Đường Thư Nghi kể  chi tiết chuyện xảy  tại Hồ Quang Tạ, đoạn chất vấn: "Hoàng hậu nương nương ngài xem, đây chẳng  là phủ Túc  vương quá phận, bắt nạt  khác  ? Hôn nhân đại sự, xưa nay  coi trọng môn đăng hộ đối,  phận tương xứng. Đằng   là một thứ nữ do tiểu  thứ mười mấy sinh ,     hổ quấn lấy Ngọc Thần nhà thần phụ  bao ..."
 
Đường Thư Nghi  vẻ uất ức khó  nên lời, sắc mặt Hoàng hậu cũng dần tối sầm. Nàng  là mẫu nghi thiên hạ, việc tông thất hoàng gia nàng   thể  bận tâm. Nay  xảy  chuyện chướng mắt như , nàng  khó nén  cơn thịnh nộ.
 
Lại  Đường Thư Nghi  tiếp: "Hôm nay nàng  còn dám mạo danh Thánh ý,  Hoàng thượng  ban hôn cho nàng  và Ngọc Thần nhà . Hoàng hậu nương nương ngài  xem, chuyện   đáng nực   ? Hoàng thượng  minh nhân hậu đến thế, lẽ nào  chỉ định một thứ nữ thấp kém như nàng   tông phụ của phủ Định Quốc Công chúng ?"
 
Hoàng hậu: "........."
 
Hoàng đế thật sự  thể ban chỉ , bởi  dù  lôi kéo Định Quốc Công, nàng  cũng  dám hấp tấp xác nhận điều gì. Nghĩ một lát, Hoàng hậu đáp: "Chuyện  quả thực khó giải quyết. Chi bằng thế ,  phái  mời Thế tử phi Túc  vương dẫn theo Huệ Tâm đến đây. Có điều gì khúc mắc, chúng  sẽ diện đối diện phân trần."
Phạm Khắc Hiếu
 
"Thần phụ đa tạ Hoàng hậu nương nương." Đường Thư Nghi thành kính .
 
Hoàng hậu phất tay áo,  đó sai   Túc  vương phủ mời . Túc  vương phi  tạ thế từ lâu, hiện tại Thế tử phi Túc  vương đang là  quản lý hậu viện, do đó Hoàng hậu mới mời nàng .
 
Chưởng sự cô cô lui  ngoài, đến ngoài điện, dặn dò một tiểu thái giám: "Ngươi lập tức đến Ngự Thư phòng, bẩm báo với Hoàng thượng một tiếng. Định Quốc Công phu nhân đang ở đây, vì chuyện của Huệ Tâm quận chúa mà đến."
 
Tiểu thái giám  lệnh, tức tốc chạy đến Ngự Thư phòng, còn Chưởng sự cô cô thì đích   Túc  vương phủ.
 
Về phía Ngự Thư phòng, Tiêu Hoài dẫn Tiêu Ngọc Thần  đối diện Hoàng đế. Tiêu Ngọc Thần vẻ mặt sầu não, thuật  chi tiết việc  Lý Huệ Tâm đeo bám nhiều ,  khẩn khoản: "Khải bẩm Hoàng thượng, thần tử thật sự  thể chịu đựng thêm việc nàng  cứ dây dưa quấn lấy thần như ."
 
Hoàng đế  Tiêu Hoài tấu xong, khẽ "ừm" một tiếng    gì thêm. Y   là   , mà đang cân nhắc   để thuận theo đà  mà ban hôn cho Lý Huệ Tâm và Tiêu Ngọc Thần.
 
 y còn  kịp tìm  lời lẽ thích hợp,   Tiêu Hoài tiếp lời: "Một nữ tử hành động điên rồ,   liêm sỉ như , phủ Định Quốc Công thần  dám rước về. Thần nghĩ Hoàng thượng cũng sẽ  ban cho nhi tử thần một mối hôn sự thiếu trang nhã như thế."
 
Hoàng đế: "......"
 
Lúc  Tiêu Ngọc Thần lên tiếng: "Phụ , nhi tử  từng , dẫu cho nhi tử xuất gia  tăng nhân, cũng tuyệt đối  cưới nàng ."
 
"Hồ đồ!" Tiêu Hoài nghiêm giọng trách mắng Tiêu Ngọc Thần: "Con là Thế tử của phủ Định Quốc Công ,   thể thốt  lời xuất gia  tăng nhân? Đừng    cho phép, ngay cả Hoàng thượng cũng sẽ  dung thứ. Sau    phép  những lời bỡn cợt như thế!"
 
