Đại Hoàng tử phi gạt nước mắt, dặn Lý Anh Triết   thư phòng học tập. Nàng tắm rửa xong liền lập tức phái  đưa thiệp mời đến phủ Vĩnh Ninh Hầu, mời Hầu phu nhân dẫn theo nữ nhi đến phủ Đại Hoàng tử tao ngộ.
 
Đường Thư Nghi nhận  thiệp mời,  lạnh một tiếng. Nàng đoán  sai, đám  Đại Hoàng tử quả nhiên sẽ  dễ dàng từ bỏ. Ném thiệp mời sang một bên, nàng bảo Thúy Vân: "Nói với  của phủ Đại Hoàng tử, ngày mai  sẽ đến gặp Đại Hoàng tử phi."
 
Thúy Vân  lời  lui , Đường Thư Nghi nheo mắt . Có những kẻ cứ ôm giữ suy nghĩ hão huyền, cho rằng những điều   trong mắt bọn họ,  khác cũng cảm thụ tương tự. Họ nào  , thứ mà bọn họ coi là quý giá,    khác xem là đồ vật rắc rối, tự chuốc lấy phiền phức.
 
Tuy nhiên, ngày mai nàng nhất định sẽ  dẫn Tiêu Ngọc Châu theo.
 
Ngày hôm , nàng dùng bữa sáng xong liền khởi hành đến phủ Đại Hoàng tử. Vừa đến cổng phủ, một ma ma tiến lên đón, mỉm : "Thỉnh an Hầu phu nhân."
 
Đường Thư Nghi mỉm  bảo bà  miễn lễ, ma ma   dậy : "Đại Hoàng tử phi của chúng  đợi  từ sáng sớm."
 
Đường Thư Nghi giữ nụ ,  theo bà   phủ Đại Hoàng tử,  đó  lên kiệu  về nơi ở của Đại Hoàng tử phi. Đi ước chừng nửa khắc, kiệu dừng . Đường Thư Nghi xuống kiệu, theo ma ma tiến  một viện tử trang nhã xa hoa,  đó bước  sảnh đường.
 
Đại Hoàng tử phi  thấy nàng, liền mỉm   dậy. Đường Thư Nghi hành lễ, nhưng mới hành lễ  một nửa, nàng   nâng Đường Thư Nghi dậy, "Hầu phu nhân  cần khách khí như , mời ."
 
Hôm nay Đường Thư Nghi vận   trường bào rộng tay màu đỏ sẫm, búi tóc mẫu đơn, bên  cài trâm khuyên ngọc thạch màu đỏ thắm, cả  giống như một đóa phú quý nhân gian, lộng lẫy chói mắt.
 
Mặc dù Đại Hoàng tử phi cũng ăn vận lộng lẫy, nhưng vì khuôn mặt hốc hác,  bên cạnh Đường Thư Nghi  càng thêm lu mờ. Hai  bằng tuổi , nhưng  Đại Hoàng tử phi lúc   trông  vẻ lớn hơn Đường Thư Nghi vài tuổi.
 
Nhìn thấy Đường Thư Nghi dung mạo rạng rỡ như , trong lòng Đại Hoàng tử phi cảm thấy  chút chua xót. Cuộc sống  thoải mái  , chỉ cần xem tinh thần khí sắc của  đó liền  .
 
"Khi niên thiếu, hai chúng  thường xuyên gặp  ở các buổi yến hội. Những năm nay ngược  ít qua  hơn." Đại Hoàng tử phi mỉm  cất lời với Đường Thư Nghi.
 
Đường Thư Nghi cũng mỉm  đáp : "Còn   ? Ngẫm , chỉ  những ngày tháng thơ ấu mới là vô ưu vô lo nhất."
 
Hai  đều là danh môn quý nữ,  bằng tuổi , việc thường xuyên chạm mặt ở các buổi yến hội là lẽ thường tình. Chẳng qua lúc đó, bọn họ chỉ gật đầu xã giao mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-378.html.]
 
