Tiểu Quai  chìm  giấc mộng ,   mới   hàn huyên. Xa cách ba bốn năm mới trở về, tất nhiên  vô vàn chuyện  giãi bày. Mãi cho đến khi đêm  buông, Đường Thư Nghi mới nhắc nhở Lý Cảnh Tập nên hồi cung. Tiêu Ngọc Châu  tiễn , hai  rốt cuộc cũng  cơ hội  ở riêng.
 
"Hay là chúng  đến hoa viên một lát." Lý Cảnh Tập khẽ khàng đề nghị.
 
Tiêu Ngọc Châu khẽ 'ừm' một tiếng đáp lời, hai  sóng vai   tới hoa viên,  hầu chỉ dám theo  cách một  xa. Chưa   vài bước, nàng  cảm nhận  bàn tay   một bàn tay to lớn nắm lấy. Trái tim nàng  khỏi nhảy lên một nhịp rộn ràng.
 
Gần bốn năm xa cách, trong lòng hai  chất chứa thiên ngôn vạn ngữ, nhưng lúc  đây,  ai mở lời. Bọn họ chỉ lẳng lặng cảm nhận sự yên tĩnh đang bao trùm chốn .
 
Dắt tay  tiến  hoa viên,  hầu đều dừng  chờ ở cửa. Hai   tới gần núi giả thì dừng chân, đưa mắt  . Bốn năm trôi qua, thiếu nữ  rũ bỏ sự ngây thơ ngày nào,   đó là nét yêu kiều duyên dáng của một đại cô nương, rực rỡ tựa ánh dương rạng đông,   khác  thể dời mắt. Còn thiếu niên ngày , giờ  trổ mã thành một nam tử cao lớn,  hình cường tráng, khuôn mặt tuấn lãng phi phàm.
 
Hai   , chớp mắt một cái, Tiêu Ngọc Châu phì , phá tan sự xa cách của phút cửu biệt trùng phùng. Lý Cảnh Tập cũng bật , vươn tay ôm chặt Tiêu Ngọc Châu  lồng ngực, ghé sát tai nàng khẽ : "Ngọc Châu, chúng  kết  phu thê ."
 
Tiêu Ngọc Châu cũng đưa tay ôm nhẹ thắt lưng , dịu dàng '' một tiếng. Mấy năm nay, tuy hai   ở Kinh thành, nhưng vẫn nắm rõ  chuyện trong kinh. Trong những năm tháng , Lý Cảnh Tập  gần như nắm trọn quyền lực triều chính trong tay. Tuy   chuyên quyền độc đoán, nhưng những quyết sách đưa  hầu như  gặp  sự chất vấn nào.
 
Thứ nhất, là bởi vì  quyết sách  ban  đều gần như chính xác. Thứ hai, là bởi vì uy nghiêm tự  của    khẳng định. Hoàng đế thiếu niên  dần trở thành một Thiên tử đích thực, đủ tư cách trị vì thiên hạ. Mới đầu còn  vài  đề cập đến chuyện tuyển tú, nhưng hai năm nay   còn ai dám nhắc tới nữa.
 
"Ngày mai,  và phụ mẫu sẽ cùng  tấn cung," Tiêu Ngọc Châu ngước  . "Để bàn chuyện đại hôn."
 
Lý Cảnh Tập  , vui vẻ nhếch môi . Giờ phút ,    nào còn bóng dáng uy nghiêm cơ trí của một Đế vương, mà   giống một  trai mới lớn, ngây ngô đầy xúc động. Tiêu Ngọc Châu thấy dáng vẻ  của  cũng bật .
 
Hai  tựa   thủ thỉ thêm một lát. Khi màn đêm càng lúc càng buông sâu, Lý Cảnh Tập mới  về. Hai   ở cửa phủ, quyến luyến  nỡ chia xa. Lý Cảnh Tập trở về cung, tâm trạng vui sướng tột cùng, tựa như  nuốt trọn một viên kẹo ngọt.
 
Hắn trực tiếp đến Từ Ninh Cung, Thái hoàng Thái hậu vẫn đang đợi  ở đó. Sau khi hành lễ,   xuống  tâu: "Sư phụ và Định Quốc Công đều bình an mạnh khỏe, ngày mai bọn họ sẽ dẫn Ngọc Châu cùng Tiểu Quai tới bái kiến Tổ mẫu."
 
