Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tiêu Hoài: "Ít ,  vẫn nên cho   thanh thản nhắm mắt."
 
Đường Thư Nghi bật , e rằng đến lúc đó,   là  thanh thản nhắm mắt lìa đời, mà là  dọa đến mức hồn phi phách tán.
 
Dùng cơm xong, Tiêu Hoài : "Nhạc phụ bảo chúng  về phủ một chuyến. Ta đoán là   hỏi xem   chuẩn  đến  ."
 
Đường Thư Nghi ừ một tiếng,  qua phòng ngủ thu thập đồ đạc sơ qua một chút. Sau đó hai  tới Đường Quốc Công phủ. Đường Quốc Công thấy hai  cùng  đến, liền  bảo họ an tọa,   thẳng  vấn đề: "Ta thấy vị Thánh thượng    còn đủ kiên nhẫn nữa. Kế hoạch của con  chuẩn  đến  ?"
Phạm Khắc Hiếu
 
Tất nhiên Tiêu Hoài sẽ  dấu giếm Đường Quốc Công,  : "Đại doanh bên ngoài kinh thành  sáu nghìn binh mã, con vẫn còn ẩn giấu gần một vạn  ở Bát Giác sơn.”
 
Đường Quốc Công    còn ẩn giấu nhiều binh lực như  tại Bát Giác sơn, đầu tiên là sững sờ,  đó trầm giọng : "Rất ."
 
Tiêu Hoài  : "Hắn  thu mua thủ hạ Đoạn Anh Hoành của con, con  phái  theo dõi tên đó ngày đêm. Còn  Dung Thân Vương của Nhu Lợi quốc năm xưa, chỉ cần bên  con gửi thư tín,   sẽ lập tức xuất binh tương trợ."
 
Đương nhiên nếu   là vạn bất đắc dĩ,  cũng   dùng đến Dung Thân Vương.
 
Đường Quốc Công hài lòng gật đầu, nhưng vẫn dặn dò: "Nếu  thể tránh  binh đao thì nên tránh, đến lúc đó  gánh chịu khổ đau nhiều nhất vẫn là lê dân bách tính."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-521.html.]
 
"Vâng." Tất nhiên Tiêu Hoài hiểu rõ đạo lý .
 
"Con thật sự  phò tá Khang Thân Vương lên ngôi Hoàng đế ?" Đường Quốc Công  hỏi.
 
Tiêu Hoài dứt khoát gật đầu: "Con  bao giờ nghĩ đến việc soán vị."
 
Đường Quốc Công thở dài một tiếng: "Như  cũng xem như  thể tạ tội với Tiên Hoàng."
 
Tiêu Hoài  nhạc phụ nhắc đến Tiên Hoàng,  siết chặt nắm tay, thầm nhủ:  ! Xem như   thể đưa  một lời giải thích trọn vẹn với Tiên Hoàng.
 
Từ Đường Quốc Công phủ về nhà, Tiêu Hoài  với Đường Thư Nghi: "Hai ngày nữa, nàng hãy lén lút mang theo ba đứa trẻ rời khỏi đây ."
 
Hắn sợ Hoàng đế sẽ  tay, nhưng Đường Thư Nghi cực kỳ kiên trì: "Để cho ba đứa nhỏ ,  ở . Lễ mừng năm mới vẫn  qua, còn  tống cựu nghênh tân. Nếu    mặt, nhất định sẽ khiến kẻ khác sinh lòng nghi ngờ."
 
Tiêu Hoài  nàng thật lâu, ánh mắt thâm trầm, một lát  mới khẽ gật đầu: "Được,  ngày mai hãy sắp xếp cho ba đứa nhỏ  ."