Đường Thư Nghi  hề nghĩ chuyện   gây xáo động đến tận triều chính, song nàng cũng   là  ngại vướng bận thị phi. Nếu sự việc  lớn đến mức , nàng cần  suy tính bước  tiếp theo.
 
Nàng đặt quân cờ trong tay xuống bàn, ngăn chặn thế công của Đường Quốc Công. Đường Quốc Công cũng hạ một quân khác, giương mắt  nữ nhi đang  đối diện. Vẫn là dung mạo , song khí chất   phần khác biệt so với  đây.
 
“Chuyện của Ngọc Thần   con xử lý  ,   đấy,  tay quyết đoán.” Đường Quốc Công  Đường Thư Nghi,  quan sát  tán thưởng: “Trước đây con  như thế.”
 
Lòng Đường Thư Nghi  căng thẳng nhưng nàng  để lộ  ngoài. Nàng thản nhiên đối diện với ánh mắt của Đường Quốc Công, đáp: “Có một  việc,  khi  suy nghĩ kỹ lưỡng, thấy hiểm họa sắp ập đến, dẫu    cũng  .”
 
Những lời   khiến Đường Quốc Công đau lòng một hồi. Nữ nhi  của ông từ nhỏ   ngàn kiều vạn sủng nuôi lớn,   gả chồng, ông cũng  tìm cho nàng một   tính tài giỏi, chỉ cầu mong con gái cả đời thuận lợi hạnh phúc.  nghĩ thế nào cũng  nghĩ tới vị nữ tế (con rể) mà ông  nghìn chọn vạn tuyển  là  đoản mệnh.
 
Người nâng bàn tay già nua vỗ vai nàng: “Con nghĩ thấu đáo  như  là  . Đời  cần tự lập, tự cường, mới    đời coi nhẹ. Ta  thể che chở con mãi , các ca ca của con cũng  thành gia thất,  thể chuyện gì cũng  ưu tiên con. Tử An khuất núi , ba hài tử còn nhỏ, con nhất định  tự  gánh vác.”
Phạm Khắc Hiếu
 
Tử An là tự của Tiêu Hoài.
 
Đường Thư Nghi  mái tóc hoa râm và gương mặt đầy nếp nhăn của Đường Quốc Công, trong lòng dâng trào sự xúc động. Quả thực, đây là một vị phụ  hết mực yêu thương con cái. Nàng khẽ mỉm , cung kính đáp: “Nữ nhi  hiểu, ngài cứ an tâm.”
 
Đường Quốc Công  mừng  thương xót: “Mặc dù  , nhưng chỉ cần   nhắm mắt, sẽ  một ai dám khi dễ con. Cho dù  qua đời , các ca ca của con cũng sẽ   chăm sóc con chu đáo.”
 
Mũi Đường Thư Nghi cay xót, trong khoảnh khắc, nàng nhớ đến ông bà của  ở kiếp , họ cũng từng  chỉ cần hai  còn sống thì sẽ luôn bảo vệ nàng.
 
Nàng lấy khăn lau khóe mắt  cất lời: “Nữ nhi  rõ. Ngài cũng đừng quá lo lắng cho nữ nhi, chuyện Hầu phủ , nữ nhi  thể tự  xử lý  thỏa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-41.html.]
 
Đường Quốc Công  cảm thấy mừng rỡ, hai  im lặng đ.á.n.h những nước cờ. Ông  : “Hoàng thượng là  dù trong lòng nghĩ gì, ngoài mặt cũng sẽ giữ dáng vẻ minh quân. Chỉ cần con và ba hài tử  phạm  sai lầm lớn, việc Ngọc Thần tập tước cũng là chuyện sớm muộn mà thôi,  cần nóng vội.”
 
Đường Thư Nghi nhấp môi: “Nữ nhi  rõ, ngài cứ yên tâm.”
 
 trong cuốn sách   ghi, dù Vĩnh Ninh Hầu phủ   đoạt tước,  kế thừa tước vị    Tiêu Ngọc Thần. Toàn bộ Thượng Kinh  hề ngờ tới Vĩnh Ninh Hầu phủ  gặp  biến cố như .
 
 giờ đây, nàng là Vĩnh Ninh Hầu phu nhân. Kẻ nào  đoạt tước vị Hầu phủ  từ tay nàng, thì  xem bọn họ  tài cán đó  !
 
“Ai!” Đường Quốc Công thở dài: “Mấy năm nay Hoàng thượng càng lúc càng độc đoán chuyên quyền, mấy vị hoàng tử  quá đỗi tầm thường, thật là loạn lạc!”
 
Đường Thư Nghi đặt quân cờ lên bàn, ngước mắt  thẳng Đường Quốc Công, nghiêm túc : “Ai đăng cơ cũng , duy chỉ  Nhị hoàng tử là  thể.”
 
Nhị hoàng tử và Lương gia  thù oán với Đường phủ. Nếu  đăng cơ Hoàng vị, Đường phủ chắc chắn   ngày bình yên.
 
Đường Quốc Công tất nhiên cũng hiểu đạo lý , ngài : “An tâm,     cơ hội .”
 
Đường Thư Nghi cũng . Trong tiểu thuyết, quả thực Nhị hoàng tử  thể đăng cơ mà là Đại hoàng tử.  tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết, hiện thực là hiện thực,  thể   ỷ   nội dung  ghi trong sách.
 
Chi bằng, cứ liệu bước mà  .