnh Ninh Hầu phủ.
 
Mà giờ khắc , Hoàng đế  cầm lấy Ngọc tỷ, đóng dấu lên Thánh chỉ,  đưa cho Tiêu Khang Thịnh, lệnh   truyền chỉ. Y tựa lưng  ghế rồng, nheo mắt , ánh  hướng về nơi xa xăm.
 
Tiêu Hoài  bỏ mạng nơi chiến trường. Y kiêng kỵ danh vọng của Tiêu Hoài trong Tây Bắc quân, nên cũng  lập tức cho Tiêu Ngọc Thần thừa kế tước vị. Quả thực, trong lòng y  chút hổ thẹn với Vĩnh Ninh Hầu phủ. Song, Vĩnh Ninh Hầu phủ hành sự cũng  hề nể mặt y.
 
Lý Cảnh Minh là nhi tử của y, mặc dù  chút ngu ngốc, hành sự vô cùng tùy tiện, nhưng phủ Vĩnh Ninh hầu  thể cứ hết   đến  khác sỉ nhục hài tử của !
 
Thế nhưng, bây giờ y vẫn  thể  gì phủ Vĩnh Ninh hầu, bởi  chuyện  lôi  đều do tên nhi ngốc nhà y gây nên. Y    một vị minh quân,  thể vì phủ Vĩnh Ninh hầu giữ thể diện cho y mà trừng phạt bọn họ.
 
Trong tim như nghẹn một ,  phát tiết  chẳng thể nào phát tiết .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-297.html.]
 
Nhìn đống tấuChương chất thành núi  bàn, y đột nhiên cảm thấy vô lực, tự vấn bản , rốt cuộc dụng tâm cơ, dùng thủ đoạn tàn nhẫn tranh giành ngôi vị Hoàng đế , thật sự đáng giá ?
 
Nghĩ đến Lục  của , khi còn sống, cả ngày du sơn ngoạn thủy, hưởng thụ vinh hoa, chẳng lẽ  sớm  , ngôi vị Hoàng đế cũng   như  suy nghĩ nên mới dứt khoát từ bỏ tranh đấu?
Phạm Khắc Hiếu
 
Quay đầu , y  tấm bản đồ treo  tường. Đó là bản đồ do Tiên hoàng treo lên, đ.á.n.h dấu rõ ràng bên  lộ rõ tham vọng chí khí của ông : Thu hồi Nhu Lợi quốc.
 
Lúc Tiên hoàng lâm chung, nắm lấy tay y : "Hoàn thành di nguyện của trẫm, con chính là một Hoàng đế ."
 
Sau khi kế vị, y  từng quên di nguyện của Tiên hoàng. Y cũng tin rằng   thể  thành nó, bởi vì  Tiêu Hoài ở đó, y tin rằng một ngày nào đó Tiêu Hoài sẽ  thể dẫn quân san bằng Nhu Lợi.  y  thế nào cũng  nghĩ tới, Tiêu Hoài  c.h.ế.t trận.
 
Khi tin tức về cái c.h.ế.t của Tiêu Hoài và Lục  truyền đến, việc y ngất xỉu ngay tại chỗ là giả, nhưng  đó rơi nước mắt đau khổ  là thật. Y , bởi Tiêu Hoài c.h.ế.t  thì    thể thu hồi  Nhu Lợi quốc.
 
Y  nghĩ đến việc điều chuyển Hướng Thiên Hà sang Tây Bắc quân, nhưng Hướng Thiên Hà  uy vọng sâu dày ở Nam Cương, nếu để   Tây Bắc,    uy vọng ở Tây Bắc, thì một nửa quân đội của cả Đại Càn Triều  đều sẽ   huy động.
 
Chuyện  tuyệt đối  thể xảy .
 
Hoàng đế cảm thấy chính  thật sự khó khăn muôn phần.
 
Nhị hoàng tử  cấm túc, chẳng mấy chốc  bộ Thượng Kinh đều  chuyện . Thật ,  dễ  là  cấm túc,  dễ  chính là  giam cầm, bởi vì   nhiều ngự lâm quân đang bao quanh phủ Nhị hoàng tử.
 
Ngô Quốc Lương  bãi quan, hai đời  tước bỏ tư cách tham gia khoa cử, cũng trở thành đề tài đàm tiếu xôn xao nhất Thượng Kinh. Hai đời  thể tham gia khoa cử,  thể  là gần như chặt đứt con đường  quan của một gia tộc.
 
Đường Thư Nghi khi   hai tin tức , nàng sớm  liệu , nên  hề thấy bất ngờ. Nhị hoàng tử là nhi tử của Hoàng đế, chỉ cần   tội mưu đồ soán vị, bình thường sẽ   xử tử.
 
Hoàng đế hiện nay, mặc dù tầm   lớn, hành sự do dự e dè, nhưng cũng   là một  hồ đồ. Sẽ  vì nghi ngờ Nhị hoàng tử  ý đồ tạo phản mà tru sát . Đồng thời, cũng sẽ  vô căn cứ mà động tay với phủ Vĩnh Ninh hầu.
 
Thật  nàng  hề  trở thành kẻ thù của Nhị hoàng tử chút nào, cũng   chọc giận Hoàng đế, nhưng Nhị hoàng tử c.ắ.n mãi bọn họ  buông. Nếu bọn họ   tay , e rằng   diệt khẩu từ lâu .
 
"Về  hành sự cố gắng khiêm tốn." Đường Thư Nghi dặn dò Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Ngọc Châu.
 
Đánh hài tử nhà  , cha    vui cũng là lẽ thường tình.