Lời  của Đường Thư Nghi dường như chạm đến nỗi lòng của Đại Hoàng tử phi, chỉ thấy sắc mặt nàng  mang theo vẻ thẫn thờ: "Đời  nếu cứ mãi  lớn lên thì   mấy."
 
Đường Thư Nghi  quá  thiết với nàng ,   nên tiếp lời thế nào, đành mỉm  qua loa. Thật   cần nghĩ cũng , cuộc sống của vị Đại Hoàng tử phi  cũng chẳng mấy  . Đại Hoàng tử cả ngày trầm mê tửu sắc, nàng  là chính thê, dù  độ lượng đến , trong lòng nhất định cũng  nỗi buồn ẩn giấu.
 
Đại Hoàng tử phi nhận   thất thố, liền mỉm  đổi chủ đề: "Sao ngươi  dẫn nữ nhi quý phủ theo?"
 
"Mấy ngày  con bé  cảm lạnh, hiện tại vẫn    khỏi bệnh." Đường Thư Nghi khéo léo lấy cớ thoái thác.
 
Trên mặt Đại Hoàng tử phi thoáng hiện vẻ lo lắng: "Nữ nhi  thể kiều quý, quả thật cần  chăm sóc cẩn thận."
 
Đường Thư Nghi: "Vâng,  hiểu."
 
Hai  hàn huyên một lúc lâu, Đại Hoàng tử phi mới  thẳng: "Hai  quen   từ thuở niên thiếu, mặc dù   vô cùng  thiết, nhưng cũng coi như hiểu gốc  rễ. Ngươi xem, hai nhà chúng  kết thông gia thì thế nào?"
 
Từ  đến giờ Đường Thư Nghi vẫn   ấn tượng  với Đại Hoàng tử phi, cho nên lời lẽ cũng giữ chừng mực, nàng : "Chuyện hôn sự của nhi nữ,   thể    chủ, còn cần Hầu gia nhà  gật đầu đồng ý."
 
"Cũng là lẽ đó," Đại Hoàng tử phi thở dài : "Hầu gia chiến công hiển hách,   thế nào, chủ yếu còn  xem ý chỉ của Thánh thượng..."
 
Lời tiếp theo nàng    , nhưng ý tứ  rõ mười mươi. Vị Hoàng đế hiện tại  đề phòng Tiêu Hoài, đợi Tiêu Hoài chiếm  Nhu Lợi quốc, công lao càng lớn thì càng chấn động chủ thượng. Hoàng đế   khả năng sẽ  tay với phủ Vĩnh Ninh Hầu.
 
Phạm Khắc Hiếu
Đường Thư Nghi im lặng  đáp. Đại Hoàng tử phi  tiếp lời: "Phu nhân và Hầu gia nên chuẩn  từ sớm. Ta  thể đảm bảo với Hầu phu nhân, nếu hai nhà chúng  kết  thông gia, về  vô luận là Đại Hoàng tử  là nhi tử Anh Triết của  đều sẽ dốc lòng phù trợ cho Hầu gia và phủ Vĩnh Ninh Hầu, cũng  thể giúp phủ Vĩnh Ninh Hầu thịnh vượng thêm vài chục năm nữa."
 
Ngữ khí của nàng  vô cùng nghiêm túc, nhưng Đường Thư Nghi  thấy nực  khôn xiết. Vì lẽ gì mà bọn họ  quá đỗi chắc chắn, tin rằng Đại hoàng tử  thể bước lên ngôi vị Cửu ngũ chí tôn? Không  đến chuyện khác, chỉ riêng hành vi cấu kết với địch quốc, một khi bại lộ, Đại hoàng tử cùng  bộ Khương gia sẽ chuốc họa diệt , hết đường cứu chữa.
 
"Mấy năm qua Hầu gia vắng nhà, một   gánh vác Hầu phủ, quả thực hao tổn tâm sức.  từ nay về  thì may mắn , nếu phu quân vẫn còn sống,  tuyệt đối sẽ  cần bận tâm bất cứ chuyện gì,  sự tùy   định đoạt. Ta chỉ   thể an nhàn, tự tại mà sống qua ngày."