Thái hoàng Thái hậu vui mừng hồi lâu, nhưng chợt cảm thấy  điểm  thỏa, bà hỏi: "Tiểu Quai là ai?"
 
Trên mặt Lý Cảnh Tập bất giác lộ  nụ  sủng nịnh vô bờ: "Tiểu Quai là tiểu nữ nhi của Sư phụ và Định Quốc Công,  tròn ba tháng tuổi. Con  từng thấy hài nhi nào đáng yêu đến thế, đôi mắt đặc biệt to tròn, làn da trắng nõn như tuyết."
 
Thái hoàng Thái hậu  lời ,  phắt dậy, âm thanh run rẩy hỏi: "Tiểu nữ nhi của Định Quốc Công ?"
 
Lý Cảnh Tập  ngờ Tổ mẫu  kích động như , nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu: " thế. Mũi con bé  giống Định Quốc Công, còn  đều giống Sư phụ."
 
"Ha ha ha ha..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-630.html.]
 
Thái hoàng Thái hậu bật ,  đó hỏi  nhiều chuyện về Tiểu Quai. Lý Cảnh Tập cảm thấy Thái hoàng Thái hậu quá mức chú ý đến hài nhi .  lúc đó, Thái hoàng Thái hậu  : "Ai gia  nhận tiểu nữ nhi của Định Quốc Công  tôn nữ, sắc phong con bé  công chúa."
 
Lý Cảnh Tập ngỡ ngàng chớp mắt một cái,  đó lập tức đáp: "Tuyệt."
 
Thái hoàng Thái hậu    : "Ai gia sẽ suy nghĩ kỹ phong hào cho tiểu công chúa, lát nữa con hồi cung, hãy chọn cho con bé một phong địa thật phong nhiêu."
 
"Con xin tuân lệnh." Lý Cảnh Tập lập tức trả lời.
 
Thái hoàng Thái hậu  kìm  sự vui sướng khi   cuối cùng cũng  một tiểu tôn nữ. Lý Cảnh Tập thấy bà như thế, nhưng vẫn kiên trì nhắc: "Tổ mẫu, còn chuyện đại hôn của con và Ngọc Châu."
 
Thái hoàng Thái hậu sửng sốt,  : "Ai da,  suýt chút nữa  quên mất chuyện hôn sự của hai đứa."
 
Lý Cảnh Tập: "..." Xem , tôn nhi  trong lòng Tổ mẫu  chẳng còn mấy phần quan trọng.
 
"Ngày mai  khi phu thê Định Quốc Công tới,  sẽ cùng họ thương nghị chuyện hôn sự." Thái hoàng Thái hậu .
 
Lý Cảnh Tập mang theo ý : "Tôn nhi mong  cử hành đại hôn  thềm năm mới."
 
Thái hoàng Thái hậu  xong nhíu mày: "Nếu  thành   năm mới, e rằng thời gian  phần gấp gáp."
 
Lý Cảnh Tập mím môi,  đó : "Đồ cưới của Ngọc Châu  cần  sắm sửa những vật dụng gia đình, thời gian hẳn là đủ."
 
Thái hoàng Thái hậu trầm ngâm một lát  : "Ngày mai,  sẽ thương nghị kỹ lưỡng chuyện hôn sự cùng phu thê Định Quốc Công. Ta sẽ cố gắng hết sức để hôn sự  cử hành  khi hết năm."
 
Lý Cảnh Tập khẽ : "Tạ ơn Tổ mẫu."
 
Thái hoàng thái hậu phất tay áo: "Ngươi lui về nghỉ ngơi ."
 
Phạm Khắc Hiếu
Lý Cảnh Tập  dậy hành lễ cáo lui. Đêm ,  là một đêm trằn trọc của hai vị tổ tôn. Một  vì hân hoan  tôn nữ, một   vì sắp sửa kết thành hôn sự mà nôn nóng chẳng yên.
 
Sáng sớm hôm , dùng xong bữa điểm tâm, Đường Thư Nghi cùng Tiêu Hoài mang theo Tiêu Ngọc Châu và Tiêu Ngọc Ngôn nhập cung. Vừa tới cửa cung, liền thấy vị đại thái giám  cận của Thái hoàng thái hậu  đợi sẵn. Hắn  trông thấy họ, lập tức hành lễ cung kính: "Thái hoàng thái hậu  chờ đón Quốc công gia và Đế sư từ sớm."