Đường Thư Nghi giải thích chi tiết về việc sắp xếp khách nhân xong, liếc  cuốn sổ chi chít chữ của Triệu quản gia, vẻ mặt mang theo ý hài lòng. Người hầu tận tâm như , quả là hiếm .
 
Nàng : "Mấy cái  đều  giữ  cẩn thận, về   thể còn dùng đến. Ngoài , bình thường nên chú ý nhiều đến quan hệ của mỗi nhà, thỉnh thoảng bổ sung  mạng lưới giao thiệp."
 
"Vâng, Phu nhân." Triệu quản gia khép cuốn sách , nghiêm túc trả lời.
 
Đường Thư Nghi "ừm" một tiếng,  đó hỏi: "Mấy ngày nay Quốc Công gia bận rộn chuyện gì?"
 
Triệu quản gia lắc đầu: "Nô tài  rõ."
 
Đường Thư Nghi phất tay bảo  lui , tựa  ghế gấm trầm ngâm tự hỏi   còn thiếu sót điều gì . Hai ngày nữa là đại hôn của Tiêu Ngọc Thần, nếu còn thiếu sót gì thì  thể bổ sung ngay lập tức.
 
Nháy mắt sắc trời  tối, bữa tối cũng  dọn xong. Ba   cùng đến Thế An Uyển ăn tối, Tiêu Hoài mới vội vã trở về. Đường Thư Nghi  nhịn  hỏi: "Mấy ngày nay  bận rộn điều chi?"
 
Tiêu Hoài mỉm  với nàng: "Ăn tối xong  sẽ  với nàng ."
 
Đường Thư Nghi  rõ  cứ úp úp mở mở  gì, nhưng cũng  hỏi thêm, mà : "Chuyện thủ vệ  sắp xếp   đấy cả  chứ?"
 
Đại hôn của Tiêu Ngọc Thần, Lý Cảnh Tập cũng đến dự. Bởi thế, việc bảo đảm an ninh tuyệt đối là ưu tiên hàng đầu.
 
Tiêu Hoài nắm lấy tay nàng, hướng phòng ăn mà , trấn an: "Mọi sự  sắp xếp xong xuôi. Binh mã vẫn đóng trong thành, Hướng Thiên Hà phụ trách đại doanh ngoại thành, nội ngoại đều  cần  lo lắng."
 
Đường Thư Nghi tất nhiên yên tâm về . Hai  tay trong tay cùng   về phía phòng ăn. Ba    phụ mẫu tay trong tay,  mặt đều nở nụ  ngưỡng mộ. Khắp thành Thượng Kinh , quả thực tìm chẳng  đôi phu thê thứ hai nào ân ái  như .
 
Dùng xong bữa tối, Đường Thư Nghi định căn dặn thêm vài chuyện với Tiêu Ngọc Thần, nhưng còn  kịp mở lời, Tiêu Hoài  bảo ba   rời , đoạn kéo nàng  phòng ngủ. Đường Thư Nghi khó hiểu hỏi: "Chàng  chuyện gì ?"
 
Tiêu Hoài mỉm  thì thầm bên tai nàng: "Lát nữa nàng sẽ rõ."
 
Hai  tiến  tẩm thất, Tiêu Hoài đóng cửa , dặn dò Thuý Trúc Thuý Vân   phép quấy rầy. Đường Thư Nghi  hành động của   cho đỏ mặt, trời  mới chạng vạng ...
 
Ngay lúc , Tiêu Hoài kéo nàng đến bên giường. Đường Thư Nghi  phối hợp  thẹn thùng: "Chàng cứ  như , thật là khiến   bật ..."
 
Lời còn  dứt, Tiêu Hoài vén màn lên, nàng lập tức  thấy hai bộ hỉ phục  giường, một nam một nữ, một đỏ một xanh, đặt cạnh . Màu sắc rực rỡ nhưng   đẽ đến tột cùng. Đường Thư Nghi ngạc nhiên  Tiêu Hoài: "Đây là hỉ phục của ai ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-573.html.]
 
Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh chắc chắn  thể xuất hiện ở chốn .
 
"Là của nàng và ." Tiêu Hoài ôm nàng  lòng, khẽ khàng: "Nàng   danh phận, nay cũng nên  một nghi thức  chỉnh."
 
