Song, đối với quyết định    hề  dị nghị, liền đáp: "Mọi việc đều  theo ý phu nhân."
 
Đường Thư Nghi mím môi, đoạn  tiếp: "Vấn đề khó xử ở chỗ  là địa vị của vị thê tử  của lão Hầu gia so với lão Hầu phu nhân,   khi   quy tiên, nên an táng như thế nào cho đúng lễ?"
 
Tiêu Hoài  xong, cặp mày khẽ cau , "Phu nhân  ý kiến gì?"
 
Đường Thư Nghi thoáng liếc  : "Ý  là,  thể hậu đãi tiền tài cho họ, nhưng tước vị và vị thế Chính thất của lão Hầu phu nhân,  ai  phép lay chuyển dù chỉ là nửa phần."
 
Tiêu Hoài gật đầu: "Mọi sự đều tùy phu nhân quyết đoán."
 
Đường Thư Nghi: "......."
 
Nàng  xoay đầu  Tiêu Hoài. Hắn là nam nhi trong xã hội phong kiến cổ đại, là chủ nhân của một gia đình danh giá,   thể thốt  câu "Mọi sự đều tùy phu nhân" một cách tự nhiên và trôi chảy đến thế?
 
Tiêu Hoài cảm nhận  ánh mắt dò xét của nàng,  phần   tự nhiên, bèn cầm chén  lên nhấp môi. Song, khi  vén nắp,   nhận  nước  bên trong  cạn. Hắn đành đặt tách  xuống, động tác thoáng chút lúng túng.
 
Đường Thư Nghi thấy , trong lòng  thấy buồn ,  càng thêm nghi hoặc, bèn dò hỏi: "Quốc Công gia,   điều gì  thổ lộ với   chăng?"
 
Tiêu Hoài  nàng hỏi, bàn tay giấu trong tay áo siết chặt thành quyền, nhưng sắc mặt vẫn vô cùng trấn định, đáp lời: "Những năm qua, phu nhân   vất vả quá nhiều ."
 
Đường Thư Nghi nheo mắt ,  thẳng  : "Đó đều là việc bổn phận của . Mấy năm nay Quốc Công gia  chinh nơi chiến trường, liệu  an  chăng?"
 
Tiêu Hoài: "Tuy  ẩn  trong lòng địch quân, nhưng cũng  gặp  quá nhiều gian nan."
 
Vẫn  chịu bộc bạch ! Đường Thư Nghi bắt đầu cảm thấy phẫn nộ, nàng chán ghét nhất loại   việc khuất tất, giấu giếm. Thu hồi ánh mắt đang khóa chặt Tiêu Hoài, nàng : "Sắc trời   còn sớm, chúng  nên nghỉ ngơi thôi."
 
Những lời  khiến thần trí Tiêu Hoài bỗng nhiên căng thẳng. Hắn lập tức  thẳng , đáp: "Ta còn  chút công vụ cần xử lý gấp, phu nhân cứ an giấc  ."
 
Nói đoạn,   phắt dậy, ý  cáo từ.
 
Đường Thư Nghi khẽ : "Ồ,  thì Quốc Công gia hãy qua thư phòng mà nghỉ ngơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-398.html.]
 
Tiêu Hoài gật đầu: "Tốt." Sau đó,  hành lễ khách khí với Đường Thư Nghi  sải bước  khỏi phòng. Đường Thư Nghi vẫn lặng yên  tại chỗ, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng. Tiêu Hoài, nhất định đang che giấu một vấn đề lớn.
 
Ban đầu, Đường Thư Nghi chỉ nghĩ rằng Tiêu Hoài   lòng đổi .  hiện tại, nàng cảm thấy suy đoán  đây của  vẫn còn quá nông cạn. Dựa  những gì nàng quan sát  tối nay, khả năng Tiêu Hoài  hề phản bội là  lớn, bởi nàng   thấy bất cứ một tia chột  nào  mặt . Tiêu Hoài và tiền  của nàng   vốn ân ái mặn nồng, hận  thể quấn quýt bên   rời. Nếu   đem lòng yêu  khác,   thể  biểu lộ chút hổ thẹn  áy náy nào? Nếu Tiêu Hoài    khác,  thì tại  tình cảm  dành cho thê tử   đổi nhiều đến thế? Chẳng lẽ... Tiêu Hoài hiện tại   là Tiêu Hoài  nữa? Hắn cũng giống như nàng, là  từ nơi khác xuyên  tới?
 
