Thanh Phong Uyển, viện tử của Tiêu Ngọc Thần, tọa lạc tại vị trí tối ưu trong tiền viện của Hầu phủ, phong cảnh ưu nhã. Trong viện, trúc xanh phất phơ, non bộ kỳ thú, hành lang dài uốn lượn, còn  thủy tạ tựa hồ nước  bài trí vô cùng trang nhã, đúng là nơi dành cho công tử nhà quyền quý. Lúc  Trường Minh và nha  Tử Lăng đang   hành lang  chuyện phiếm. Chủ tử  ở nhà, bọn họ vô cùng rảnh rỗi.
 
Nghe Tử Lăng mở lời: “Vị ở ngõ Mai Hoa  quả nhiên  thủ đoạn, câu giữ Đại công tử cả ngày dài ở chỗ nàng . Ngô nhị tiểu thư rơi xuống nước hôn mê bất tỉnh mà cũng  cho Đại công tử đến thăm.”
 
Trường Minh  nhạo: “Ta thấy ngươi đang đố kỵ thì , vị ở ngõ Mai Hoa  chính là bảo bối trong tim Đại công tử, ai  thể vượt qua nàng  chứ... Thúy... Thúy Trúc cô nương…”
 
Trường Minh và Tử Lăng thấy Thúy Trúc  ngoài cổng viện thì lập tức khựng . Đại nha  bên cạnh Hầu phu nhân là   quyền thế nhất trong đám gia nhân trong phủ, bọn họ   dám đắc tội.
 
Chỉ là   những chuyện bọn họ     Thúy Trúc  thấy  .
 
Hai  lo sợ  yên,   Thúy Trúc hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi cũng là hạ nhân lâu năm trong phủ, chẳng lẽ   điều gì nên , điều gì nên giữ kín  ? Cẩn thận tới tai phu nhân, e rằng sẽ  lột da xé miệng!”
 
Quả thực,  trong viện Đại công tử càng ngày càng trở nên vô phép tắc.
 
Trường Minh và Tử Lăng  Thúy Trúc   thì lập tức căng thẳng. Bọn họ thừa  Hầu phu nhân chán ghét vị  ở ngõ Mai Hoa tới nhường nào, ba chữ "ngõ Mai Hoa" dường như  trở thành điều cấm kỵ trong phủ.
 
“Thúy Trúc cô nương, bọn   sai , thực sự  sai .”
 
“ đúng, bọn   dám tái phạm nữa.”
 
Hai  vội vàng khẩn cầu Thúy Trúc tha thứ, nhưng Thúy Trúc  rảnh rỗi phí lời với bọn họ, chỉ liếc  Trường Minh  : “Phu nhân  cho ngươi nửa canh giờ, mau chóng đưa Đại công tử hồi phủ. Bằng , ngươi cùng Đại công tử chớ hòng bước chân về Hầu phủ  nữa.”
 
Trường Minh ngạc nhiên tột độ, rõ ràng phu nhân  thực sự nổi lôi đình. Tuy bình thường phu nhân  thích Đại công tử tới ngõ Mai Hoa, nhưng  bao giờ cho   tìm, vốn là e ngại tổn hại thể diện Đại công tử.
 
Thúy Trúc thấy   cứ  im bất động thì lập tức hối thúc: “Thất thần  chi, còn  mau chóng khởi hành?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-5.html.]
Trường Minh  hồn, lập tức nhấc gót lao  cửa. Đường  từ Hầu phủ tới ngõ Mai Hoa mất  một khắc, đường  tới lui mất hơn một khắc, thời hạn eo hẹp đến đáng sợ.
 
Trường Minh  , Thúy Trúc liếc  Tử Lăng,  đó xoay  rời khỏi viện. Trong mắt nàng, những kẻ hầu hạ Đại công tử, từ  xuống , đều cần   rèn giũa .
 
Trường Minh dốc hết sức bình sinh chạy tới ngõ Mai Hoa, thấy một tùy tùng khác của Tiêu Ngọc Thần là Trường Phong đang  ở chiếc ghế đẩu ven đường uống , gác chéo chân, dáng vẻ vô cùng thong dong tự tại. Hắn  c.ắ.n răng, thở dốc chạy đến, lôi kéo đối phương xông  ngõ Mai Hoa.
 
“Ngươi   ? Bị truy đuổi bởi ác thú chăng?” Trường Phong  hì hì hỏi.
 
Trường Minh thở hổn hển, nhỏ giọng : “Mau  kêu công tử hồi phủ. Phu nhân hạ lệnh, nếu quá nửa canh giờ mà công tử  trở về, thì vĩnh viễn  cần bước  cửa phủ nữa.”
 
Trường Phong  xong cũng cả kinh. Bình thường Hầu phu nhân vẫn luôn giữ thể diện cho Đại công tử, cho dù  chán ghét vị ở ngõ Mai Hoa, nhưng  từng cho  tới tìm. E rằng phu nhân  thực sự nổi cơn thịnh nộ.
 
“Phu nhân  tức giận ư?” Trường Phong hỏi.
 
“Chắc là . Là Thúy Trúc cô nương bên cạnh phu nhân tới thông báo. Ngươi mau  kêu công tử, đừng chậm trễ thời gian nữa!” Trường Minh gấp gáp đến nỗi tim như lửa đốt.
 
Trường Phong cũng  hề trì hoãn, nhanh chóng chạy tới căn nhà tận cùng trong ngõ. Hầu gia  khuất,  bộ Hầu phủ đều trông cậy  Hầu phu nhân gánh vác. Lời của Hầu phu nhân, ai dám  tuân theo?
 
Vừa chạy tới căn nhà ,  khẽ gõ cửa. Chốc lát , một tiểu nha  vận trang phục màu xanh lục xuất hiện, mở cửa. Thấy Trường Phong, nàng   : “Trường Phong đại ca, là ngươi ư? Đại công tử đang dùng bữa cùng tiểu thư nhà . Ngươi    trong chờ một lát chăng?”
 
“Ta  chuyện khẩn cần diện kiến Đại công tử.” Trường Phong  xong lập tức bước .
 
Phạm Khắc Hiếu
Hắn  thường xuyên cùng Tiêu Ngọc Thần tới tòa nhà ,  quen thuộc với cách bài trí bên trong, chỉ vài bước  tới tiểu sảnh. Cánh cửa vẫn rộng mở, lập tức thu  mắt cảnh Liễu Bích Cầm đang mỉm , tay gắp thức ăn cho Tiêu Ngọc Thần.
 
Mày liễu cong cong, đôi mắt đa tình, da thịt tựa ngưng chi, môi nhỏ như  đào. Quả nhiên là tuyệt sắc giai nhân liễu yếu đào tơ, dung nhan như đóa phù dung.