Lý Cảnh Tập  lĩnh hội  Trung dung. Trước đây  bé  hỏi Phương đại nho, nhưng hôm nay vẫn  tìm đến hỏi Đường Thư Nghi. Bởi vì  bé nhận , cùng một sự việc, quan điểm của Đường Thư Nghi luôn khác biệt với  , nhưng sự khác biệt   thường thấu triệt và  đạo lý hơn.
 
Đường Thư Nghi giảng xong về khái niệm Trung dung mà nàng lĩnh ngộ,  : "Đạo của Trung dung  thì dễ, nhưng khi thực thi  vô cùng khó khăn. Hai đứa  cần  quá khắt khe yêu cầu bản ,  thể đạt  năm sáu thành trong đó  là điều đáng quý ."
 
Lý Cảnh Tập và Tiêu Ngọc Châu đều gật đầu, Đường Thư Nghi bảo: "Vậy hai đứa hãy  xuống cảm thụ của  ."
Phạm Khắc Hiếu
 
Lý Cảnh Tập và Tiêu Ngọc Châu cầm bút lên bắt đầu  một cách nghiêm túc. Đường Thư Nghi  Tiêu Hoài : "Quốc Công gia, chúng  sang chỗ khác  chuyện ."
 
Tiêu Hoài  dậy cùng Đường Thư Nghi   ngoài. Đợi hai   khuất, Lý Cảnh Tập nhỏ giọng  với Tiêu Ngọc Châu: "Huynh phát hiện , bây giờ Sư phụ   theo lời Tiên sinh." (Sư phụ là Tiêu Hoài, Tiên sinh là Đường Thư Nghi.)
 
"Huynh cũng nhận  ư." Tiêu Ngọc Châu ghé sát  hạ giọng: "Chỉ là  thấy Cha  còn  vui vẻ."
 
Lý Cảnh Tập  nàng  , mím môi   gì đó, nhưng cuối cùng vẫn  cất lời. Cậu bé cảm thấy sư phụ và  ở chung như  thật sự  .
 
Trong hoa sảnh nhỏ, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài  đối diện . Tiêu Hoài rót cho Đường Thư Nghi một chén , khen: "Không ngờ phu nhân  uyên bác đến nhường ."
 
"Thiếp chỉ là nhờ   đôi chút sách vở mà thôi." Đường Thư Nghi cầm chén lên nhấp một ngụm .
 
Kiếp , trong suốt hơn ba mươi năm đời , nàng  bận rộn học hành thì cũng bận rộn tranh đấu sinh tồn nơi thương trường, chẳng  lấy chút thời gian nhàn rỗi để  sách, nghiên cứu học vấn, tu  dưỡng tính.
 
Sau khi xuyên , trái , nàng   vô  sách vở, đồng thời cũng lĩnh ngộ  nhiều đạo lý. Bây giờ hồi tưởng , nếu kiếp   bắt đầu  theo con đường nghiên cứu học thuật  vì dấn   chốn buôn bán cạnh tranh,  lẽ nàng  sống một cuộc đời khác, cũng  chắc   bỏ mạng vì lao lực quá độ.
 
 đời ,  gì  nhiều chữ "nếu như" đó.
 
Tiêu Hoài cũng cầm chén lên uống , đoạn kể  chuyện trò chuyện với Dương thái sư ngày hôm nay. Đường Thư Nghi  xong khẽ nhíu mày hỏi: "Quốc Công gia nghĩ bọn họ sẽ thiện bãi cam hưu (tự nguyện từ bỏ) ư?"
 
"Chỉ cần khoanh tay  xem diễn biến là ." Tiêu Hoài đáp.
 
Đường Thư Nghi gật đầu: "  e rằng  bảo Ngọc Châu cẩn thận hơn một chút, chỉ sợ bọn chúng dùng thủ đoạn âm hiểm."
 