Hoàng đế: "........"
 
Y   gì bây giờ? Tất cả lời lẽ   hai cha con họ Tiêu chặn . Lặng lẽ nuốt xuống cơn tức nghẹn ở cổ họng, y miễn cưỡng : "Hôm qua, Túc  vương  nhắc đến việc ban hôn với trẫm. Trẫm thật  ngờ Huệ Tâm   những hành động… lỗ mãng đến thế."
 
Tiêu Hoài thầm  khẩy trong lòng. Quả nhiên, Hoàng đế vẫn  từ bỏ ý định ban hôn !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-437.html.]
 
 lúc , Tiêu Khang Thịnh bước đến, ghé sát tai Hoàng đế thưa: "Định Quốc Công phu nhân hiện đang ở trong cung Hoàng hậu. Hoàng hậu  thỉnh ý của Thánh thượng."
 
Lông mày Hoàng đế cau chặt. Tiêu Khang Thịnh tiếp lời: "Hoàng hậu nương nương còn sai  đến phủ Túc  vương, thỉnh Túc  vương Thế tử phi nhập cung."
 
Hoàng đế khẽ ừm một tiếng: "  truyền Túc  vương đến. Thông báo với Hoàng hậu, lát nữa tất cả đều tề tựu tại Ngự Thư phòng,  chuyện gì cứ trực tiếp bàn bạc."
 
"Nô tài tuân chỉ." Tiêu Khang Thịnh đáp lời  cáo lui.
 
Hoàng đế  sang  Tiêu Hoài, giọng điệu  phần khó chịu: "Hoàng hậu , phu nhân của ái khanh cũng   cung ."
 
Tiêu Hoài đáp "Vâng" một tiếng,  thưa: "Phu nhân thần  Huệ Tâm quận chúa tuyên bố rằng Hoàng thượng sẽ hạ chỉ ban hôn nàng  với Ngọc Thần, trong lúc hoảng hốt bèn nằng nặc đòi đến cung Hoàng hậu để thỉnh cầu. Thần  cố can ngăn nhưng  thành."
 
Hoàng đế  lạnh trong , ngoài miệng  : "Uy tín của Tiêu ái khanh trong phủ cần  củng cố  đôi chút."
 
Ý Hoàng đế là chê Tiêu Hoài sợ vợ. Tiêu Hoài cầm chén  lên nhấp một ngụm, đáp lời: "Phu nhân của thần siêng năng cần kiệm, việc giúp chồng dạy con  thể  là mẫu mực hiền thê, thần vô cùng kính trọng nàng."
 
Hoàng đế: "........"
 
Chê ngươi sợ vợ, ngươi  còn khoe khoang, thật khiến trẫm   tiếp lời  . Hoàng đế bèn phất tay: "Túc  vương cùng  nhà  lẽ còn  mất chốc lát nữa mới đến. Ái khanh hãy đến thiên điện nghỉ ngơi một chút."
 
 là mắt  thấy thì lòng  phiền.
 
Tiêu Hoài và Tiêu Ngọc Thần  , liền  dậy hành lễ,  đó theo Tiêu Khang Thịnh đến thiên điện. Sau khi an tọa, Tiêu Ngọc Thần  đầu  Tiêu Hoài. Vị phụ   của  quả thực   đổi quá nhiều so với  đây.
 
Lấy ví dụ,   ở trong phủ, phụ  và mẫu  hận  thể ngày đêm quấn quýt bên , nhưng khi xuất hiện   ngoài vẫn giữ sự chừng mực nhất định. Những lời tán dương mẫu  như  , phụ  căn bản sẽ  bao giờ thốt  bên ngoài,   mà giờ đây, phụ   mở miệng là  ngay.
 
Tiêu Hoài cảm nhận  ánh mắt của , bèn hỏi: "Sao con    chăm chú đến ?"
 
Tiêu Ngọc Thần do dự một lúc, nhưng cuối cùng sự tò mò vẫn lấn át. Hắn tiến đến gần Tiêu Hoài, hạ giọng hỏi: "Phụ , rốt cuộc   phạm  sai lầm động trời nào? Đến tận bây giờ, mẫu  vẫn  chịu cho  trở về Thế An Uyển."
 
Tiêu Hoài: "........"
 
Sao  cứ  là nàng  cho  về Thế An Uyển? Chẳng lẽ  thể là    trở về đó ?