Nàng cúi đầu che giấu cảm xúc, chờ đến khi ngẩng lên, đôi mắt Đường Thư Nghi  ngập nước, đong đầy bi ai. Nàng nắm lấy tay Nam Lăng bá phu nhân, nghẹn ngào : “Sao   nghĩ quẩn đến thế? Nếu tìm  thấy, chúng  sẽ tìm tiếp,   !”
 
Nam Lăng bá phu nhân vẫn nhắm nghiền hai mắt,  hề  dấu hiệu hồi tỉnh.
 
Đường Thư Nghi dùng khăn chấm khóe mắt, đoạn  thẳng  Tiêu Ngọc Minh, giọng điệu nghiêm nghị hẳn lên: “Mạng  là chuyện đại sự, rốt cuộc con   Nghiêm Ngũ đang ở  ?”
 
Tiêu Ngọc Minh  từng đối mặt với tình huống như thế . Lúc  Nghiêm Ngũ cũng từng than vãn chuyện mẫu     gì   thì sẽ giả vờ ôm ngực, hôn mê ngất xỉu.  đây là  đầu tiên Tiêu Ngọc Minh đụng  cảnh tượng , quả thực   Nam Lăng Bá phu nhân đang giả bộ  ngất xỉu thật.
 
Hắn lắp bắp đáp lời: “Con... con   Nghiêm Ngũ ở nơi nào.”
 
Lời  dứt, nương   vươn tay túm chặt cổ áo y, lạnh giọng chất vấn: “Tiêu Ngọc Minh, con nghĩ cho kỹ  hãy . Chẳng lẽ con  hại c.h.ế.t một mạng  ?”
 
Tiêu Ngọc Minh... Sao  thành hại c.h.ế.t một mạng  ?
 
Tuy  thầm rủa trong lòng, nhưng  thấy gương mặt nghiêm trọng của mẫu ,   bộ dạng như  thể tắt thở bất cứ lúc nào của mẫu  Nghiêm Ngũ, Tiêu Ngọc Minh lòng rối bời,    nên hành xử thế nào mới đúng.
 
 lúc , mẫu    lạnh lùng quát lớn: “Mau !”
 
Một tiếng quát chói tai, Tiêu Ngọc Minh khẩn trương đến nỗi thất thố, vô tình buột miệng thốt : “Ở... căn nhà trong ngõ Mai Hoa của chúng .”
 
Hắn   xong, Nam Lăng Bá phu nhân lập tức mở mắt,  thẳng dậy nở một nụ  lạnh lùng,  gì còn bộ dạng hấp hối lúc nãy?
 
Biết chính   lừa, Tiêu Ngọc Minh vội vàng  đầu  ngoài hô to: “Thạch Mặc, nhanh  báo...”
 
  còn   hết, giọng  nghiêm khắc của Đường Thư Nghi  vang lên: “Chặn nó .”
 
Bên ngoài, Thạch Mặc  thấy tiếng công tử nhà  thì co chân  chạy, nhưng  mới nhấc chân thì âm thanh của Hầu phu nhân  truyền tới, mười mấy bà tử to con lập tức bao vây lấy .
 
Hắn chỉ đành  xổm xuống đất kêu lên: “Công tử,   thoát   a!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-62.html.]
 
Trong phòng, Tiêu Ngọc Minh  tức giận  uể oải  đó, nhưng hai vị mẫu  ở đây vẫn    .
 
Nam Lăng Bá phu nhân: “Hôm nay thật đa tạ ngươi.”
 
Đường Thư Nghi: “Không cần khách sáo, đều là vì hài tử, đây là chuyện nên .”
 
Nam Lăng Bá phu nhân: “Ai, sinh  một đứa nghiệt chướng như ,  thật  tổn thọ mất mấy năm .”
 
Phạm Khắc Hiếu
Đường Thư Nghi: “Hài tử còn nhỏ, từ từ dạy dỗ là . Bây giờ  đưa ngươi tới ngõ Mai Hoa.”
 
Nam Lăng Bá phu nhân: “Thật sự cảm tạ.”
 
Hai vị phu nhân  xong bèn  dậy   ngoài. Lúc  ngang qua Tiêu Ngọc Minh, Đường Thư Nghi : “Con cũng  cùng .”
 
Tiêu Ngọc Minh siết chặt nắm tay,  đó ngoan ngoãn  theo hai vị mẫu  tới ngõ Mai Hoa. Lần  Nghiêm Ngũ nhất định sẽ oán trách , nhưng  cũng   biện pháp nào khác, chỉ  thể  kịch bản của hai vị mẫu   quá thâm độc.
 
Đoàn  tới ngõ Mai Hoa. Đường Thư Nghi  cánh cửa lớn đóng chặt,  đầu về phía Tiêu Ngọc Minh đang  cách đó  xa, phân phó: “Con tới đây mở cửa.”
 
Chắc chắn y  chìa khóa, bằng    giấu Nghiêm Ngũ ở chỗ ? Chỉ là   y lấy chìa khóa từ  .
 
Thật  Tiêu Ngọc Minh cũng chẳng  chìa khóa, mỗi   đến  giấu  ở bên trong thì chắc chắn  cách mở cửa. Nếu chuyện  bại lộ, cũng  kém một bước nhỏ .
 
Hắn cúi đầu  đến  cánh cửa, đút tay   ống tay áo trái, lục lọi một hồi  lấy  hai sợi dây thép mảnh. Đặt hai sợi thép  ổ khóa, mân mê một lát... khóa cửa  bật mở.
 
Đường Thư Nghi  động tác mở khóa thuần thục của , yên lặng hít sâu một . Phá khóa bẻ cửa, còn việc gì     ?
 
 vẫn còn   ngoài ở đây, con  ai cũng cần thể diện, chờ về nhà   .