Giải quyết xong ân oán giữa Đoan Thân Vương và Lam Phi Bạch, Lý Cảnh Tập cho Đoan Thân Vương rời  , đoạn  với Lam Phi Bạch: "Lam ái khanh, mặc dù tính khí của Đoan Thân Vương   ,  việc cũng  phần hồ đồ xằng bậy, nhưng ngài  là bá phụ của trẫm, ngươi hiểu rõ chứ?"
 
Lời  của y vô cùng bình thản, song  mang theo áp lực ngàn cân. Lam Phi Bạch lập tức quỳ sụp xuống, : "Thần , chuyện  là thần sai sót."
 
Lý Cảnh Tập khẽ "ừm" một tiếng,  đó phất tay cho Lam Phi Bạch lui  ngoài. Lam Phi Bạch  rời khỏi Ngự Thư phòng liền vội vàng lau  mồ hôi lạnh  trán. Hoàng thượng đây là đang cảnh cáo    lén lút tính kế Đoan Thân Vương. Thật  ngay  ,   nảy sinh ý nghĩ sẽ báo thù  .
 
Đoan Thân Vương tuy địa vị cao quý nhưng  hồ đồ vô tích sự, bề ngoài   thể  gì, nhưng  lưng  thể  vô  chuyện khiến Đoan Thân Vương  ngậm bồ hòn  ngọt, khổ   thành lời.
 
 ý nghĩ   lóe lên trong đầu, lời cảnh báo của Thánh thượng liền kịp thời đến. Vị tân hoàng , tuy tuổi còn trẻ, nhưng  thông minh lanh lợi đến mức khiến    kiếp sợ. Hắn vô cùng may mắn bởi vì nhờ chuyện nhỏ  mà nhận thức  tân hoàng  thể chọc giận, chứ   nhờ  một chuyện lớn hơn, hậu quả khó lường hơn.
 
Hắn hoảng sợ rời khỏi Hoàng cung. Cùng lúc đó, các quyền quý ở Thượng Kinh cũng đều   kết quả xử lý của Hoàng thượng đối với Đoan Thân Vương và Lam Phi Bạch. Kết quả   trong dự liệu của bọn họ, dù  chuyện   liên quan đến triều đình, chỉ là ân oán cá nhân giữa Lam Phi Bạch và phủ Định Quốc Công cùng với Đoan Thân Vương.
 
Chỉ là, việc  khiến bọn họ  rõ một điều: Phủ Đoan Thân Vương vẫn còn  ân sủng  lớn. Đánh đại quan nhị phẩm ngay  cửa Hoàng cung, nếu đổi thành  khác, tội trạng nhất định  nhỏ, nhưng Đoan Thân Vương chỉ  phạt một chút bổng lộc.
 
Mà  , gia phong của Lam gia coi như    tổn hại. Chỉ cần là những gia đình chú trọng quy củ, căn bản sẽ   kết  với Lam gia nữa. Chẳng qua, Lam Phi Bạch dù  cũng là đại quan nhị phẩm, hôn sự của con cháu Lam gia cũng sẽ  quá khó khăn.
Phạm Khắc Hiếu
 
Tạ nhị phu nhân ở nhà    bộ quá trình  chuyện, tâm tình vô cùng thư thái. Giờ phút , vẻ mặt nàng  mang đầy ý ,  với Tạ nhị gia: "Mối hôn sự của Hi Hoa nhà chúng  quả là  . Đoan Thân Vương  những lời  ở  mặt Định Quốc Công, mà Định Quốc Công  hề tức giận chút nào, điều  chẳng   rõ phu thê Định Quốc Công cũng  tán thành việc nhi tử nạp   ?"
 
Tạ nhị gia im lặng,  còn  thể  gì? Bản   cũng  hai  thất, lúc   gì cũng   phép.
 
Tạ nhị phu nhân liếc mắt  ,  tiếp lời: "Đoan Thân Vương  tính tình ngang ngược, nhưng cũng  hẳn là chuyện quá . Ngươi xem, chuyện  ngài    cỡ nào! Ngay  mặt các đại thần, ngài  tuyên bố ai dám đưa tiểu  cho con rể ngài , thấy một  liền đ.á.n.h một ."
 
Khi  những lời , ánh mắt của nàng vẫn luôn dán chặt lên Tạ Nhị gia. Tạ nhị gia  nàng  đến mức  chút   tự nhiên, "Nàng   như   chi? Ta cũng     loại chuyện đó ."
 