Tiêu Hoài 'ừm' một tiếng: "Nếu Ngọc Châu  ngoài, bên cạnh nhất định     kèm bảo vệ."
 
"Được."
 
Dương thái sư  về đến phủ , mới an tọa trong thư phòng   bao lâu thì Tứ hoàng tử   hành đến. Ông  miễn cưỡng hành lễ một cách tượng trưng, Tứ hoàng tử cũng tùy ý phất tay, đoạn tìm một vị trí an tọa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-459.html.]
 
"Thái sư hôm nay  đàm luận với Định Quốc Công như thế nào?" Tứ hoàng tử hỏi.
 
Dương thái sư  đối diện, nâng tay áo chỉnh  nếp gấp, trầm giọng: "Hắn từ chối."
 
Tứ hoàng tử  xong, sát ý ngút trời, hỏi dồn: "Cớ sự  ?"
 
Dương thái sư đáp: "Định Quốc Công phu nhân lấy lý do tuổi tác của Điện hạ và Khang Lạc quận chúa  hợp để khước từ."
 
Tứ hoàng tử bật  khinh miệt: "Ta đây  ngại tiểu nha đầu  còn non nớt, nguyện chờ nàng thêm vài năm,  mà bọn họ  dám chê bai   ư?"
 
Dương thái sư trầm mặc, quả thực  cách tuổi tác  là một trở ngại  nhỏ. Một lúc lâu , ông  tiếp lời: "Định Quốc Công tuyên bố    về phe phái nào,  chỉ mong Đại Càn hưng thịnh."
 
Tứ hoàng tử   nhạo: "Không lẽ  còn  dã tâm mưu đồ soán vị?"
 
Dương thái sư nâng chén  nhấp một ngụm,  hề đáp lời. Kỳ thực, ông   tích tụ sự bất mãn đối với Tứ hoàng tử trong  nhiều phương diện, nhưng vì vô vàn lý do mà đành   về phe . Đã  đến bước , ông  chỉ  thể tận lực phò tá Tứ hoàng tử lên ngôi cửu ngũ.
 
"Vậy tiếp theo Điện hạ tính toán  ?" Ông  dò hỏi.
 
"Nếu  cho bọn họ đường lui mà họ  nhận,  chỉ  thể dùng đến thủ đoạn mạnh mẽ."
 
Tứ hoàng tử nheo mắt , ánh  nguy hiểm. Dương thái sư thấy  vội nhắc nhở: "Hoàng thượng sẽ chẳng bao giờ chấp thuận hôn sự giữa Điện hạ và Khang Lạc quận chúa ."
 
Tứ hoàng tử hừ lạnh: "Vậy thì  sẽ khiến y  thể  gật đầu."
 
Lông mày Dương thái sư nhíu chặt thành một khối: "Điện hạ chớ nên hành động lỗ mãng. Ngài đừng quên Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử   triệt hạ  , trong đó  vai trò  nhỏ của phủ Định Quốc Công đấy."
 
Tứ hoàng tử tỏ vẻ thờ ơ: "Ta chỉ nhắm  quân quyền trong tay Tiêu Hoài. Nếu   sự ủng hộ của , dù phụ hoàng   lập   Thái tử, cùng lắm là  bức vua thoái vị là xong. Bởi , bất luận dùng thủ đoạn gì, cũng  đoạt  Tiêu Hoài về phe ."
 
Lông mày Dương thái sư nhíu càng lúc càng sâu, ông  hỏi: "Điện hạ định  gì?"
 
Tứ hoàng tử dựa lưng  ghế, tùy ý vắt chéo chân, thản nhiên đáp: "Giải quyết một tiểu nha đầu thì  gì khó? Thái sư cứ chờ xem."
 
"Lão phu vẫn khuyên Điện hạ  nên hành động vội vã. Nếu chẳng may kế hoạch thất bại, chúng  sẽ  thể gánh nổi cơn thịnh nộ của Định Quốc Công ." Dương thái sư lo lắng nhắc nhở  cuối.