Uống một ngụm  để che  ý   mặt, nàng   Tiêu Ngọc Châu, từ tốn giảng giải: “Ý của đại ca con là việc Tiêu Thanh Vũ chỉ dùng một món lợi nhỏ nhoi như trâm hoa để lung lạc lòng , khiến bọn họ cô lập con, đó là hành vi của tiểu nhân,  còn là loại hạ đẳng nhất.”
 
Tiêu Ngọc Châu vẫn giữ vẻ mặt ngờ nghệch, Đường Thư Nghi đành  giải thích rõ hơn: “Nếu bản  Tiêu Thanh Vũ  đủ ưu tú, tài hoa xuất chúng, cớ gì   dùng lợi ích nhỏ để mua chuộc lòng ? Vả , những kẻ  món lợi nhỏ  lôi kéo phần lớn đều là  ý chí  kiên định, chỉ ham cái lợi  mắt,  như   thể kết giao. Hôm nay chỉ là một chiếc trâm hoa mà bọn chúng  cô lập con, ngày mai nếu  thứ gì đó quý trọng hơn, liệu  khi nào bọn chúng sẽ  tay hại   ?”
 
Tiêu Ngọc Châu  xong, c.ắ.n chặt răng : “Sau  con sẽ  chơi cùng bọn họ nữa.”
 
Đường Thư Nghi gật đầu tán thưởng: “Kết giao bằng hữu thì  chọn   cùng sở thích, cùng chung quan điểm và nguyên tắc. Tuy   như  mà xem chừng tiểu nha đầu con vẫn cái hiểu cái .” Đường Thư Nghi đưa tay xoa đầu con bé, dịu giọng : “Không hiểu cũng  ,   nương sẽ từ từ dạy dỗ con.”
 
Tiêu Ngọc Thần  Đường Thư Nghi giải thích liền vô cùng bội phục, bèn mở miệng : “Vẫn là mẫu  giải thích dễ hiểu hơn.”
 
Đường Thư Nghi nhớ đến màn khoe chữ ban nãy thì  thấy buồn : “Muội  con    nhiều sách, cái gọi là '  sách, mách  chứng' nó sẽ  thể lĩnh hội .”
 
Tiêu Ngọc Châu  Đường Thư Nghi    ít sách thì  phồng má lên tỏ vẻ bất mãn, Đường Thư Nghi  xoa đầu con bé: “Ngọc Châu nhà   ít sách là do tuổi còn nhỏ. Sau  mỗi ngày  nhiều sách hơn một chút,   chừng tới lúc con lớn bằng đại ca thì    nhiều sách hơn  .”
 
Tiểu nha đầu  xong thì vô cùng vui vẻ, nhếch môi  tít mắt, khiến Tiêu Ngọc Thần  bên cạnh tỏ vẻ bất đắc dĩ.
 
“Ngọc Thần, con cũng chọn vải .” Đường Thư Nghi chuyển sang chuyện khác.
 
Tiêu Ngọc Thần  tùy tiện giống Tiêu Ngọc Minh,  vô cùng tập trung  việc chọn lựa. Hắn  dậy bước đến, đưa tay về phía khúc gấm Tứ Xuyên  màu trắng như ánh trăng lưỡi liềm, nhưng còn  chạm tới  rụt tay về. Hắn nhớ  lời Tiêu Ngọc Minh  khi nãy, y phục màu trắng  ủy mị,  hợp phong thái nam tử.
 
Đường Thư Nghi  động tác chần chừ của , cũng nhớ  lời Tiêu Ngọc Minh, bật  ha hả, Tiêu Ngọc Châu bên cạnh nàng cũng  toe toét. Tiêu Ngọc Thần  hổ đỏ mặt, chỉ đành  với Đường Thư Nghi vẫn còn đang  tươi: “Mẫu  cũng chọn giúp con mấy khúc .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-56.html.]
Đường Thư Nghi ngưng , cầm mấy khúc vải ướm lên  : “Vậy lấy mấy khúc  .”
 
Sau đó nàng   về phía đống da lông . Tiêu Hoài là Đại tướng quân,  thủ tất nhiên  tồi. Chàng  thích  săn nên trong nhà tích trữ  ít da lông quý hiếm: lông cáo, lông chồn, da sói, da hươu, cái gì cũng .
 
“Lấy mấy tấm lông chồn  áo choàng cho Quốc công gia.” Đường Thư Nghi cầm thêm mấy tấm da dê đen,  lấy thêm hai tấm da sói  dặn dò: “Lấy hai thứ   cho Quốc công gia một đôi giày ấm áp.”
 
Quốc công gia trong miệng nàng tất nhiên là Đường Quốc công,  phụ của nàng.
 
Tình cảm giữa  với  luôn cần sự đối đãi. Đường Quốc công lúc nào cũng suy nghĩ chu  cho  cùng ba hài tử,  cũng nên  qua  .
 
Phạm Khắc Hiếu
Lại chọn thêm mấy tấm da lông quý giá để  áo choàng cho  và ba hài tử, Đường Thư Nghi sai  dọn nguyên liệu . Đoạn, nàng   sang Tiêu Ngọc Thần căn dặn: “Mấy ngày nữa là tiệc mừng thọ của Lão phu nhân Tề phủ. Chúng  đang trong kỳ hiếu nên  tiện tham gia yến hội. Ngày mai con hãy mang một ít lễ vật tới Tề phủ một chuyến,  mặt Hầu phủ dâng lễ mừng thọ cho Tề Lão phu nhân.”
 
Tiêu Ngọc Thần nghiêm cẩn gật đầu đáp . Đường Thư Nghi  thêm: “Tuy lúc  quan hệ giữa phụ  con và Tề Thượng thư  đôi chút khúc mắc, nhưng hai  họ cũng   thâm thù đại hận gì. Tề Thượng thư cùng mấy cữu cữu của con là  đồng quan điểm, chúng  cũng  thể xa cách.”
 
Tiêu Ngọc Thần trịnh trọng gật đầu: “Nhi tử  hiểu rõ.”
 
Hiện tại Hoàng đế  già yếu, cái gọi là đồng quan điểm chính là việc bọn họ hướng về vị Hoàng tử nào hoặc là bảo trì trung lập. Dù bọn họ nghiêng về Hoàng tử nào  giữ thái độ trung lập cũng đều  , chỉ cần  đối lập với Nhị Hoàng tử là  .
 
Thuở , tâm trí của Tiêu Ngọc Thần chỉ đặt nặng lên việc  sách cùng hình bóng Liễu Bích Cầm, đối với chuyện triều đình  những vấn đề vụn vặt khác đều    màng tới.  mấy ngày nay,   dần dần tiếp xúc với những việc , cũng hiểu rõ một điều: ai  Thánh thượng cũng , riêng Nhị hoàng tử thì tuyệt đối  .
 
Hiện tại Tề Lương Sinh và phủ Quốc công  cùng lập trường,  tóm ,  cũng  thuộc phe Nhị hoàng tử, là   thể kết giao .