Tạ nhị gia  là    giữ thể diện.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-606.html.]
Tạ nhị phu nhân thu hồi ánh mắt,  đó : "Chuyện nạp    còn  xem nam nhân. Giai Ninh quận chúa thành hôn gần một năm   tin vui, nhưng tình cảm giữa nàng  và Tiêu thế tử vẫn hòa thuận, điều   rõ gia giáo phủ Định Quốc Công vô cùng ."
 
Nói xong, nàng  còn bật  thành tiếng, dù  nàng  cũng  vui vẻ. Tạ nhị gia  nàng  một cái   dậy: "Ta  tiền viện  chút việc."
 
Lúc   vẫn luôn cho rằng   là trượng phu,    ,  tôn trọng thê tử,    hai  thất chỉ như công cụ ấm giường mà thôi.  từ  khi kết  với phủ Định Quốc Công, hình tượng trượng phu  của  đang dần dần sụp đổ. Không     , mà là Tiêu Hoài quá khác biệt,     bì nổi.
 
Bên , Lam Phi Bạch  kiệu về nhà,   phủ liền  thẳng đến viện của Lam Thư Ngữ. Lam Thư Ngữ đang hữu khí vô lực dựa  đầu giường, nàng   bắt đầu tuyệt thực.
 
Lam Phi Bạch thấy bộ dạng nàng  như  liền lạnh giọng: "Muốn c.h.ế.t ? Vậy thì , ngươi cứ  c.h.ế.t ."
 
"Người !" Lam Phi Bạch gầm lên hướng  bên ngoài. Các tùy tùng của  lập tức tiến ,  ở bên ngoài tẩm thất. Lam Phi Bạch  đầu , ánh mắt lạnh lẽo  bọn họ,  lệnh: "Lấy một tấm lụa trắng đến đây."
 
Các tùy tùng   đều  sững sờ tại chỗ,  rõ lời Lam Phi Bạch  là thật  chỉ đang dùng lời lẽ uy h.i.ế.p Lam Thư Ngữ. Lam Phi Bạch thấy bọn họ  chôn chân bất động, cơn giận càng thêm bốc lên: "Còn  trơ  đó  gì? Mau !"
 
Hai vị tùy tùng kinh hãi vội vàng chạy  ngoài. Nha   cận của Lam Thư Ngữ thấy tình thế nguy cấp, cũng lập tức chạy nhanh  gọi  tới cứu.
 
Trong phòng, Lam Thư Ngữ đôi mắt ngấn lệ,  Lam Phi Bạch mà thốt lên: "Cha quả thật quá đỗi nhẫn tâm! Người lúc  luôn miệng  yêu thương nữ nhi nhất, xem  đều là lời  dối. Lam Thư Dĩnh  thể gả cho thế tử An Nguyên Hầu, còn nữ nhi đây ngay cả việc   thất của thế tử Định Quốc Công cũng   chấp thuận. Cha nếu  ghét bỏ nữ nhi, hà cớ gì cứ   bộ  tịch  mặt ?"
 
Lam Phi Bạch tức giận đến mức khí huyết nghịch lên, suýt chút nữa thổ huyết. Mấy năm nay   chiều chuộng hai mẫu nữ bọn họ như , trừ danh phận chính thất và đích nữ ,  hề thiếu bọn họ bất cứ thứ gì,  mà nay vẫn   là  vẻ đạo đức giả, giả dối!
 
"Tốt,  lắm!" Lam Phi Bạch gằn giọng. "Vậy  liền cho ngươi  như ý nguyện, để ngươi  c.h.ế.t." Hắn    thêm bất cứ lời nào nữa, vì   cũng vô ích. Giờ phút ,  thật sự hối hận đến ruột gan đứt từng khúc, hối hận vì lúc đầu  nạp biểu    .
 
Lam Thư Ngữ  nhận  Lam Phi Bạch đang thật sự phẫn nộ, vẫn cho rằng  sẽ như  , tuyệt đối  giận  lâu. Nàng  nghĩ chỉ cần  kiên trì, đến cuối cùng Lam Phi Bạch nhất định sẽ thỏa hiệp.
 
Nàng  quỳ gối  giường, bày  vẻ mặt yếu đuối đáng thương, dập đầu về phía Lam Phi Bạch : "Nữ nhi bái biệt cha, về   thể hiếu thảo với  nữa, mong phụ  bảo trọng long thể."