Ý nghĩ   nảy , trái tim Đường Thư Nghi đột nhiên siết . Nếu quả thực là sự thật,  Tiêu Hoài  rốt cuộc là ai? Hắn liệu  mang  tai họa cho  và ba đứa hài tử  ? Không  tất cả những kẻ xuyên  đều là  lương thiện, cũng   ai cũng sẵn lòng coi gia quyến của  xác cũ là  nhà của ,  gánh vác trách nhiệm của nguyên .
 
Cân nhắc đủ  khả năng, Đường Thư Nghi thấp thỏm đến nỗi tim như  nhảy khỏi lồng ngực. Nếu suy đoán của nàng là chuẩn xác, nếu Tiêu Hoài   ý đồ bất chính với nàng và ba hài tử, thì đây tuyệt đối là một hồi đại kiếp  thể tránh khỏi.
 
"Thúy Trúc! Thúy Vân!" Nàng khẽ gọi.
Phạm Khắc Hiếu
 
Thúy Trúc và Thúy Vân đang canh giữ bên ngoài,  thấy tiếng gọi của nàng, vội vàng vén rèm bước . Nhìn thấy hai , Đường Thư Nghi hít sâu một , vẫy tay  hiệu cho họ  gần. Thúy Trúc Thúy Vân ngơ ngác  hiểu, liền nhanh chóng tiến đến bên cạnh nàng,  Đường Thư Nghi hạ giọng căn dặn: "Quốc Công gia đang nghỉ  thư phòng, mau phái  âm thầm để mắt tới  động tĩnh." Dứt lời, nàng suy nghĩ thêm  : "Phải thật cẩn trọng, tuyệt đối   để  phát giác."
 
Thúy Trúc Thúy Vân  , vẻ mặt lập tức lộ vẻ chấn kinh và hoảng hốt. Thúy Trúc nhanh nhảu, lo lắng hỏi: "Phu nhân, nhưng Quốc Công gia ngài  là..."
 
Đường Thư Nghi xua tay ngăn : "Đừng nhiều lời. Mau  thi hành nhiệm vụ!"
 
Thúy Vân, Thúy Trúc thấy sắc mặt nàng nghiêm trọng, vội vàng lui . Vừa bước  khỏi phòng, cả hai đều tỏ vẻ lo lắng, nhưng  ai dám buông lời hồ đồ, nhanh chân  tìm .
 
Trong phòng, Đường Thư Nghi  thẳng lưng, dáng vẻ như sẵn sàng nghênh chiến. Nếu thật sự  đối đầu với Tiêu Hoài,  cũng     khả năng thắng cuộc. Trước hết,   phủ Đường Quốc Công  chỗ dựa vững chắc, Tiêu Hoài  nếu   hại  và ba hài tử, cũng  tự lượng sức . Hơn nữa,  tin tưởng ba đứa trẻ sẽ  về phía .
 
Bên , Tiêu Hoài trở  thư phòng,  hiệu cho  hầu lui hết  ngoài, một   dựa  ghế tựa lớn, hồi tưởng  từng chi tiết nhỏ khi gặp Đường Thư Nghi hôm nay. Càng nghĩ,  càng thấy Đường Thư Nghi  hợp lẽ thường.
 
 thế, bởi vì    Tiêu Hoài chân chính, nên thái độ đối với vị phu nhân  đương nhiên là vô cùng lạnh nhạt. Trong tình cảnh , chẳng  nàng  nên ủy khuất, đau lòng, hoặc ít nhất là tủi  ?  nàng dường như chẳng hề hấn gì, ngược  còn tỏ  quá đỗi bình tĩnh  sự lạnh nhạt của .
 
Tại   như thế?
 
Nếu  vị phu nhân  vì trượng phu  "c.h.ế.t" bốn năm nên tâm  thuộc về kẻ khác, thì nàng cũng  nên bình tĩnh đến mức ! Trừ khi... trừ khi vị phu nhân  cũng giống ,   Đường Thư Nghi nguyên bản, mà là   khác đoạt xác .
 
Nghĩ đến đây, khóe môi  khẽ nhếch, nếu quả thật là ,  thì chuyện  càng lúc càng trở nên thú vị hơn.