Đường Thư Nghi bật  thành tiếng: "Chàng thật là đòi hỏi quá nhiều nghi thức."
Phạm Khắc Hiếu
 
Tiêu Hoài nghiêm túc "ừm" một tiếng,  đó đích  cởi bỏ y phục của Đường Thư Nghi,  tỉ mỉ mặc từng món đồ hỉ phục lên  nàng. Đường Thư Nghi  dáng vẻ chuyên chú của , trái tim  lấp đầy đến mức  vỡ òa. Trong thời  xa lạ , việc  quen ,  yêu , chính là sự ưu ái lớn nhất mà ông trời  ban tặng cho nàng.
 
Hỉ phục màu đỏ rạng rỡ và sắc xanh trầm  hòa quyện, khiến Đường Thư Nghi vốn  đoan trang đại khí càng thêm minh diễm kiều lệ. Nàng trở nên lộng lẫy đến mức khiến    thể dời mắt. Tiêu Hoài  chằm chằm  nàng, thâm tình : "Nàng chính là phúc khí lớn nhất mà    qua ba đời."
 
Đường Thư Nghi mỉm  chân thành đáp lời: "Vậy   xin  giúp phu quân  y phục  ?"
 
Tiêu Hoài mỉm  dang rộng vòng tay đón nhận. Đường Thư Nghi nghiêm túc  y phục cho ,  xong liền lùi  hai bước. Nàng  nam tử mang nét tuấn tú  ẩn chứa vẻ diễm lệ  mặt, cất lời: "Phu quân  phong lưu sáng sủa, cơ trí linh hoạt như thần, dung mạo  của  thật khiến lòng  hài lòng vô cùng."
 
Tiêu Hoài ôm nàng  vang,  giúp nàng đội mũ phượng. Sau đó, hai  họ nghiêm túc bái Thiên Địa ngay trong tẩm thất. Đến bái cuối cùng, Tiêu Hoài nắm c.h.ặ.t t.a.y Đường Thư Nghi, thành kính : "Ta mong rằng kiếp ,  và nàng vẫn  thể nên duyên phu thê."
 
Lời  thốt   nghiêm túc  hàm chứa đầy sự mong đợi thiết tha, Đường Thư Nghi  xong hốc mắt  chút ẩm ướt, nàng mỉm  : "Chàng hãy nhớ kỹ, ám hiệu là: Ai ở kiếp  hẹn ."
 
"Ai ở kiếp  hẹn ," Tiêu Hoài lẩm bẩm câu  đó, nắm tay Đường Thư Nghi càng thêm chặt. Hắn kiên định : "Ta nhất định  khắc câu   tận linh hồn."
 
Đường Thư Nghi   bộ dạng nghiêm túc cùng thâm tình của   cho cảm động. Nàng đưa hai tay túm lấy áo , nhón chân chủ động hôn lên môi ......
 
Đêm động phòng hoa chúc tất nhiên là nhiệt liệt vô cùng. Sáng hôm , cặp phu thê  đều thức dậy khá muộn. Ba   đến Thế An Uyển dùng bữa sáng, Thúy Vân khẽ thưa với họ: "Tối qua Quốc Công gia và phu nhân  bàn bạc vài chuyện nên ngủ muộn một chút, mời các vị công tử tiểu thư dùng bữa   ạ."
 
Ba   đều hết sức nghi hoặc, chẳng  phụ mẫu bọn họ  "thượng nghị" chuyện gì mà  ngủ muộn đến thế? Chỉ  điều, bọn họ cũng  dám dò hỏi, dùng bữa sáng xong liền trở về viện của  lo việc riêng.
 
Về phần Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài, họ ngủ đến tận khi mặt trời lên cao mới tỉnh giấc. Khi Thúy Trúc và Thúy Vân đến hầu hạ, Đường Thư Nghi  đỏ mặt. Nàng lườm nguýt  Tiêu Hoài, trách thầm   tối qua  chuyện đó  hung hãn như .
 
Vẻ mặt Tiêu Hoài  vẫn điềm nhiên như thường. Hắn thản nhiên : "Đợi Ngọc Thần thành hôn xong, chúng  sẽ phân gia."
 
Phân gia , sẽ  cần ngày ngày chạy đến chỗ chúng ăn sáng, cũng sẽ   phiền cuộc sống riêng tư của hai  nữa.